1 Con thỏ thật ngốc khi nghĩ rằng con sói cứu mình không giống như những con sói khác. . .
Nhưng con thỏ đâu biết rằng con sói nuôi mình lớn lên để thịt dễ hơn và béo tốt hơn.
2 Kể từ hôm đó,ta sống tại thành Lam Dương. Hắn nói rằng hắn sẽ giúp ta tu luyện,còn dạy pháp thuật của hắn cho ta nữa. Ta vui lắm. . . ta hỏi hắn tại sao không nhận ta làm đệ tử.
3 Ta chạy đến khi không còn chút sức lực nào nữa. Cũng chẳng biết bây giờ là giờ gì. Liệu hắn có đi tìm ta không?Ta bỗng bật cười với ý nghĩ trong đầu,mắc gì hắn phải tìm ta chứ?Hắn có yêu ta sao?Câu trả lời sẽ là.
4 "Ngươi còn điều gì muốn hỏi nữa không?"_hắn lạnh lùng xoay lưng về phía ta. . . thì ra ngay cả nhìn ta hắn cũng không muốn. Nhưng nếu ta biến mất hắn có nhớ đến ta không?.
5 "Linh nhi. . . nàng tỉnh rồi!"_trong động hàn băng,một giọng nói trầm ấm vang lên. Hắn cúi xuống nhìn nữ tử vừa tỉnh dậy,lộ ra vẻ mặt mong chờ.
"Thần.
6 "Hừm. . . ngươi nghĩ mình là ai,không tự nhìn xem bộ dạng của chính mình giờ ra sao?Mà dám tranh Thần với ta. . . Ngươi xứng với Thần sao?Chàng ấy chỉ cảm thấy thương hại ngươi mà thôi!"_Ả cười rồi liếc xéo ta.
7 Vừa lúc này,Linh nhi vừa tới. . . lúc nãy ả vừa đến phòng Thần thì thấy hắn hớt hải chạy như bay về hướng này thì liền đuổi theo. Khi đến đây thì ả thấy Tuyết nhi đã nhắm nghiền mắt,hô hấp vô cùng yếu ớt.
8 Phải. . . Linh nhi nói rất đúng. . . là ta,chính ta đã hại chết Tuyết nhi. Nếu ngay từ đầu ta nói rõ tình cảm của mình thì nàng đã không rời xa ta như vậy.