1
Năm Thuận Triều, cuối tháng Bảy, ngoại đô Bắc thành.
Cơn mưa cuối cùng cũng ngớt. Khắp ruộng đồng nước lụt mênh mông, đường đi lầy lội đầy đất đầy sình.
2 An Cẩm Tú mở mắt ra. Ánh nến le lói trong phòng, chiếu sáng khung thêu trước mặt với một chùm hoa ngũ sắc. Nàng hoảng hốt, ngây ngác nhìn mọi thứ xung quanh.
3 Tần thị thấy nữ nhi mình bị mắng, liền vội mở miệng nói với An Thái sư, “Cẩm Khúc cũng là nghĩ cho tỷ tỷ nàng thôi. ”
“Chiều quá hóa hư!” An Thái sư lớn tiếng với Tần thị.
4
Tần thị thấy nữ nhi mình bị mắng, liền vội mở miệng nói với An Thái sư, “Cẩm Khúc cũng là nghĩ cho tỷ tỷ nàng thôi. ”
“Chiều quá hóa hư!” An Thái sư lớn tiếng với Tần thị.
5 An Cẩm Tú nhìn qua hướng đại ca đang đứng. Đại công tử An Nguyên Văn, khuôn mặt của hắn không được vui. Trưởng tử cõng một thứ xuất tiểu thư ra cửa đã quá cho An Cẩm Tú thể diện, nhưng lại khiến An Nguyên Văn thân là Công bộ Thị lang thấy rất bất đồng.
6
“Tiểu thư. ” Tử Uyên nhìn quanh quất không thấy ai, mới nhỏ giọng hỏi An Cẩm Tú, “Bên Ngũ điện hạ, chúng ta phải làm sao ạ?”
An Cẩm Tú ngẩn ra.
7 “Tiểu thư. ” Tử Uyên nhìn quanh quất không thấy ai, mới nhỏ giọng hỏi An Cẩm Tú, “Bên Ngũ điện hạ, chúng ta phải làm sao ạ?”
An Cẩm Tú ngẩn ra. Từ sau khi trùng sinh, đối với nam nhân này, nàng không có nghĩ tới.
8 An Cẩm Tú cười khổ, tiếp tục đi về phía trước. Chẳng lẽ nàng phải nói với Tử Uyên rằng mình là nữ nhi bất hiếu sao? Đời trước, nàng một lòng với Đại phu nhân, xem thường mẫu thân thân sinh của mình.
9 An Cẩm Tú cười khổ, tiếp tục đi về phía trước. Chẳng lẽ nàng phải nói với Tử Uyên rằng mình là nữ nhi bất hiếu sao? Đời trước, nàng một lòng với Đại phu nhân, xem thường mẫu thân thân sinh của mình.
10 An Cẩm Tú nhìn qua người đệ đệ ruột. Cùng một mẫu thân, vậy mà kiếp trước, nàng chưa hề đặt hắn vào trong mắt. Thậm chí, bởi vì Tần thị không thích hắn, nàng luôn cảm thấy vì hắn mà nàng bị liên lụy với Thượng Quan Dũng.
11 An Cẩm Tú nhìn qua người đệ đệ ruột. Cùng một mẫu thân, vậy mà kiếp trước, nàng chưa hề đặt hắn vào trong mắt. Thậm chí, bởi vì Tần thị không thích hắn, nàng luôn cảm thấy vì hắn mà nàng bị liên lụy với Thượng Quan Dũng.
12
“Các người đang nói chuyện gì thế?” Phùng di nương vốn ở cùng một chỗ với Tú di nương, lúc này đang bưng một đĩa điểm tâm vào phòng.
“Cảm ơn Phùng tỷ tỷ”, Tú di nương vội đứng dậy đáp tạ.
13 “Các người đang nói chuyện gì thế?” Phùng di nương vốn ở cùng một chỗ với Tú di nương, lúc này đang bưng một đĩa điểm tâm vào phòng.
“Cảm ơn Phùng tỷ tỷ”, Tú di nương vội đứng dậy đáp tạ.
14 “An Cẩm Tú qua chỗ Tú di nương à?” Trong phòng lớn, Tần thị nghe bà tử bẩm báo xong, sắc mặt không hề có chút thay đổi. Bà ta chỉ phất tay, bảo bọn người hầu lui ra ngoài.
15
“Nương, người lại mất hứng nữa sao?” An Cẩm Khúc thấy mẫu thân im lặng liền hỏi, “Là ai đã chọc đến nương vậy?”
“Không có việc gì. ” Tần thị nói, “Ngươi cứ lo thêu đi.
16 Cùng lúc đó, trong Thượng Quan phủ, Thượng Quan Dũng không hề có chút chờ mong đối với hôn sự sắp tới. Hắn mặt ủ mày chau ngồi trước nhà chính, không ngờ được An Thái sư kia cư nhiên lại đem nữ nhi gả cho hắn.
17
An Cẩm Tú lúc này vẫn còn chưa biết chuyện đích mẫu của mình đòi sính lễ đến ngàn lượng vàng.
Hôm nọ, sau khi từ chỗ mẫu thân thân sinh trở về, nàng lập tức đem vứt bỏ
bộ y phục thêu hoa mà bản thân định tặng cho Tần phu nhân.
18
Ngày hôm sau, An Cẩm Tú đi thỉnh an Thái sư và Tần thị. Vừa tới hành lang dẫn đến phòng lớn, nàng chạm mặt An Nguyên Chí.
“Nhị tỷ”, An Nguyên Chí gọi nàng một tiếng.
19 An Cẩm Tú nghe An Cẩm Khúc đâm thọc cũng không nói gì. Nàng liếc mắt nhìn về phía Thái sư. Người khác thì không biết chứ phụ thân nàng ắt hẳn biết rõ.
20
“Được rồi!” An Thái sư nói, “Chuyện này không nói thêm nữa, chấm dứt ở đây!”
“Như vậy sao được chứ?” Tần thị không muốn mọi việc đơn giản thế này.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24
Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ
Số chương: 15