1 Sân bay thành phố B, trên thang cuốn, người đàn ông mặc một bộ áo khoác, quần dài màu đen đang theo thang cuốn đi xuống. Trong sảnh chờ, thông tin các chuyến bay đang được phát lần lượt, giọng nói vang lên trong trẻo.
2 Tiêu Dịch đã đến vài lần, cũng xem như là quen thuộc. Đối với Giản Chi cũng thân quen, nên cứ tùy tiện đi vào phòng khách. Trong phòng ấm áp, Tiêu Dịch rất tự nhiên cởi áo khoác ra đặt lên chiếc ghế mây bên cửa sổ.
3 Đến bữa tối, các thành viên nhà họ Thẩm đến đầy đủ, không khí gia đình hòa hợp chưa từng có. Mọi người không rõ buổi chiều trong phòng sách hai cha con đã nói gì, chỉ thấy rõ ràng cha Thẩm cười nhiều hơn mọi ngày.
4 Hôm nay là ngày khai giảng của trường đại học K, cũng là ngày tòa nhà mới của trường khởi công xây dựng. Vì thế lễ khai giảng học kì này rõ ràng vô cùng long trọng.
5 Trường đại học K, lớp học tiếng Pháp. Đây là tiết học đầu tiên trong học kì mới của môn Tiếng Pháp. Rất nhiều sinh viên chuyên ngành khác vì ngưỡng mộ, yêu thích mà đến học đã khiến cho phòng học vốn rộng rãi không còn một chỗ trống.
6 Một lần nữa nhận được điện thoại đặt trước của Tiêu Dịch, Giản Chi hơi xoắn xuýt… Mặc dù từ lần dự thính đến nay khoảng cách đã hơn nửa tháng, nhưng chỉ cần nhớ lại tình hình ngày hôm đó, cô lại vừa xấu hổ vừa quẫn bách.
7 Bình thường, cứ thứ năm hàng tuần, chuyên ngành của Ôn Tử sẽ tổ chức tiết hoạt động ngoại khóa. Tuy rằng có tên gọi, có giờ học đàng hoàng, đầy đủ nhưng thật ra cũng chỉ là xem cho biết, đi cho có.
8 Lại một ngày dạy học kết thúc, Thẩm Quân Mặc đi bộ một mình trong sân trường, trước mặt là bãi cỏ, chỉ cần đi vòng qua sẽ đến bãi đậu xe. Anh giơ tay nhìn đồng hồ.
9 Vì còn phải đón xe buýt về nhà nên khi gần kết thúc buổi giao lưu, Giản Chi đến chỗ Ôn Tử nói vài câu rồi định ra về trước. Nghe thế Ôn Tử chào bạn học, bảo Gian Chi chờ để cô ấy đưa về.
10 Ôn Tử nhận được điện thoại của Tiêu Dịch khi đang tự học ở thư viện. Cô không có số của Tiêu Dịch, nhìn dãy số hiển thị trên màn hình đành rón rén ra bên ngoài nhấn nút nghe.
11 Xe chạy khoảng một giờ thì đến nơi. Ngọn núi này đã được mở rộng thành khu ngắm cảnh. Tất cả xe cộ đều đậu tại bãi đỗ xe dưới chân núi. Nói cách khác, sau đó đều dùng phương tiện “hăng cải” để leo núi.
12 Thẩm Quân Mặc lái xe rời khỏi sân trường. Bên trong xe đài phát thanh đang phát một ca khúc. Bài hát còn chưa kết thúc đã bị tiếng báo giờ cắt ngang. Anh nhìn đồng hồ, vốn nghĩ chỉ chậm trễ thời gian ngắn, ai ngờ đã muộn thế này rồi.
13 Hôm nay, Tiêu Dịch vừa hoàn thành xong công việc trong đại học K, trên đường về thì gặp Ôn Tử chuẩn bị đến chỗ Giản Chi. Anh ngỗi trong xe bấm còi, đưa tay vẫy vẫy, Ôn Tử vui vẻ leo lên xe ngồi.
14 Thẩm Quân Mặc đang trên đường đến nhà Giản Chi thì nhận được điện thoại của Thẩm Quân Trạch. Đường đi khá xấu, mưa vẫn rơi mãi không ngừng. Anh nhìn thấy điện thoại nhấp nháy, cắm tai nghe vào, nhận cuộc gọi.
15 Thẩm Quân Mặc tắm rửa thay quần áo sạch xong xuống lầu thì thấy Giản Chi đang pha trà. Cô nghe thấy tiếng bước chân trên cầu thang vọng lại nên quay đầu cười với anh.
16 Một lần nữa tỉnh lại trời đã hoàn toàn sáng. Bầu trời được cơn mưa lớn gột rửa sạch sẽ, bầu không khí trong lành, tươi mát. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ bằng kính để lại những vệt tròn sặc sỡ loang lổ nhảy nhót khắp sàn nhà.
17 Thẩm Quân Mặc nắm tay Giản Chi đi trong sân trường. Vừa đúng giờ tan lớp, thi thoảng có vài học sinh đi ngang qua họ ngoái đầu lại nhìn. Thẩm Quân Mặc rất nổi tiếng trong trường đại học K, ai ai cũng biết mặt.
18 Mùng tám tháng sau là một ngày lễ của phương Tây – lễ Phục Sinh. Thật ra mấy ngày kễ nước ngoài Giản Chi hoàn toàn không để ý đến. Chỉ là trước đó một tuần, ngày ngày Ôn Tử đều nhắc bên tai cô, cô không nhớ không được.
19 Từ sau buổi liên hoan, mối quan hệ của Tiêu Dịch và Ôn Tử như đã vượt qua được đường ngăn cách. Đặc biệt là Ôn Tử, cô không còn như trước đấy muốn che giấu mối quan hệ này mà có thể thản nhiên đề cập với người khác.
20 Những lúc rảnh rỗi Giản Chi thích ngồi uống trà nói chuyện vặt với Thẩm Quân Mặc. Từ những chuyện nhỏ nhặt trong nhà đến những chuyện thú vị ngoài đường.