1 Sắc trời còn sáng, ánh vàng mờ nhạt xuyên qua tầng mây chiếu nghiêng xuống. Ở một con phố tại góc Tây kinh thành tiếng người đã huyên náo, sáng sớm khu chợ luôn huyên náo bận rộn, tiếng rao hàng của các tiểu thương vang lên liên tiếp, người người chen chúc, cá nhảy nước tung tóe, phác họa ra thế gian muôn màu rõ ràng.
2 Rời đi nửa năm, mặc dù không cần phải tự làm tất cả mọi việc trong triều đình, nhưng cũng khiến Trì Nam bận rộn một hồi, từ điện Nguyên Dương ra ngoài, mấy vị cựu thần liền nghe tiếng gió chạy tới, sau một phen diễn thuyết thâm tình dào dạt, nàng liền bị hỏa tốc mời đến Quân Cơ xứ.
3 Từ trong Luật Cần quán ra ngoài, trước ngực Chu Phú có thêm một cái áo ngắn thêu chữ ngự đỏ thẫm, ngồi trên con ngựa cao, theo chỉ thị của việc giám thị, rêu rao khắp nơi đi đến thành đông.
4 Một góc trong hoàng cung, tại điện Thanh Khê gần Quân Cơ xứ, Trì Nam cảm nhận được một dòng khí lạnh, sai người đóng cửa sổ phía nam xong, mới tiếp tục ngồi trước bàn phê duyệt tấu chương.
5 Thân thể nóng bỏng đè lên sống lưng nàng, nhấc nhẹ mông nàng lên, lợi dụng sơ hở mà chen vào không cho kháng cự, Trì Nam hít sâu một hơi, bàn tay cuống quít nắm lấy cạnh bàn, hết sức ẩn nhẫn từng cơn sóng khoái cảm liên tiếp.
6 Giữa trưa hôm sau, Chu Phú với vẻ mặt ấm ức đi tới Luật Cần quán. Lại phát hiện từ người gác cổng đến thủ vệ, ánh mắt mỗi người nhìn hắn đều có vẻ cười, ai, sao có thể không cười đây?Hắn cởi trần chạy tới chạy lui ba vòng ở trong hoàng thành mà, đều do nương tử ra lệnh, khiến hắn chạy khắp cả cung, từ khuya khoắt chạy đến buổi trưa hôm nay, mệt muốn chết không nói, dọc theo đường đi còn gặp nét mặc đặc sắc của đám cung nhân, làm hắn không đất dung thân, quả thật muốn cởi cả quần trong ra, che kín gương mặt.
7 "Xế chiều hôm nay đi đâu vậy?" Trì Nam cắn miếng bí đao một cái rồi thuận miệng hỏi. Chu Phú ăn như hổ đói: "Đi tuần đường phố thôi. Ta chạy xong ba vòng về lại không thấy nàng nữa.
8 Sau khi Trì Nam hạ triều, liền dẫn một đám cựu thần đến điện Thanh Khê, còn chưa đi được mấy bước, đã bị A Thu với cái đầu đầy mồ hôi ngăn ở bên ngoài điện Cần Chính.
9 Trì Nam ngồi ở dưới đèn, thần thái an tường lạnh nhạt, nhìn vầng trăng sáng ngoài cửa sổ, ngón tay thon dài trắng nõn bất giác gõ nhẹ ở trên song cửa sổ.
10 Cái áo ngực rốt cuộc cũng bị phò mã mạnh mẽ cởi ra, trên hai bầu ngực ngạo nghễ, là hai nụ đào mượt mà đáng yêu, Chu Phú nuốt nước miếng, cố nén kích động muốn cắn vào, dùng ngón tay nhẹ nhàng kìm trên hai nụ đào.
11 Từ Luật Cần quán ra ngoài, Chu Phú cứ tuần đường phố theo lẽ thường, dân chúng trên đường vẫn tiếp tục làm việc, nên không tránh được xảy ra tranh cãi, mà nhiệm vụ tuần thành của hắn, chính là để điều giải cho họ.
12 Trì Nam bảo tiểu hoàng đế đi rửa tay, sửa soạn chút rồi trở về phủ với nàng, Trì Nam cũng đi ra từ sau bàn, tính rời đi, nhưng nhị phò mã lại nghiêng người lên trước, ngăn cản đường đi của nàng.
13 "Tiểu cữu tử, tỷ phu dẫn cậu đến thanh lâu tìm cô nương xinh đẹp nhất khai trai, được không?"Sau khi nói ra lời hùng hồn này, Chu Phú liền dẫn tiểu cữu tử đi ra từ cửa hông phủ công chúa, nhưng trên đường đi, Chu Phú mới đột nhiên nhớ tới, chính hắn cũng chưa từng đến thanh lâu, hiện nay muốn dẫn người đi, trong lúc nhất thời thật không biết.
14 Không khí trong nhã các xuống thấp tới cực điểm, mỗi người đều có sự lúng túng riêng. Đang rối rắm, chỉ nghe ngoài nhã các truyền tới một trận tiếng vang do binh khí va chạm nhau, không bao lâu, chỉ thấy Tam công chúa Khanh Điệp dẫn bọn gia đinh dũng mãnh vạm vỡ vọt lên.
15 Chu Phú bị mạnh mạnh mẽ mẽ trói ở trên ghế bành, thân thể gần sát thành ghế, hai chân bị chia ra cột vào hai bên chân ghế. "Nương tử, nàng muốn. . . trói lại đánh sao?" Chưa từng thấy bộ dáng quyến rũ lẳng lơ này của nương tử, trong lòng Chu Phú thật sự không nắm chắc, không khỏi hỏi.
16 Chu Phú bị mạnh mạnh mẽ mẽ trói ở trên ghế bành, thân thể gần sát thành ghế, hai chân bị chia ra cột vào hai bên chân ghế. "Nương tử, nàng muốn. . . trói lại đánhs ao?" Chưa từng thấy bộ dáng quyến rũ lẳng lơ này của nương tử, trong lòng Chu Phú thật sự không nắm chắc, không khỏi hỏi.
17 Ban đêm, Chu Phú kéo thân thể mệt mỏi, tâm linh bị thương, trở lại phủ công chúa. Bên trong phủ mới vừa lên đèn, Chu Phú cố ý đi dạo một lát trong sân mới về phòng, lúc này nương tử cũng đã trở lại, chắc sẽ lúng túng, cho nên trên đường Chu Phú trở về phòng suy nghĩ kỹ mấy lời dạo đầu, ai biết, trong chính viện quả thật đèn dầu sáng rỡ, bọn hạ nhân đã sớm thắp đèn cho nương tử, nhưng bên trong phòng lại không sáng ngời như trước.
18 "Công chúa, phò mã đi đâu chứ?" Ngọc Khanh đi theo Trì Nam vào Ngự Hoa Viên, nhìn chung quanh rồi hỏi. Đôi tay Trì Nam khép vào trong tay áo, khuôn mặt u sầu, đứng kế bụi cây tịnh đế hải đường, ngắm nhìn bầu trời, lạnh lùng nói: "Đợi.
19
20 Chu Phú đi trên con đường với dòng người đông như trẩy hội, muốn đi mua chút thuốc cho nương tử, lại ấp úng với lão bản tiệm thuộc hồi lâu, đối phương mới lấy ít cỏ ngải diệp và thuốc cầm máu ngừng đau cho hắn, sau đó mặt hồng mập mờ hỏi hắn có phải tân hôn hay không, phải tiết chế đó nhé.