1 "A. . . . " Phía trong cung điện truyền đến từng trận kinh hô , hương vị nghe thật là kinh tâm động phách , trong bóng đêm hắc ám mấy ngọn đèn cung đình không làm sáng lên được bao nhiêu , nhìn thật là âm trầm.
2 Nữ nhân có chút khó xử :"Nhưng mà chúng ta quả thật rất khó khăn. . . . . " Nàng thở dài một hồi , nói :"Thôi , cũng không thể trơ mắt xem đứa nhỏ này đói chết , nuôi liền nuôi đi , nghèo nhưng một cái miệng cũng không thể nghèo thêm.
3 Hà A Tú đỏ mặt , bất đắc dĩ nói : " Đại tẩu , chúng ta ráng khổ cực cũng xong , tuyệt đối sẽ không để cho đại ca phải tới gánh vác , không phải chúng ta không muốn về nhà cũ , mà là năm nay gặp nạn hạn hán , thu hoạch không tốt.
4 Chung Căn Sinh suy nghĩ một chút cũng phát sầu , cuối cùng chỉ thở dài , không nói thêm được gì nữa , nói thì cũng không có năng lực cải biến được cái gì đâu , ngày lại càng khó khăn hơn , nhưng đứa nhỏ này , hắn tuyệt đối là sẽ không bán.
5 Đại ca , đại tẩu của hắn hiệu suất thật là kinh người , nghĩ đến cùng thì chính là cực kỳ muốn đuổi bọn hắn trở về. Qua ngày hôm sau liền tìm được một chiếc xe lừa đưa đến trước cửa nhà.
6 Nhưng tâm của nàng còn bướng bỉnh hơn cả nam hài tử , nhất là lúc nàng nói ra điều kiện với đám nhóc. Nàng nhặt lên một hòn đá , nhàm chán ném về phía mặt hồ , đánh một cái " oành " xuống nước dọa ấy người ở bên bờ hồ đều nhảy dựng.
7 Đồ án kia càng ngày càng hóa xanh lam , đến cuối cùng quỷ dị y như một đóa hoa nở rộ. Thẩm Tư Tư cảm giác được da đầu run lên , nếu không phải nhìn đến những nơi khác trên người thì nàng có thể đã ngất xỉu đi , lúc nàng ở sau lưng đang lạnh cả người thì đồ án bỗng nhiên phát sáng.
8 Làm giàu , làm giàu , làm giàu a ! Ăn thịt , ăn thịt , ăn thịt a ! Nàng không nghĩ cả đời làm Thổ Nữu , nàng muốn dốc lòng thành tài a. . . kiếm tiền thật nhiều , thật nhiều cho đến khi đếm tiền tay chuột rút mới chịu a.
9 Kỳ thực Thẩm Tư Tư rất là sợ đói , nhìn thấy cái gì có thể ăn được thì đều muốn đến ăn. Thật là bất đắc dĩ. Nhưng mà làm một người dễ nuôi cũng thật là hạnh phúc a.
10 Thẩm Tư Tư một đầu hắc tuyến , kỳ thực rau dại này ăn cũng tạm được , nhưng mà tước cái vỏ ngoài của nó thì phi thường vất vả ,còn ba ca ca của nàng căn bản phải cố hết sức mà làm.
11 Nàng đã quyết định vụng trộm dạy cho bọn hắn viết chữ , nhưng mà làm thế nào cho bọn họ không nói ra ngoài mới là vấn đề. Dù sao người ta mà biết nàng tự nhiên biết chữ thì thật là quỷ dị.
12 Hà A Tú đau lòng nhìn hắn , giật giật môi , nhưng cũng không nói gì. " Cha , chúng ta ăn no rồi , người ăn đi. " Thẩm Tư Tư cười tủm tỉm nói : " Buổi chiều hôm nay chúng ta còn bắt cá nấu canh ăn rồi.
13 " Ta không có trách ngươi. " Hà A Tú nhỏ giọng nói thầm , nói : " Năm đó Thổ Nữu bị quăng ở ngoài cửa , chỉ sợ là nhà người ta cũng không muốn. . . . "" Cũng còn có phong thư đó thôi , nhưng mà lại không dám đưa cho người khác xem , chúng ta lại không biết chữ , thôi.
14 " Ôi , đau. . . . ! " Tam Bảo hú lên quái dị , vẻ mặt đau khổ , thấp giọng nói : " Ngươi cũng không phải là không muốn ăn. . "Ôi ! Đó là trước đây , nhưng mà hiện tại bọn họ đều là lão công dự bị , liền không giống lúc trước.
15 Nàng khoát tay , cười tủm tỉm nói : " Đến đây , đi trong viện tìm một chỗ đất trống , nhặt mấy cành cây , ta dạy các ngươi biết chữ. "" Nhân chi sơ. .
16 Thẩm Tư Tư trừng mắt nói với hắn : " Ăn khổ , ở trong khổ , mới là người ở trên người khác , hiện tại ngươi không chịu khổ , về sau ngươi liền cả đời chịu khổ đi.
17 Edit : Uyên MậpĐại Bảo ngập ngừng chỉ ăn cơm không dám nói. Thẩm Tư Tư tủm tỉm cười nói : " Cha, có lẽ là bị muỗi đốt"Đại Bảo khóe môi run rẩy, em gái ngươi, ngươi mới bị muỗi cắn.
18 Edit : Uyên MậpDần dần đi vào sâu trong rừng rậm, những cây hạt dẻ cao lớn che hết ánh nắng mặt trời, Thẩm Tư Tư vui sướng phân phó. " Mau nhặt, nhặt càng nhiều càng tốt, về nhà sao ra bán"Nhị Bảo, Tam Bảo nghe theo lời Thẩm Tư Tư nhặt hạt sẻ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Võng Du
Số chương: 24