1 * Nắng tắt. Chiều tà. Đêm xuống. Tôi - một chàng trai mười bảy tuổi - sức dài vai rộng. Sức sống tràn trề đang chết lặng trước bờ sông lộng gió. Vẫn là dòng sông hờ hững, vẫn là bờ tre quạnh quẽ.
2 * Tôi có năm mươi ngàn. Mất bốn ngàn mua bánh mì là còn bốn sáu. Xài tiền ở chốn đắt đỏ này là phải hết sức tính toán. Môi sắp nứt nẻ như đất cằn hạn hán.
3 * Bốp! Ai đó đang lay người, vỗ má tôi chan chát. Tôi từ từ hé đôi mắt mệt mỏi. - Tỉnh rồi. Một nụ cười sáng giòn vang lên sảng khoái. - May ày đấy nhóc.
4 * Choi dắt tôi qua hết phố này đến phố khác. Những ngôi biệt thự kiêu hãnh ngự trị trên từng khu đất mang sắc thái kiêu kì riêng biệt. Dừng trước ngã ba ươm vàng hoa điệp nó khoe, đây là con đường chung đẹp nhất, lớn nhất, nổi tiếng nhất thành phố.
5 * Trời nắng gay gắt thiêu đốt da thịt. Cái nóng bỏng tay, cơn gió khô ráp hắt vào mặt, vào cánh tay, vào lưng khiến mồ hôi vã ra như tắm. Bao xi măng oằn trên đôi vai phồng đỏ, gánh hồ trĩu nặng trên đôi tay sưng dộp.
6 * Tôi lùa vội tô hủ tiếu gõ, ngấu nghiến ổ bánh mì, nuốt ừng ực hai ly trà đá, hùng hục chạy về nhà cho khỏi cơn mưa. Dông đang kéo đến đen xì cả bầu trời.
7 * Mới đây mà đã ba tháng trôi qua. Mùa đông sắp tàn nhường chỗ cho xuân sang hoa nở. Sáng sớm khi những giọt sương còn quyến luyến trong vòng tay của lá, khi ông mặt trời còn nấp mình nướng thêm chút nữa trong tấm mềm mây thì đôi chân tôi đã đập mạnh trên mặt đất như chú gà trống báo thức.
8 * Một anh dân phòng bước tới. Choi tỉnh như ruồi. Tiến lại gần lối mòn dẫn vào tòa nhà không quên quăng ánh mắt khiêu kích với anh dân phòng. Có một chiếc camera nhỏ được ngụy trang dưới hình dạng một bông hoa rực lửa.
9 * Tôi nâng niu, chăm chút từng khóm hồng, ôm ấp mối tình đầu nhỏ bé. Tôi quên cả thời gian, giật mình khi trời sẩm tối. Mặt trời đi ngủ từ lúc nào mà không chào tạm biệt tiếng nào.
10 * Tôi có cảm giác Choi biết tôi có tình cảm với em. Nó động viên:- Nồi nào vung nấy! Lo kiếm tiền đi. Có tiền sợ gì không có gái đẹp ngả rạp vây quanh? Viên kim cương ấy không thuộc về thế giới của chúng ta, chỉ có giá trị ngắm nhìn, không có giá trị sử dụng thì ích gì.
11 * Giọt mưa mát lạnh đập vào trán khiến tôi hoảng hốt. Tôi ngủ ư? Trời ơi! Tôi đau đớn xé lòng nhìn đôi mắt bồ câu đã đóng từ bao giờ. Bồ câu nằm yên bình.
12 * Tôi trút hết tình yêu, nỗi nhớ, niềm tin, hi vọng với bồ câu như đang nói với em. Tôi ẵm bồ câu đến trước cổng và chỉ cho nó biết đây là nhà của em.
13 * Có một cảm xúc không tên. Một cảm xúc mà bất cứ ai trong hoàn cảnh như tôi đều biết. Một cảm giác nhớ nhớ, thương thương, buồn buồn, vui vui. Nhớ thương đan xen, buồn vui lẫn lộn.
14 * Đèn sáng, cửa mở, trời đang mưa. Những hạt mưa phùn lặng thầm không làm ướt áo. Em tôi chưa ngủ sao? Gương mặt em héo hon, buồn bã trong bộ đồ ngủ rộng thùng thình.
15 * Trong đêm mưa tình bạn bồ câu là thiên sứ còn bây giờ bạn là thiên thần. Tôi ôm ấp thiên thần nhỏ bé, nâng niu dịu dàng như nâng viên thủy tinh mỏng manh dễ vỡ.
16 * Căn nhà xiêu vẹo đang oằn mình chịu đựng những cơn phong ba dữ dội tựa như cuộc đời sương gió đã quá nhiều khổ ải, gian truân của mẹ. Vừa đứng trước ngõ nước mắt tôi đã chầu chực tuôn ra.
17 * Hì hục mãi, tôi hớn hở bưng tô cháo thơm nghi ngút khói khoe với mẹ. - Con làm ở thành phố nên khao mẹ cháo thịt bò luôn nè. Mẹ ăn đi cho nóng. Mẹ chẳng hề cười với tôi.
18 * Cái cuốc, mảnh vườn, gốc tre, bụi chuối sao mà thân thương, đáng yêu đến thế. Có lẽ chỉ có những ai đã từng cày sâu cuốc bẫm trên mảnh đất sỏi đá mới hiểu được sự đáng quý của một miếng đất màu mỡ.
19 * Át xì! Át xì!. . . - Con bị cảm rồi. Để mẹ nấu cháo tía tô cho. - Không cần đâu mẹ à. Con rất khỏe mà sao tự nhiên thấy lạ lắm. - Chắc chuyển mùa, thời tiết lúc này cũng thay đổi thất thường.
20 * Nước rỏ khắp người khiến tôi không dám ngồi lên ghế. Mọi người nhìn tôi với ánh mắt ái ngại. Một lúc sau, cô bé chừng 10 tuổi đi từ cuối xe lên kéo tay tôi:- Anh xuống đây ngồi với My My nhé!Rồi cô bé lấy ra chiếc bịch nylon phủ lên ghế ra hiệu cho tôi ngồi xuống.