1 Đã đặt chân đến trường đại học Bắc Kinh không ai là không biết đến Lương Uyển Nhu, sinh viên năm hai, khoa Đông y. Không những thành tích học tập xuất sắc, thái độ học tập chuyên cần, được thầy cô yêu mến, mà còn sở hữu ngoại hình không thể chê được.
2 Luật lệ của Thành vương phủ, chưa được vương gia cho phép, không được tự ý mang thai. Nếu sơ ý có thai, phải bỏ ngay. Thị thiếp khi được vương gia cho thị tẩm, không được ngủ lại trên giường vương gia khi chưa được phép.
3 ‘’Xú nha đầu ! Đem điểm tâm lên Dưỡng Thần Điện đi !’’Giọng nói chanh chua của Thiên nhi khiến nàng đang suy nghĩ miên man bỗng bừng tỉnh. Hôm nay có nhiều cơ hội chạm mặt mỹ nam ghê nha.
4 Lương Uyển Nhu vội vã chạy về phòng. Trên đường đi, ánh mắt tò mò của đám gia nô không ngừng hướng về nàng. Chỉ thấy một nữ nhân đầu tóc bù xù, y phục luộm thuộm hớt hải chạy ra khỏi Dưỡng Thần Điện.
5 Lương Uyển Nhu lết tấm thân đầy thương tích về phòng. Đám nha hoàn đó nhìn thì mảnh mai, nhưng ra tay rất mạnh. Xem chừng, bọn họ không đơn thuần chỉ là làm theo lời chủ tử.
6 Tố Quốc, Tây Dương kinh thành, năm Thuận Hiệu thứ mười, ngày 7 tháng 6…Dân chúng Tây Dương thành đổ xô ra đường, nhìn ngắm đoàn xe người mỹ lệ đến từ Bảo Quốc.
7 Nam Cung Lâm sắc mặt thật sự rất khó coi. Hàn khí tỏa ra từ người hắn khiến kẻ hầu người hạ trong Dưỡng Thần Điện đều sợ hãi. Không ai dám lại gần hắn lúc này.
8 “Uyển nhi, ngươi mang thức ăn lên cùng với các nàng đi!” Bùi ma ma vừa sắp xếp thức ăn ra đĩa vừa nói. Yến tiệc đă được một nửa. Xem ra còn kéo dài đến nửa đêm.
9 Ngay ngày hôm sau, tin dữ đã ập đến với Uyển Nhu. Các vị phu nhân muốn nàng đến Như Tâm Các của Vũ Tâm để bồi các nàng uống trà a!Uyển Nhu trong lòng hung hăng thầm mắng, uống trà cái rắm! Nói thẳng ra là muốn giáo huấn đi! Ai sợ ai a? Cùng lắm thì lại bị đánh ột trận bầm dập, vài ngày bôi dược là khỏi a!Lúc đi ngang qua một căn phòng, phát hiện Lục Linh Linh đang chỉ đạo nha hoàn sắp xếp gì đó, nàng liền nói nhỏ với Linh Linh: “Lát nữa lại phiền ngươi bôi dược hộ ta rồi!”Linh Linh vừa nghe liền hiểu, nhưng lại cười thần bí nhìn nàng.
10 Theo Nam Cung Lâm đi tới Dưỡng Thần Điện, Uyển Nhu gặp Trần quản gia ở đó. Trần quản gia này thì ra chính là người mua nàng vào phủ a! Nhìn khoảng sáu mươi lăm, khuôn mặt cương nghị, chắc chắn là người trung thành.
11 Sau một ngày mệt mỏi, dọn dẹp chưa hết cái giá sách khổng lồ của ngự thư phòng, Uyển Nhu lê thân về phòng. Thả mình nằm trên giường, Uyển Nhu đảo mắt nhìn quanh.
12 Nam Cung Lâm thượng triều về, thấy Uyển Nhu ngớ ngẩn ngồi trong ngự thư phòng. Đầu óc nàng lúc này đang trôi tới tận nơi nào rồi, còn tâm trí đâu mà để ý đến hắn nữa.
13 Trà: Đây thực ra giống một ngoại truyện hơn là một chương. Nhưng mà tác giả đã để như vậy, nên ta cũng không dám tự ý thay đổi. Các nàng cứ từ từ mà thưởng thức a!…Uyển Nhu chợt phát hiện ra rằng, hai ngày sau khi Hoàng Tuấn Duật tiến cung, Nam Cung Lâm tâm tình đang rất tốt.
14 Cuối cùng cũng đến ngày mà Uyển Nhu mong chờ – lễ hội đèn lồng mỗi năm một lần ở Tố Quốc. Từ sáng sớm, tâm trạng nàng đã cực kỳ tốt. Hôm nay, nàng sẽ được tận mắt chiêm ngưỡng cái gì gọi là lễ hội cổ đại a! Bất quá, nàng chỉ hận sao không có máy ảnh hay camera ở đây để làm vài bằng chứng cho thấy mình đã từng ở đây, hay ít ra cũng giữ làm kỷ niệm…Mặc dù biết là cơ hội được trở về hiện đại có thể sẽ không có, nhưng nàng vẫn nuôi hy vọng, dù chỉ là một chút…Ai bảo xã hội phong kiến và xã hội hiện đại chênh lệch nhau quá mức làm gì!…Uyển Nhu sau khi tắm rửa xong, liền chọn một bộ y phục màu tím nhạt để mặc.
15 ‘’Vương gia…’’Uyển Nhu bất ngờ. Hắn đột nhiên ôm lấy nàng. Cơ thể hắn cường tráng, cao lớn. Nàng chỉ đứng tới ngực hắn. Bị một mùi vị nam tính bao quanh, Uyển Nhu mặt đỏ như gấc.
16 Đêm khuya, thư phòng Thành vương phủ. Nam Cung Lâm đặt tấu chương trên bàn xuống, dùng tay day day trán. Bất chợt, hắn bắt gặp bóng dáng mảnh mai đang tựa vào bàn mà ngủ gục, mỉm cười ôn nhu, trong mắt hiện lên nồng đậm sủng nịch.
17 Uyển Nhu thận trọng nắm lấy cổ tay Nam Cung Lâm, nhắm mắt lại, cố gắng cảm nhận mạch đập của hắn. Trần quản gia ngây ngốc nhìn nàng. Nàng đang làm cái gì vậy? Nhìn bộ dạng kia, chẳng lẽ nàng ta biết y thuật?Đôi mắt Uyển Nhu chợt lóe lên tinh quang.
18 Bận rộn suốt ba canh giờ, cuối cùng Uyển Nhu cũng có thành phẩm như ý. Trần quản gia đã gọi đến phủ hơn hai mươi thợ làm kim. Theo hướng dẫn của nàng, bọn họ đã hoàn thành xuất sắc một bộ kim châm cứu.
19 Trải qua năm ngày, Uyển Nhu tinh luyện thành công thuốc giải độc. Trần quản gia nhìn mấy viên thuốc đen thui, tròn trịa trên tay nàng, không khỏi thắc mắc.
20 Mộ Dung sơn trang, đệ tam giang hồ thế gia, cơ nghiệp của nhà Mộ Dung, được xem là một trong những gia tộc có tiếng tăm nhất trên giang hồ. Trong một căn phòng hoa lệ, bạch y nam tử đang đứng tựa lưng vào cửa, trên tay là một ly rượu dương chỉ bạch ngọc, diện mạo tuấn mỹ thần kỳ, ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, tà mị không kiềm chế.