1 Thời trung học, Triệu Phùng Thanh là một thiếu nữ có vấn đề tiêu chuẩn.
Vốn đã không có thiên phú học hành, lại không chăm chỉ chịu khó, thành tích thi cử lần nào cũng là mấy thứ hạng chót.
2 Tuy nói rằng Triệu Phùng Thanh theo đuổi Giang Tấn đã hơn bốn tháng, nhưng cô và hắn chưa từng nói với nhau lấy một câu.
Giang Tấn không thèm đếm xỉa đến cô.
3 Đợi khi Đại Hồ và Viên Táo tán gẫu xong, một hàng người liền rời khỏi trường.
Khi đám thiếu niên thiếu nữ lông bông này đi trên phố, hầu như lúc nào cũng thu hút ánh mắt từ khắp nơi.
4 Thấy Tưởng Phù Lị mất hồn mất vía, Triệu Phùng Thanh chủ động gỡ khăn quàng ra, đắp lên vết thương của Viên Táo.
Sau đó, hai cậu nam sinh nâng Viên Táo lên, đi về phía cổng công viên.
5 Kỳ nghỉ đông của khối 12 rất ngắn. Chơi chưa được mấy ngày thì đã khai giảng trước hạn.
Tưởng Phù Lị và Viên Táo xin nghỉ phép hai ngày.
Vào ngày đầu tiên khai giảng, Triệu Phùng Thanh không thể chờ đợi mà muốn qua lớp 12.
6 Ánh mắt Giang Tấn chỉ dừng lại trên đôi chân dài trắng thon kia được mấy giây, sau đó liền quay về với chiếc điện thoại của mình.
Triệu Phùng Thanh cười khanh khách rồi ngồi xuống cạnh hắn.
7 Bóng dáng Giang Tấn dần biến mất trong màn đêm u ám.
Triệu Phùng Thanh có cảm giác lớp sương mù dày đặc đen xì kia như muốn quấn chặt lấy người cô.
8 Nhiêu Tử vốn cho rằng đám học sinh giỏi đều là lũ mọt sách, thế nên hắn tính kế mấy ngày nay cũng không biết phải đối phó với Giang Tấn thế nào.
Ý nghĩ vi phạm nội quy trường học vừa xuất hiện trong đầu, đã có một phiếu phản đối quyết liệt.
9 Nhiêu Tử rất hận, hắn nhìn mãi cũng không thấy Giang Tấn và Tần Hiểu có điểm nào đáng để thích.
Vậy mà hai người bọn họ còn được Triệu Phùng Thanh và Đại Hồ yêu đơn phương.
10 Cuộc phỏng vấn tuyển thẳng của Giang Tấn và Tần Hiểu đã thành công, điều này khiến cô giáo chủ nhiệm lớp 12_2 vô cùng kiêu ngạo. Thậm chí, chút ám muội thời thanh xuân của hai người cũng trở thành động lực cho kết quả học tập tuyệt vời này.
11 Triệu Phùng Thanh cảm thấy thật may mắn vì lúc đó mình đang quay lưng lại với Giang Tấn, nếu không chắc cô cũng chẳng kịp điều chỉnh biểu cảm trên gương mặt mình nữa.
12 Sau hôm biểu diễn kỷ niệm ngày thành lập trường, số người theo đuổi Triệu Phùng Thanh bỗng tăng lên không ít.
Vượt qua ngọn núi thi đại học khó khăn, lũ học sinh cũng được giải thoát.
13 Trong suốt thời gian học đại học, Triệu Phùng Thanh không hề có mảnh tình vắt vai nào.
Sau khi tốt nghiệp mấy năm cũng chẳng có kết quả gì.
Hai năm qua, nhiều bạn học cũng giới thiệu đàn ông cho cô, cô cũng chọn vài người mặt mũi sáng sủa đi ăn rồi dạo phố.
14 Sau khi từ chối lời mời phỏng vấn từ khách sạn, cuộc sống của Triệu Phùng Thanh cũng không có gì thay đổi.
Cô vẫn tiếp tục quăng CV, tiếp tục đi phỏng vấn.
15 Trên đường ra bãi đỗ xe, Triệu Phùng Thanh và Giang Tấn chỉ giao lưu với nhau thông qua nét mặt.
Từ đầu đến cuối hắn vẫn im lặng.
Còn cô thì thỉnh thoảng cũng nở nụ cười thể hiện lòng biết ơn.
16 Sau hôm ấy, Giang Tấn lại xuất hiện thêm vài lần nữa và đều cùng Liễu Nhu Nhu làm chuyện đó.
Tường cách âm của tiệm bán hoa vẫn không thể ngăn được tiếng rên rỉ khó kìm lòng nổi của cô nàng.
17 Liễu Nhu Nhu sững người, cô nàng nắm chặt sợi dây buộc hoa, ấm ức nhìn Giang Tấn.
Giang Tấn chẳng thèm nhìn cô nàng lấy một lần, ngay cả một cái liếc mắt cũng không.
18 Triệu Phùng Thanh cũng biết trò họp lớp này có gì đó không trong sáng cho lắm. Nhưng không ngờ hai bạn học kia lại vội vàng như vậy, còn dám ôm ấp nhau trong phòng nghỉ tạm.
19 Triệu Phùng Thanh ngủ một giấc đến tận mười một giờ trưa hôm sau.
Chủ nhật thật tuyệt, tuyệt đến mức ngoài ăn ngủ và chơi ra thì cô không muốn làm gì cả.
20 Cuối cùng Liễu Nhu Nhu lấy cớ đi ra ngoài một chuyến.
Khổng Đạt Minh xung phong nhận trách nhiệm làm hộ hoa sứ giả.
Hai người bọn họ vừa đi, Giang Tấn lập liền tức đi xuống.
Thể loại: Nữ Cường, Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 7