1 " Tập đoàn Thần Thoại " chính là công ty số một Đài Loan, chi nhánh công ty khắp toàn cầu, nhất cử nhất động của nó, đủ để ảnh hưởng cả kinh tế Đài Loan.
2 Hàn Phỉ Vũ ngồi thang máy, đi tới tầng thượng. Cô thích lúc mệt mỏi, có thể hô hấp không khí trong sạch, cả ngày vùi người trong phòng làm việc, cô có cảm giác hít thở không thông.
3 Từ ngày ở phòng Tổng giám đốc gặp Tả Hữu Nam, hai tuần sau Hàn Phỉ Vũ hoàn toàn mất tin tức của Tả Hữu Nam. Cho dù cô làm ở "Thần Thoại", nhưng cô chỉ là một nhân viên nho nhỏ, đâu thể nào biết được hành tung của tổng giám đốc.
4 Hàn Phỉ Vũ tỉnh lại thì màn đêm đã sớm buông xuống. "Ừ. . . . . . " ánh mắt cô có chút mê mang, chậm rãi ngồi trên giường, tầm mắt tập trung liền thấy một đôi mắt đàn ông lạnh như băng.
5 Hàn Phỉ Vũ trải qua kích tình, té xỉu trong lồng ngực Tả Hữu Nam. Lúc cô khôi phục ý thức thì người đã nằm trên giường, trên người cũng đã mặc áo choàng tắm của khách sạn.
6 Toà nhà Thần Thoại "Tả tổng giám đốc, Chào buổi sáng!""Chào buổi sáng, Tả tổng giám đốc. "Nhân viên Thần Thoại vừa thấy Tả Hữu Nam xuất hiện tại đại sảnh, lập tức cuối người chào buổi sáng.
7 Ở phòng Tổng giám đốc không bao lâu, Tả Hữu Nam liền cùng mỹ nhân đi ra ngoài. Hàn Phỉ Vũ chỉ dám đem đau thương khóa trong mắt, đưa mắt nhìn người đàn ông yêu thích cùng bạn gái thân mật rời đi.
8 Tin tức Hàn Phỉ Vũ bị đuổi việc lập tức truyền khắp toà nhà Thần Thoại. Mọi người đối với việc Hàn Phỉ Vũ đột nhiên làm thư ký của Tả Hữu Nam nghị luận ầm ĩ, mà cô ở bên cạnh Tả Hữu Nam hơn một tháng càng thêm phá vỡ quy tắc trò chơi trước giờ của Tả Hữu Nam, chuyện này càng làm nhân viên Thần Thoại kinh ngạc không thôi.
9 Hôm sau, phòng Tổng giám đốc Thần Thoại. "Em phải xin nghỉ?"Tả Hữu Nam nâng lên lông mày, nhìn em trai đứng trước mặt. "Đúng vậy, nhưng em không xác định muốn xin bao lâu, trước hết cho em nghỉ nửa năm, nếu như có bất kỳ thay đổi, em sẽ lập tức thông báo cho công ty.
10 Những ngày kế tiếp, Tả Hữu Nam một tấc cũng không rời Hàn Phỉ Vũ. Vậy mà, bệnh của cô không hề cải thiện. Trí nhớ của cô dần dần suy thoái, có lúc ngay cả Tả Học Văn cũng không nhớ nổi.