1 “Đoàng____”
Bầu trời đen kịt, mặt biển nổi lên sóng lớn cuồn cuộn như bao phủ cả đất trời.
Khi con sóng cao hơn mười thước sắp ập vào, mọi người trên bờ biển đều lộ ra ánh mắt kinh hoàng, cảm nhận sự nhỏ bé của mình.
2 Trong quan tài ngọc của tòa cung điện thủy tinh này là một thiếu nữ xinh đẹp đang ngủ say, hơn nữa còn là một tân nương cổ đại.
Mũ phượng khăn quàng, đẹp như áng mây trong vắt.
3 - Mộng Hàm Yên, tên thật đẹp! Quả nhiên người cũng như tên!
Giọng bạch y nữ tử như tiếng trời vang lên, thanh thoát thoát tục.
- Khiến ta liên tưởng đến tia nắng mai đầu tiên sau tuyết, giọt sương trong suốt trên cánh hoa dịu dàng xinh đẹp muôn hồng nghìn tía, giấc mộng mờ ảo nhẹ nhàng đánh thức sắc trắng đài trang.
4 “Tí tách!”
Ánh nắng trong trẻo, nhẹ nhàng nhảy qua lá cây xanh biếc, lăn xuống cành cây, theo giọt sương rơi vào một hồ nước tràn ngập sắc xuân, làm nổi lên tầng tầng gợn sóng.
5 Mộng Hàm Yên mặc váy anh đào xoay một vòng, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.
- Tối nay ngủ ở đâu đây? Chẳng lẽ phụ thân để mình nằm trên sàn?
Nàng nhìn gian phòng trống rỗng này, thực là một chút hơi người cũng không có.
6 - Tuyết U ca ca, có phải chúng ta sắp đến chỗ huynh nói không?
Mộng Hàm Yên ngửi hương thơm nọ, cái bụng vốn đói lép kẹp lại phát ra tiếng “ục ục”.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của nàng hây hây đỏ, có chút xấu hổ.
7 - Không thể cắn trực tiếp, vỏ ngoài không ăn được!
Tuyết U lấy một con dao nhỏ, khoét một lỗ trên chóp quả.
- Nè, hút ở đây một hơi là được!
- Ờ!
Mộng Hàm Yên không ngờ quả còn có thể ăn như vậy, nàng nhận lấy quả Nghê Hồng do Tuyết U chuẩn bị sẵn cho nàng, hút một hơi trên lỗ đó.
8 - Đồ nhi, sao con lại thở dài?
Sau khi Lãnh Nguyệt Ly rời đi, một nam tử như gió mát xuất hiện bên cạnh Tuyết U.
Giọng nói êm tai thốt ra khỏi bờ môi màu hồng nhạt, đầy vẻ mê người.
9 - Bế một cái thì chết à?
Giọng nói trong trẻo của Mộng Hàm Yên vang lên khiến vương gia lạnh lùng ngoài kiệu hơi sững sờ.
- Phải.
Giọng nam tử mặc y phục màu tím hoa lệ vang lên, ngữ điệu cay nghiệt rõ ràng, không hề có ý đùa giỡn.
10 Lãnh Nguyệt Ly không có cơ hội khiến lỗ tai thanh tĩnh vì chưa được bao lâu, Mộng Hàm Yên đã chạy nhanh ra, vẻ mặt mê man đứng trước mặt hắn.
- Phụ thân, đồ trong phòng bếp dùng như thế nào? Mấy thứ kỳ lạ đó là gì?
Mộng Hàm Yên khó hiểu hỏi, sau khi nàng vào phòng bếp, cả người liền bối rối.
11 - Có thể đem đồ đi bán đấu giá.
Lãnh Nguyệt Ly nói, hắn nhớ đằng trước có một phòng đấu giá, có thể đem đồ tới đó bán.
- Phụ thân, hai chúng ta trừ bộ y phục này thì hình như đâu còn gì khác.
12 Trong nháy mắt, Mộng Hàm Yên cảm thấy dù giờ đây bản thân hai bàn tay trắng, nàng cũng hạnh phúc.
Một câu nói của hắn sưởi ấm trái tim nàng, soi sáng linh hồn nàng.
13 - Nhớ đừng thể hiện công dụng của nó trước mặt người ngoài, tránh rước lấy phiền toái.
Lãnh Nguyệt Ly dặn dò, hiện nay trong thế giới linh khí mong manh này, tu luyện vô cùng khó khăn, càng đừng nói đến việc chế luyện chiếc nhẫn trữ vật như vầy.
14 - Phụ thân, người cũng ăn một miếng đi! Cái này ngon lắm!
Mộng Hàm Yên đưa mứt quả trong tay đến trước mặt Lãnh Nguyệt Ly, cười ngọt ngào nhìn hắn, đôi môi anh đào mềm mại dính mật đường dưới ánh đèn lộ ra màu sắc mê người.
15 Xuất hiện trước mắt mọi người là một miếng ngọc bội hình long hổ mang phong cách cổ, trải qua sự mài mòn của thời gian vẫn được gìn giữ vẹn nguyên.
- Đây là ngọc bội Long Hổ Hoàng, ước chừng có lịch sử khoảng ba trăm năm, là vật tùy táng trong một tòa cổ mộ.
16 - Phụ thân, người nhìn cây linh hoa kia kìa! Nụ hoa xinh đẹp như tuyết trắng vậy!
Mộng Hàm Yên nhìn hình ảnh đóa linh hoa chớm nở được chiếu trên đài cao, lá xanh như phỉ thúy phối với nụ hoa như bạch ngọc, trông rất xinh đẹp thích mắt.
17 - Có muốn mua gì không?
Lãnh Nguyệt Ly nhàn nhạt hỏi, hắn đến phòng đấu giá là muốn đổi ít tiền tệ lưu thông ở đây, tránh cho trên người không có đồng nào.
18 Đêm Giang Nam, mông lung xinh đẹp.
Nước lững lờ dưới chân cầu nhỏ, đèn lềnh bềnh trôi nổi trên sông.
Nước sông như dải lụa vòng qua trấn cổ thủy mặc, trong trấn cổ xinh đẹp tao nhã ấy có một tòa viện trồng đủ loại hoa.
19 Ánh sáng chói mắt chiếu xuống, Mộng Hàm Yên phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường đá trong một căn nhà đá trong rừng.
Ngoài cửa sổ dây leo rũ xuống, đóa hoa đỏ thắm dịu dàng khoe sắc.
20 Cái tên Quỷ vương khiến người nghe đều cảm thấy sợ hãi!
Nghe nói hắn là tu la khát máu, cuồng ma giết người, lòng dạ độc ác, vô tâm vô tình.
Chỉ từ danh xưng Quỷ vương của hắn là có thể tưởng tượng được hắn đáng sợ thế nào.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Cường
Số chương: 50