1 Ở một nơi nào đó trên trái đất này , có. . . một nơi gọi là thiên đường trong chăn. "Một con vịt xòe ra hai cái cánh , nó kêu rằng cáp cáp cáp, cạp cạp cạp.
2 Từ lúc xuyên qua đến giờ , nàng nằm ở đây cũng cả tuần rồi , tướng công thì chả thấy đâu , còn thằng con bất hiếu ( con ai vậy ) cứ dô xỏ xiên nàng hoài , bực mình mà , ráng nhịn ta mà lừa được tướng công yêu ta thì ngươi chết chắc hừ hừ.
3 Khi được vớt từ hồ lên , nàng gặp được tướng công của mình , nhìn thấy người không già như tưởng tượng của nàng lại rất soái , nàng quyết tâm đoạt lấy trái tim hắn phải nghĩ cách mới được , vỗ vỗ má thứ nàng cần nhất bây giờ là tự tin , nàng nhất định sẽ không thất bại.
4 Sau khi gọi hoài mà không thấy Dạ Hành quay lại , nàng không gọi nữa lăn đùng ra ngủ. Giờ không ngủ thì làm sao , cơ thể có động đậy được đâu. Haiz. .
5 Sau khi năm lần bảy lượt nàng trực diện tấn công không thành , nàng đành từ bỏ. ( 0_0 từ bỏ thật xao tin được không. ). Nói vậy thôi chứ từ bỏ tấn công trực tiếp , bây giờ nàng phải dùng mưu kế , nhất định phải tóm được tướng công cứng đầu này của nàng.
6 Nàng nhìn khuôn mặt Dạ Hành liên tục thay đổi có sự rối rắm , nhưng chỉ thoáng qua , vì nàng luôn chú ý , nên mới nhìn thấy , nàng nghĩ Vậy là chàng có chút thích mình rồi , nhưng chỉ một chút thôi , haiz.
7 Hai người ôm nhau ngủ thật ngon đến hừng đông ngày hôm sau mới tỉnh lại vì đói ( tại tối qua chưa ăn cơm đó). Tỉnh dậy , Dạ Hành phân phó hạ nhân hầu hạ hai người rửa mặt súc miệng ra dùm điễm tâm , gặp mặt Dạ Quân đang ở đó , mặt hắn đen thui , hắn tức giận.
8 Thay bộ y phục khác , cạo râu , nhìn Dạ Hành cũng trẻ ra mười mấy tuổi , lúc vào phòng thăm Thu Thu nàng nhìn hắn đến thẫn thờ miệng lẩm bẩm. " Thật đẹp trai qúa".
9 Buổi sáng khi thức dậy , Thu Thu vươn vai , vươn vai vậy chứ mắt vẫn nhắm tịt, đụng phải một lòng ngực rộng lớn , ấm áp , nàng giật mình mở mắt , nhìn người đang nằm chung với nàng , mặt đỏ bừng.
10 Ông Mặt trời đã thức dậy , nắng sớm nhàn nhạt chiếu xuyên qua những khe lá , những anh gà trống như những chiếc đồng hồ báo thức thực hiện nhiệm vụ của mình.
11 Lý Thu Thu vừa đánh bọn người trêu ghẹo nàng xong thì mệt bở hơi tai, đứng vịnh vào cây cột để thở nàng thầm nghĩ. " Đúng là cái cơ thể này chỉ được mỗi bề ngoài , hừ thật vô dụng mà».
12 Ăn cơm xong, là thời gian dành cho việc đi bộ, để tiêu cơm, nàng và Dạ Hành tay trong tay cùng nhau đi vài vòng khắp trấn này, cũng vì mặt trời đã núp sau chân núi nên bây giờ, những người bán hàng rong đang dọn đồ chuẩn bị về nhà cơm nước, tắm rửa.
13 Mấy kẻ bịt mặt vác nàng tới một nơi, à có thể nói là khụ, khụ khá cũ nát, không phải khá cũ mà phải gọi là quá cũ mới đúng. Đến cái giường tên đang vác nàng quăng nàng xuống cái bịt, nàng hận.
14 Sau khi đại phu băng bó vết thương cho Dạ Hành, thì Lý Thu Thu thất thần suy nghĩ, có phải đây là tình yêu chăng, lúc đầu nàng chỉ muốn bám chân kim chủ để sống thoải mái một đời ở đây, nhưng dần dần không biết từ khi nào trong mắt nàng chỉ có hắn, riêng mình hắn mà thôi.
15 Sau khi khiến cho Lục Văn nếm mùi lợi hại đến tè ra quần và ngất xỉu lần thứ N. Thì nàng cũng lười chơi với hắn nữa, bảo nàng ác nàng cười thật tươi bảo.
16
Mặt trời đã lên tới ngọn cây, mà sáu người đi cùng Lý Thu Thu và Dạ Hành vẫn chưa thấy hai người đó ra khỏi phòng liền không biết phải làm sao một người lên tiếng.
17
Sau khi rắc một ít bột ngứa lên người tên bộ đầu nàng xoay người tiêu sái bước ra khỏi cửa đi đến nha môn, Dạ Hành cũng tiêu sái sánh ngang cùng nàng khiến mọi người xung quanh phải quay đầu lại nhìn hai người họ, tuấn nam sánh bước chung với mỹ nữ khiến không ít người hâm mộ cùng đố kỵ, vì Dạ Hành đã cạo râu nên bây giờ nhìn hắn chừng hai mấy thôi và nàng cũng đã mười bảy độ tuổi hồn nhiên nhưng nữ chính của chúng ta lại là cáo già chính cống đó, nàng thường dùng khuôn mặt ngây thơ vô số tội để làm một số chuyện mà khó ai nghĩ nàng sẽ làm.
18
Tới lúc lên công đường thì cửa nhà quan huyện đã nát gần hết. Vì Lý Thu Thu sợ chân tướng công nàng đau nên bảo hắn dừng lại. Dù gì cũng đá mấy chục cánh cửa rồi người mà nàng cũng ham vui quá.
19 Sau khi cho quan huyện một bài học thì Dạ Hành cùng thê tử, ba vị huynh đệ cùng con họ lại tiếp tục lên đường. Vì huyện lệnh đã nếm thử mùi lợi hại của thuốc mà Thu Thu chế nên hắn ta rất sợ nàng, vừa nghe tin nàng chuẩn bị đi liền lập tức sai người bắt gà giết lợn chuẩn bị ăn mừng.
20 Bọn cướp đắng đo suy nghĩ có nên dẫn họ về hay không vì nuôi ba tiểu mỹ nhân thì tốn bao nhiêu cho dù có nhịn ăn hai ba ngày bọn họ thấy cũng đáng nhưng mà dẫn thêm ba người kia nữa thì cơm gạo đâu mà nuôi nổi nhìn họ lại yếu ớt thế kia không biết có xách nổi thùng nước không nữa, mà nếu không dẫn thì ba mỹ nhân kia không chịu theo vậy thôi dẫn theo luôn cùng lắm ba ngày ăn một bữa vậy.