1 Sài gia trấn – một trấn nhỏVắng vẻ, ít khách, dân cư cũng rất ít, hơn nữa người dân chất phác, trăm ngàn năm qua chưa bao giờ có đánh nhau ẩu đả hay xảy ra ăn cắp và cướp bóc.
2 Edit: Nguyệt kỳ nhiBeta: Nhã Vy_______________________________________________Phong Tham Lang công tửTrần Đại Chí quay lại, phát hiện tiểu huynh đệ kia biến thành một vị cô nương trẻ tuổi.
3 Edit: Nguyệt kỳ nhiBeta: Nhã Vy_____________________________________________Người trung niên kia mang theo hạ nhân tiến vào phòng hảo hạng, cẩn thận quét dọn.
4 Edit: Nguyệt kỳ nhiBeta: Nhã Vy*Tên của cây kiếm nhé mọi người______________________________________“Nhớ rồi. ” Một khi nhắc tới, Vân thúc vỗ vỗ đầu: “Giang hồ có đồn rằng, Vô Địch là thanh kiếm cuối cùng do Hiên Viên lão nhân trước khi lâm chung chế tạo.
5 Edit: Nguyệt kỳ nhiBeta: nàng Hàn Nguyệt (iu dấu), Nhã VyNguồn convert: Lue Trường tồn______________________________________________________Nghe một đoàn nhân sĩ thuật lại, lúc đó cục diện chính là máu chảy thành sông, thây phơi khắp đồng.
6 Edit: nguyệt kỳ nhiBeta: Nhã Vy___________________________________________________Một lúc lâu sau, đến phiên Ngũ nương và Trần Đại Chí. Trần Đại Chí vì chuộc tội, một hồi giúp Ngũ nương đấm vai, một hồi lại giúp nàng châm trà, nhưng Ngũ nương chẳng qua chỉ cầm lấy sách : xem tiểu thuyết, không để ý tới hắn.
7 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy_______________________________________Ngũ nương đắc ý cười cười: “Cho nên nói, kiếm của Hương Nại Môn cũng chẳng có gì đặc biệt.
8 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy______________________________________________Xem ra cái lưới này được làm từ thiên tàm ti, mềm dẻo vô cùng, đáng sợ hơn chính là, phía trên móc vô số ám khí nhỏ, muốn đuổi tận giết tuyệt người áo đen.
9 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy___________________________________________________Bên này mái hiên, chờ sau khi mọi người rời đi, Ngũ nương lập tức phủ thêm một cái áo đơn, trên mặt cũng thay bằng một thần sắc lo lắng.
10 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy__________________________________________________Sau thời gian một nén nhang, Ngũ nương ngồi ở trên bàn bát tiên, trước mặt là điểm tâm nhỏ tinh xảo, trà nóng, dưới chân hỏa lò ấm áp, phía sau còn có hai gã sai vặt giúp nàng nắn vai đấm lưng.
11 Edit Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy______________________________________________________Chân tướng rõ ràng, nên lưu thì lưu, nên tan thì tan. Ngũ nương và Trần Đại Chí tiếp tục ở lại Sài gia trấn, bọn họ bình thường mang theo chút cuộc sống không bình thường.
12 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy__________________________________________________Cáo biệt Sài gia trấn, Đào Yêu vàMộ Dung Dật Phong tiếp theo tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
13 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy_________________________________________________Mộ Dung Dật Phong há hốc mồm: “Ngươi…”“Ngươi cái gì mà ngươi!” Lửa giận trong mắt nàng kia hừng hực thiêu đốt: “Khúc hát này ta học đúng nửa năm, tuồng vui này tập luyện bảy ngày, còn có hành tung của Bạch nhị công tử tốn của ta mười lượng bạc đi hỏi thăm! Bây giờ đều bị ngươi làm hỏng!”Mộ Dung Dật Phong giải thích: “Ta…”“Ta cái gì mà ta!” Nàng kia vươn ngón tay ngọc nhỏ và dài ra, chọt chọt lồng ngực của hắn: “Khí chất ai oán, câu dẫn lòng người vừa rồi ngươi có biết mất bao lâu mới học được không? Ánh mắt kia là muốn thể hiện ra ta đây cơ khổ không chỗ nương tựa, như không chịu khuất phục cường quyền, đồng thời, còn muốn ra vẻ không khuất phục chống lại, không thể quá bén nhọn, không thể quá cố ý, hết thảy mâu thuẫn đều phải nhuần nhuyễn toát ra trong mắt, ngươi cho rằng rất dễ dàng sao? ! Ngươi nói đi, phải bồi thường thế nào?”Nhớ tới Vương quả phụ vừa rồi, Mộ Dung Dật Phong chần chờ hỏi: “Ngươi… Sẽ không muốn ta cưới ngươi chứ!”Nàng kia mắt liếc nhìn hắn, nặng nề hừ một tiếng: “Nghĩ hay quá nhỉ! Ta đâu đến nỗi phải gả cho tên đoạn tụ nhà ngươi? !”Mộ Dung Dật Phong hoàn toàn nổi giận: “Ta lặp lại lần nữa, ta không phải là đoạn tụ!”Nàng kia khoát khoát tay, không muốn dây dưa với hắn nữa: “Được rồi, trước hết mời ta ăn một bữa, coi như là bồi tội.
14 Edit ♥ Nguyệt Kỳ NhiBeta ♥ Nhã Vy_______________________________________________“Không có chuyện gì, chẳng qua hắn là bị thối quá mà hôn mê. ” Liễu Tiểu Ngâm vỗ vỗ tay, bên cạnh lập tức có mấy tráng hán đi ra ngoài, hít thật sâu một cái, vọt vào vùng nguy hiểm, kéo nam tử đang hôn mê kia đi ra ngoài.
15 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy__________________________________________________Mộ Dung Dật Phong choáng váng, ngơ ngác nhìn Liễu Tiểu Ngâm đầu tựa vào trong ngực Bạch Trúc Ngữ cọ qua cọ lại.
16 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy_________________________________________________Mộ Dung Dật Phong hung dữ nói: “Đào Yêu, lấy lại thể diện cho ta, đánh hắn đi!”“Được.
17 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy_______________________________________________“Còn có chiêu thứ hai. ” Liễu Tiểu Ngâm tiếp tục thì thầm: “Có thể tìm người giả trang đại ma đầu, đuổi theo các ngươi tới một chỗ trên hoang đảo.
18 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy_____________________________________________Mặc dù tích cóp cả trí khôn của bốn người nhưng cũng chỉ có thể nghĩ ra được chiêu cũ — đêm khuya thám thính Bạch Nhận Đường.
19 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy________________________________________________Cửu Tiêu nhàn nhạt liếc hắn một cái, cũng không lên tiếng. Mộ Dung Dật Phong quyết định dùng bạc hấp dẫn, hắn móc ra một tấm ngân phiếu, nhét vào trong vạt áo Cửu Tiêu, vỗ nhè nhẹ, nói: “Huynh đệ, số tiền kia cũng đủ cho ngươi mua một tòa nhà lớn, lấy mấy phòng thê thiếp , ngoan, đừng quấn lấy Đào Yêu nhà chúng ta nữa.
20 Edit: Nguyệt Kỳ NhiBeta: Nhã Vy________________________________________________________“Làm sao bây giờ?” Liễu Tiểu Ngâm luống cuống. Bạch Tùng Ngữ nhíu mày: “Bây giờ chỉ có một cách.