1 Tiết tử “A nhã, mẹ có lỗi với con! Nhưng con hảy tha thứ ẹ, con cũng biết mẹ là bất đắc dĩ, mẹ cũng không nỡ để con. . . Nhưng con hãy thay mẹ suy nghĩ một chút, mẹ theo hắn cũng theo nhiều năm như vậy rồi, mẹ thật sự không biết rời đi hắn rồi sau này có thể đi về đâu nữa?” Một thiếu phụ nhìn có vẻ quá ba mươi mấy tuổi đang khóc trước mặt một cô gái trẻ mặt không chút thay đổi.
2 Chương 1 Ô ô… Rì rào rì rào. . . Ong ongBịch! Choang!“Nguy rồi!”Diệp Uyển Nhu vừa buông đồ trên tay xuống vừa một bên hút khí, bất đắc dĩ nhìn những mảnh vỡ trên mặt đất.
3 Chương 2 Linh linh linh…Uyển Nhu nằm trên giường trở mình, trong lúc buồn ngủ mông lung cô tiện tay lấy một cái gối đầu mèo Kitty che lại hai tai, ngăn cách tiếng ầm ỹ bên tai.
4 Chương 3 “Thư Duy, ngày 12 tháng sau, buổi tối em mang tư liệu qua cho anh. ” Giai Hân nói qua điện thoại. Dư Giai Hân, chủ biên tạp chí thế giới nhiếp ảnh, được mệnh danh là “Đệ nhất mỹ nữ của giới văn nghệ “.
5 Chương 4 Đây là tình huống gì?Một cô gái đêm khuya hơn 12 giờ được một người đàn ông đưa về nhà, hơn nữa trên người còn khoác áo của người đàn ông đó…Tất Hiên Hào đẩy gọng mắt kính viền vàng giữa mũi lên, cơ hồ hắn có thể đánh hơi thấy được mùi thuốc sung nồng đặc trong không khí, nhìn Diệp Thư Duy sắp vặn vẹo khuôn mặt, khí thế như sắp có cuồng phong nổi lên, hắn biết nếu hắn thông minh thì nên nhanh chóng rời đi.
6 Chương 5 Anh mở cánh cửa ra vốn nghĩ muốn chạy như điên rời đi, nhưng sau khi cửa mở bước chân anh lại bị giữ chặt không thể rời bước. “Nhu Nhu!”Anh ngồi xổm xuống đem cô ôm lấy, bước vào phòng cô ngay lúc anh đem cô để vào trên chiếc giường mềm mại hốc mắt cô lại chảy ra một giọt lệ.
7 Chương 6 “Nhu Nhu, gần đây cô càng lúc càng kỳ cục, luôn chơi đùa đến canh ba nửa đêm mới về, cô không biết người trong nhà sẽ sốt ruột vì cô sao?” Phúc tẩu lẩm bẩm nhớ kỹ.
8 Chương 7 Có phải người ta hay nói, trầm luân vốn là một chuyện cực đơn giản hay không?Nhưng tại sao cô lại có cảm giác tội ác như vậy chứ?Cô nhắm mắt lại tận lực khiến chính mình say mê, cô cố gắng ảo tưởng tay người đang ở trên người cô di chuyển là thuộc về Thư Duy.
9 Chương 8 Sáng sớm hôm sau, Dư Giai Hân lái xe tiến thẳng đến Diệp gia. Trải qua một đêm trằn trọc, cô ta nghĩ lúc đó chắc mình bị bệnh rồi, sao có thể để cho bọn họ dưới tình huống đó ở riêng với nhau chứ?Rất nguy hiểm!Tối hôm qua cô ta quá hồ đồ, nên mới chịu đáp ứng Thư Duy rời đi.
10 Chương 9 Diệp Thư Duy hết sức phấn khởi từ bên ngoài tiến vào. Cao giọng mà gọi:“Nhu Nhu, anh có một tin tức tốt muốn nói cho em biết! “Nhìn phòng khách trống rỗng hoàn toàn không có bóng dáng Diệp Uyển Nhu, anh lắc đầu cười đi vào phòng ngủ.
11 Chương 10 Hành lang màu trắng bao phủ một mảnh tĩnh lặng, tĩnh lặng đến mức khiến cho người khác tâm hoảng ý loạn. Diệp Thư Duy đứng ở trên sàn nhà cẩm thạch lạnh như băng chừng được 5 phút rồi.