1 Năm nay Liên Ngữ tròn năm tuổi , cô bé mặc một bộ váy màu hồng nhạt, hưng phấn chạy chậm trong căn phòng lớn, nơi này thật sự rất lớn, có thể khiến người khác bị lạc đường.
2 Tất Ngôn cũng nhắm mắt lại, dựa người vào thành ghế sofa, hưởng thụ yên tĩnh và kí ức trong lòng trong khung cảnh náo nhiệt. Công ty thiết kế kiến trúc là một con ngựa đen đột nhiên nổi lên trong giới kiến trúc mấy năm gần đây, thế tới của nó mạnh tới mức khiến cho giới kiến trúc đều trở tay không kịp, không ai tin tưởng rằng công ty không có danh tiếng gì lại trở thành con cưng của giới kiến trúc chỉ trong một đêm, mà tất cả đều là công của Tổng giám đốc, cũng là nhà thiết kế của công ty – Tất Ngôn.
3 "Lý do của cậu là muốn khiến ình điên cuồng một chút ư?" Liên Ngữ nhìn thấy bộ dạng hưng phấn của cô bạn tốt, về điểm này cô còn không rõ sao?"Ha, cậu như là bố mẹ sinh ra mình, ngay cả mình nghĩ gì cũng có thể hiểu ngay.
4 Tất Ngôn lạnh nhạt nhìn cánh tay níu lấy người mình, ánh mắt hiện lên vẻ dịu dàng không dễ phát hiện ra. Phá lệ, anh nắm tay cô, đi ra quán bar. Đầu Liên Ngữ đau như muốn nứt ra, chậm rãi mở hai mắt, theo bản năng cô nhìn chung quanh một vòng, phát hiện mình đang ở trong một khung cảnh xa lạ, đáng sợ hơn là, cô phát hiện trên người mình chỉ mặc một áo sơ mi nam cỡ lớn.
5 "Không, tôi đã có người trong lòng rồi!" Lúc Liên Ngữ nói những lời này, cô cũng nhanh chóng nhắm mặt lại, không dám nhìn phản ứng của anh. Tất Ngôn cố định thân thể, cứ nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô như vậy, lâu đến mức Liên Ngữ muốn ngừng thở.
6 "Phải không?" Anh khiêu khích nói: "Nếu mất hứng, em muốn làm như thế nào?""Vứt anh đi. " Trong mắt Liên Ngữ lộ ra ý cười, khuôn mặt nhỏ nhắn kiêu ngạo mà ngang ngạnh như đang vùng lên.
7 Vừa mới nghĩ đến anh, anh đã gọi điện thoại tới rồi, Liên Ngữ nhìn chằm chằm tên hiển thị trên màn hình điện thoại di động, khóe miệng nhếch lên nụ cười, ngón tay ấn phím nghe.
8 “Ngoan, em cầm thêm thìa ra kia đi. ” Tất Ngôn bưng hai đĩa cơm rang vàng óng, đi ngang qua Liên Ngữ đang đứng ngây ngốc thì dịu dàng nói với cô. Liên Ngữ lấy lại tinh thần, cầm hai cái thìa đi theo phía sau anh.
9 “Này, người anh em, đến lúc sự việc được giải quyết, cậu có muốn dẫn cô gái nhỏ của cậu cùng trở về NewYork không?” Đó thật sự là một vấn đề, cần phải nhắc nhở anh thật tốt.
10 Tất Ngôn lập tức mở túi ra, nhanh chóng nhìn xem nội dung bên trong, sắc mặt càng ngày càng khó coi, nhất thời không khí chung quanh lạnh đến muốn đóng băng.
11 “Tiểu Ngữ, con không cần trừng phạt bố như vậy, có được không con?” Nhìn thấy bộ dạng con gái như vậy, bố Liên hối hận không thôi. “Bố, con muốn đi tìm Tất Ngôn, chuộc tội với anh ấy.
12 “Liên Ngữ, em nhất định phải như vậy sao? Đủ rồi, về nhà đi. ”“Hu hu…” Liên Ngữ ngồi cạnh khóc lớn. “Đáng chết, tại sao em muốn như vậy?” Rốt cuộc Tất Ngôn không nhịn được kéo cô ra, cúi đầu hôn mạnh lên môi cô.
13 Liên Ngữ nhìn bạn tốt, cô nhẹ nhàng lắc đầu, cảm giác mọi thứ diễn ra trong khoảng thời gian đó thật vui vẻ. Thời gian chầm chậm trôi đi, Liên Ngữ quay trở về với cụôc sống ngày thường.
14 Liên Ngữ ở trong phòng tắm ngơ ngác nhìn hai vạch màu đó, qua một lúc lâu, cô mới thét chói tai: "A. . . ""Sao vậy, sao vậy?" Tất Ngôn còn chưa kịp mặc quần áo, vội vàng chạy vào phòng tắm, kích động vào xem vợ mình, "Phát sinh chuyện gì rồi hả?""Ông xã, anh xem đi.