1
Ads Cúc cu cúc cu cúc cu…
Tiếng chuông báo thức vang lên đánh thức Vy. Cô ngồi dậy, việc đầu tiên theo thói quen là chạy ra cửa sổ, mở rèm cửa để ngắm cảnh đông đúc nhộn nhịp và chào đón một ngày mới.
2
Ads Sáng hôm sau, cô dậy sớm hơn mọi ngày vì cô phải đi làm mà. Tắm rửa sạch sẽ xong, cô ăn sáng rồi ra bến xe buýt. Cô rất thích đi xe buýt, vừa rẻ, vừa tiện, đi đường lại không bị dính bụi, dại gì mà không đi?
Tại 1 biệt thự lớn…
- Cái gì? Em đùa anh đấy à? Sao anh lại phải đi xe buýt?
- Anh chịu khó đi! Em mượn xe anh tý thôi!
- Em nói như đúng rồi ý nhỉ? Xe em đâu? Em mượn anh làm gì? Anh còn phải đi làm nữa chứ?
- Xe em bị hỏng rồi, không kịp sửa xong trong ngày hôm nay đâu! Tý nữa em đi chơi với mấy thằng bạn mà! Anh cho em mượn đi mà, anh Kevin đẹp trai!
- Không là không! Nịnh vô ích thôi em trai à! Mà em chơi bời lêu lổng ít thôi! Lớp 12 rồi đấy! Em muốn trượt đại học phải không?
- Anh tưởng anh ngoan lắm đấy! Suốt ngày đi bar, uống rượu các kiểu.
3 Nói vậy thôi chứ chính anh cũng không ngờ Vy lại là nhân viên mới nhưng anh không biểu lộ ra ngoài. Anh đã học được cách giấu giếm cảm xúc từ lâu rồi.
4
Ads Kính coong…
- Ai đấy?
- Em Huyền Anh đây chị Vy!
- Ơ Huyền Anh à? Vào đây!
Cạch…
- Chà! Dạo này lớn ghê ta?
- Đương nhiên! Em mà lị hihi!
- Mà sao em lại ở đây? Lại còn mang cả vali nữa? Gây tội gì cho bố mẹ nên bị đuổi đúng không?
- Không! Chị hâm à? Mẹ em bắt em ra đây để ở cùng chị trong năm lớp 12 này để chị dạy bảo em thi đại học cho tốt! Em phải chuyển sang trường mới học đây này!- Cô gái tên Huyền Anh mếu máo.
5
Ads - Sao ạ? Những bản vẽ đó không dùng được cho dự án nữa á? Tại sao lại thế?
- Đó là ý của giám đốc, tôi cũng không hiểu. Giám đốc bảo chỗ đó lỗi mốt rồi, có chỉnh đến đâu đi chăng nữa thì lỗi vẫn hoàn lỗi, không thể cho ra mắt vào tháng 7 sắp tới được.
6
Ads - Cô Vy à! Những mẫu mã này quả thật rất đẹp, không hề lỗi tý nào!
- Thật ạ? Đấy tôi đã bảo mà!
- Tôi đã đưa cho giám đốc rồi! Chưa thấy giám đốc bảo gì cả, chắc đang xem xét
- Vâng! Mong là giám đốc sẽ thay đổi quyết định.
7
Ads - Em chào cô ạ!
- Em đến rồi đấy à? Vào đi!
- Cô hẹn gặp em có chuyện gì ạ?
- Cô đã xem học bạ của em ở trường cũ, điểm phẩy môn Tiếng Anh của em năm nào cũng 10 tròn, luôn luôn cao nhất khối! Vậy thì… em có thể kèm môn Anh cho bạn Hoàng Bảo Duy lớp ta được không?
- Dạ? Sao lại thế ạ?- Huyền Anh ngạc nhiên.
8
Ads Kính coong…
- Cháu chào bác! Cháu là Huyền Anh, cháu đến để kèm cặp bạn Duy ạ!
- À! Gia sư của cậu chủ! Cháu vào đi!
Căn biệt thự của Duy và Kevin làm Huyền Anh ngạc nhiên.
9
Ads - Được thôi!- Duy thản nhiên đáp.
- Anh hãy mang sách vở ra đây đi! Tôi không biết phải dạy anh từ đâu!
- Không cần! Cô dạy từ đâu cũng được! Mà chỉ cần nói mồm thôi tôi cũng hiểu rồi! Khỏi viết lách cho mệt!
- Trời đất! Anh học siêu phàm vậy sao từ hồi lớp 10 anh không chịu khó nghe giảng đi? Dễ mà!
- Không thích! Bà dạy Anh ghét tôi!
- Do anh lười nên cô giáo mới ghét chứ!
- Không phải!
- Thế do cái gì?
- Không biết!
- Anh thật là…- Huyền Anh tức giận.
10
Ads - Tôi đưa cô đi ăn nha!
- Thôi! Giờ này chắc em tôi về rồi! Tôi không muốn nó phải đợi lâu.
- Thế để tôi đưa cô về!
Vy cùng Kevin lên xe.
11
Kevin đút 2 tay vào túi quần rồi thong thả bước ra ngoài, miệng không ngừng huýt sáo khiến Vy cảm thấy bất an.
”Váy này đẹp thật đó nhưng hở hang quá à! Style của mình đâu phải kiểu này, phải kín đáo mới thích.
12
Ads - Nhanh lên nào! Muộn rồi đấy!
- Anh cứ từ từ! Cái váy này khó mặc quá!
- Tôi không biết kiên nhẫn đâu đấy! Đừng để tôi phải xông vào nha!
- Sắp xong rồi! Chờ 1 chút nữa đi!
- Tôi cho cô 10 giây, nếu cô vẫn chưa xong thì tôi sẽ đạp cửa xông vào! 10… 9…
- Đừng! Sắp xong rồi!
- 8… 7… 6…
”Nhanh nào Vy ơi! Cố lên! Ya!”
- 5… 4… 3…
”Ha ha! Được rồi!”
- 2… 1…
Rầm…
- Tôi xong rồi!
- Tốt! Có khi phải áp dụng biện pháp này thì cô mới nhanh tay được!
- Tôi sẽ cố gắng hết sức! Chỉ xin anh… đừng đạp cửa xông vào được không? Anh thích nhìn người khác thay đồ đến thế cơ à?
- Không! Tại cô lâu quá nên mới phải thế thôi!
- Tôi… sẽ cố! Xin anh… đừng như vậy nữa! Tôi ghê sợ những hạng người như thế lắm!
- Được thôi! Miễn là cô nhanh tay 1 chút, không thì…
- Biết rồi!
Sau đó Kevin đưa Vy vào trong xe rồi phóng đến 1 tiệm làm tóc lớn.
13
Vy và Long trố mắt nhìn Kevin.
- Chu choa! Đúng là có người yêu rồi có khác! Mày ghê gớm quá Kevin à! Không ngờ mày lại nói được như thế! Tại hạ bái phục, bái phục!
- Chuyện! Tao mà! Thôi vào đi! Đi nào em yêu!- Kevin dùng giọng ngọt ngào nhất có thể để nói với Vy.
14
Ads Rào rào…
- Ôi trời ơi mưa mất rồi! Chết, chị Vy vẫn chưa về, không biết có sao không nhỉ?
- Đói quá! Nấu cơm cho tôi ăn đi!
- Nấu cái đầu anh! Tự đi mà nấu! Tôi không phải osin!
- Học 2 tiếng rưỡi rồi còn gì! Tôi đói quá, nấu đi mà!- Duy nũng nịu.
15 Vy vào trong phòng ngủ để cất túi xách. Khi cánh cửa vừa mở ra, đập ngay vào mắt cô là 1 người con trai đang ngủ trên chiếc giường thân yêu của cô, bên cạnh anh là chú gấu bông yêu quý mà đêm nào Vy cũng ôm khi đi ngủ.
16
Ads - Vy! Hôm nay em ốm hả? Sao em không đi làm?
- Em bận chút chuyện nên không đi được! Giờ em phải lên chỗ trưởng phòng đây! Tý em quay lại nhé!- Vy cầm 1 xấp giấy tờ rồi chạy vụt đi.
17
Ads - Này! Đến nơi rồi! Dậy đi Mèo Xù!
- Hả? Đến đâu?
Vy ngồi dậy, trước mặt cô là biển, ánh nắng phủ lên làm những hạt cát nhỏ li ti thêm óng ánh.
18
- Dậy! Sáng rồi!
- Ơ! Sáng rồi á? Thôi để tôi ngủ thêm tý nữa đi! Buồn ngủ lắm!
- Ngủ ngáy gì nữa? Dậy mau! Đi ăn với tôi!
- Tôi không đói! Anh đi mà ăn! Tôi muốn ngủ cơ!
- Này thì ngủ!- Kevin hất tung chăn mà Vy đang đắp ra.
19
Tối hôm đó…
- Ủa? Cô giúp việc của anh đâu rồi?
- Cô ấy về rồi!
- Hả? Sao lại thế? Anh… anh lại sa thải cô ấy ư? Anh vẫn chưa thay đổi gì cả! Bản tính của anh vẫn thế! Cô ấy đã làm gì sai hả?
- Cô đang huyên thuyên cái gì thế? Con trai cô ấy bị ốm đang ở trong viện.
20
Ads - Hơơơơơơơơ…
Vy quay sang bên cạnh, Kevin đang tựa đầu vào vai cô, mắt nhắm nghiền, miệng hơi cong lên như đang nở nụ cười. Và… tay anh… đang nắm lấy tay cô… rất chặt.