1 Lúc Tôn Tâm Nghiên bước đến gần cửa phòng bệnh, tiếng cười từ bên trong truyền ra.
Có hương hoa nhàn nhạt trong không khí, sáu bảy người trẻ tuổi đang ngồi vây quanh giường bệnh.
2 Nếu thời gian quay ngược trở lại, tái hiện lại hôm nay, câu chuyện của bạn sẽ bắt đầu từ đâu?
Tôn Tâm Nghiên đỗ trung học Giang Cao vào năm 2007.
Một mùa hè rất nóng.
3 Buổi tối sau khi ăn xong bữa cơm đơn giản, một nhà ba người Tôn Tâm Nghiên đều bận rộn.
Tôn Tâm Nghiên đọc sách một lúc, mẹ Tôn kêu cô đi tắm rửa.
Kì cọ được một nửa, chạm vào vết sẹo trên đùi, Tôn Tâm Nghiên nghĩ: quên thế nào được?
Lớn bằng chừng này, cô chỉ ghi hận mỗi một người.
4 Cơn buồn ngủ hoàn toàn biến mất.
Tôn Tâm Nghiên lắc lắc cái hộp trong tay, tiếng vang rất nhỏ.
Không dám phá hỏng chiếc nơ bướm, cô cẩn thận từng li từng tí mà mở ra.
5 Khuỷu tay bị đẩy.
Tôn Tâm Nghiên ngừng bút, nghi ngờ nhìn về phía Lý Địch. Lý Địch liếc mắt ra ngoài cửa sổ:”Hình như bọn họ đang nhìn cậu. ”
Trên hành lang, ánh mặt trời nghiêng nghiêng, hai chàng trai bị cô phát hiện cũng chẳng ngại ngùng gì, một người cười toe toét, một người làm mặt lạnh.
6 Gần đây trời lạnh, các giáo viên không có tiết thường tụ tập ở phòng hội đồng nói chuyện, uống trà.
Trưa hôm nay, Lý Ái Trân sau khi chấm xong bài kiểm tra của học sinh, liền cùng vài giáo viên chủ nhiệm nói chuyện.
7 Nếu thời gian có thể quay ngược lại năm phút trước, không, cho dù chỉ mấy giây trước khi ra khỏi bình phong, Tôn Tâm Nghiên nguyện trả giá tất cả để đổi lấy.
8 Sau buổi văn nghệ chính là kì thi tháng.
Điểm số các môn được thông báo vào thứ Tư, Tôn Tâm Nghiên đứng thứ 12 của lớp, có chút tiến bộ. Tuy nhiên, bài thi toán lần này tương đối đơn giản, cô coi như gặp may.
9 Nhìn chung, trong thời gian trước khi bước vào kì thi cuối cùng này, học sinh toàn trường đều ngoan ngoãn hơn nhiều.
Trong tiết tự học ngoài trời, Lý Ái Trân yêu cầu Tôn Tâm Nghiên lên tầng ba gặp cô giáo tiếng anh.
10 Khi tất cả mọi người đều lo lắng cho chuyện đánh nhau của Hà Tân và Trần Ngạn Kỳ, nhà trường đã đưa ra kết quả xử lý vào thứ sáu, phạt rất nhẹ, tất cả mọi người đều hiểu đây chỉ là cảnh cáo về hình thức, cấm tái phạm.
11 Hai chiếc đèn pha cuối cùng cũng đi đến gần, xe dừng trước trạm, hai hành khách chậm rãi đi xuống.
Cửa mở rộng đối diện với Hà Tân.
“Tạm biệt. ” Tôn Tâm Nghiên chào cậu.
12 Trong suốt kỳ nghĩ đông, Hà Tân bị vây hãm trong thứ cảm xúc bồn chồn bất an.
Giống như mắc bệnh lạ vậy, cứ rảnh rỗi là lại vô thức nghĩ đến Tôn Tâm Nghiên, nhớ hình dáng của cô lúc còn nhỏ, biểu cảm của cô khi cậu mới bước vào lớp, cô của bây giờ trông như thế nào.
13 Vì thế Bành Kỳ quay trở lại.
Ánh mắt dính chặt vào con thỏ bông trên giường:”Chính là con đó, ở cổng trường em có bán. ”
Hà Tân:”Giống hệt?”
Cánh tay nhỏ đầy thịt cầm lấy con thỏ, nhìn kỹ:”Cái này của anh là hàng nhái, bọn em bán hàng xịn cơ, đẹp hơn nhiều.
14 Ngày hôm sau chính là thứ bảy, thời tiết vô cùng tốt. Tôn Tâm Nghiên dạy thật sớm, trang điểm chải chuốt kĩ càng, mới ra khỏi cửa.
Ngoài cô và Lý Địch còn có thêm hai nữ sinh nữa, hẹn nhau ở cổng siêu thị lúc 9 giờ.
15 Tiền tổ chức buổi nướng thịt đều do nam sinh trả trước, cuối cùng chia ra mỗi người 80 tệ, nữ sinh thống nhất nộp tiền cho Hoa Hiểu Đình.
Thứ hai, Tôn Tâm Nghiên đem tiền đưa cho Lý Địch, nhờ cô ấy đưa hộ cho Hoa Hiểu Đình.
16 Đối với các học sinh cấp ba hiện nay, trò chơi giải trí có quá ít. Mấy cậu học sinh còn có thể ra tiệm net chơi, nhưng con gái thì chỉ biết xem phim dạo phố.
17 Ánh đèn đường lờ mờ chiếu lên vai.
Đầu Tôn Tâm Nghiên ong lên, bóng người cao lớn đã đi đến trước mặt cô.
“Thế nào? Làm bạn gái tôi đi…” Ánh mắt Hà Tân thẳng tắp nhìn vào cô.
18 “Lý Địch……” Trần Ngạn Kỳ bỗng gọi Lý Địch. “Đúng lúc gặp được cậu, có chút chuyện muốn tìm cậu. ”
Lý Địch dừng lại bước chân, buồn bực hỏi: “Chuyện gì?”
Trần Ngạn Kỳ bước tới, kéo cánh tay cô ấy, “Có việc.
19 Mỗi người đều có ưu điểm riêng, có người chưa nhận ra, cũng có người đã hiểu rõ.
Khi Tôn Tâm Nghiên thay quần áo tẩy trang xong, đứng dưới tán cây đại thụ cạnh bờ sông bên ngoài sân vận động, trong đầu chỉ nhớ đến khoảnh khắc cuối cùng của trận đấu, Hà Tân nghiêm túc và kiên định.
20 Nếu có thể thử lại lần nữa, có lẽ Tôn Tâm Nghiên sẽ đồng ý đánh cược với Hà Tân.
Bởi vì trận đấu chung kết, Giang Cao không thắng.
Mà buổi thi hôm đó, cô cũng không thể đến xem.