Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Trọng Sinh Chi Trầm Vân Đoạt Nhật

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh
Số chương: 87
Chương mới nhất: Quyển 3 - Chương 22-2
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, trọng sinh, hào môn thế gia, thúc chất, niên thượng, 1×1, HEEdit : Linh_chan (kakamekailo)Vào năm ba mươi tuổi thì Nhâm Kỳ Nhật đã chết, lại mất đi hết tất cả mọi thứ từ gia đình cho tới sản nghiệp.

Danh sách chương Trọng Sinh Chi Trầm Vân Đoạt Nhật


Quyển 1 - Chương 1: Tiết Tử

1 Tôi còn nhớ rõ lần đầu tiên tôi trèo cây, là do Vương Tranh dẫn tôi đi theo, tới phía dưới tàng cây của một gốc cây không biết tên phía sau nhà chính.


Loading...

Quyển 1 - Chương 1-2

2 Khi còn bé, người người đều nói Vương Tranh là cái đuôi nhỏ của tôi. Tôi ở nơi nào, Vương Tranh liền ở nơi đó. Nhưng trên thực tế, Vương Tranh đi đến đâu, tôi sẽ lạch bạch mà theo sau.


Quyển 1 - Chương 2

3 Tuy cùng trường cùng phòng với Vương Tranh là chuyện tôi bất ngờ, nhưng may là chúng tôi cũng không học cùng lớp, ai bảo từ kiếp trước đến kiếp này trái tim tôi vẫn luôn quá yếu đuối, bất luận phát sinh ra chuyện gì, lớn nhỏ thế nào, tôi đều sẽ khó mà bình yên.


Quyển 1 - Chương 3

4 Tôi đỡ thằng nhóc đi một đoạn đường, trong lúc vẫn luôn khuyên hắn đi bệnh viện kiểm tra, kết quả tên tiểu tử này chẳng những hé ra bộ mặt trắng bệch mà còn không quên “đùa” ác, móng tay kém tí nữa đâm vào trong thịt tôi, tôi chỉ đành chiều theo ý hắn.


Quyển 1 - Chương 4

5 [Nhật ca Nhật ca! Đừng nói huynh đệ không bảo vệ anh, tiêm một mũi này, đảm bảo anh cực sướng luôn. ]

Thiếu niên ôm lấy cánh tay tôi, thuận thế mà ôm luôn vai của tôi, vừa nói vừa nhả khỏi từ trong miệng khiến đầu tôi có chút choáng váng.


Quyển 1 - Chương 5

6 Vương Tranh bình thường đã xinh đẹp.

Nhưng mặc kệ là kiếp trước hay là giờ khắc này, tôi vẫn chỉ cảm thấy, chỗ đẹp nhất của Vương Tranh, chính là đôi mắt.


Quyển 1 - Chương 6

7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kiếp trước, ký ức về mẹ trong tôi không hề sâu đậm, nhớ nhất cũng chỉ là khi bà lên cơn, thích đánh người khác.


Quyển 1 - Chương 7

8 Tôi mơ màng mở mắt.

Cảm giác như cả người đang ngâm trong nước, hư hư thực thực.

Cách bày biện vẫn như xưa, trong xa hoa lại có đơn giản, không chút sinh khí, mơ hồ mang theo một cổ mùi vị đã mục ruỗng.


Quyển 1 - Chương 8

9 Thực ra tôi là người rất sợ đau.

Tôi không biết có phải vì thể chất của mình, hay là do ám ảnh trong tâm trí hồi nhỏ. Việc này, trước tiên phải kể đến mẹ tôi.


Quyển 1 - Chương 9

10 Ách. . .

Cảm thấy phía trước không có đáp lại, ngay cả một âm thanh cũng không có. Cửa sổ trong phòng bệnh vừa vào đêm đã đóng lại, may mắn có máy lọc khí, không làm cho người khác cảm thấy quá ẩm ướt hay khó chịu.


Quyển 1 - Chương 9-2: Phiên Ngoại (1)

11 Phòng tạm giam dù sao cũng không khiến người khác cảm thấy quá kinh khủng.

Bên trong cái ghế duy nhất đã bị đá sang một góc, ngoại trừ chỗ ngủ ra, xung quanh đều là một mở hỗn độn, còn có cả vết tích đã đánh nhau.


Quyển 1 - Chương 10-1

12 Bức tường của chủ trạch Nhâm thị rất cao, hoàn toàn bao vây toàn bộ trang viên, hệt như một cái nhà giam.

Khi tôi lên làm chủ nhân Nhâm thị, cả tòa nhà ấy, chỉ còn lại mỗi mình tôi và gia đình lão Hà, cực kỳ quạnh quẽ.


Quyển 1 - Chương 10-2

13 Kiếp trước, tôi đã phạm phải một sai lầm.

Ở trong mắt Vương Tranh, sự việc tôi gây ra ngày ấy không hề đơn giản, mà nó có thể là việc nghiêm trọng nhất.


Quyển 1 - Chương 11

14 Nói thế nào thì Đỗ Diệc Tiệp cũng là một cậu trai lớn, qua một năm nữa là trưởng thành, so sánh với cái thân thể còn đang dậy thì của tôi, quả thực khiến người ta phải nản lòng.


Quyển 1 - Chương 12

15 Trong đời người có những khoảnh khắc mà thời gian không sao xóa nhòa nổi. Mà những hao mòn ấy lại chỉ dành cho những rung động chớp nhoáng.

Lời nói ấy chính là từ Lý Linh thốt ra.


Quyển 1 - Chương 13-1

16 Tôi ra sức mở mắt, dưới ánh sáng chói chang có chút nhức nhối mà chớp chớp mắt, bên tai lạch cạch một tiếng, chợt nghe thấy một giọng nói già dặn: [Mắt của tiểu thiếu gia bây giờ đã không còn gì đáng ngại, chỉ là cần nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng quá cố sức là được.


Quyển 1 - Chương 13-2

17 Trước khi cha tôi gặp chuyện không may, tôi chưa một lần nhìn thấy Tam gia.

Nhưng có một điều tôi vẫn còn nhớ, thuở nhỏ Nhâm lão thái luôn luôn nhắc tới ”Tam nhi”, có đôi khi là đang ăn cơm, có đôi khi là lúc các chú các bác đến thăm hỏi, thường hay nhắc tới nhiều nhất chính là lúc cha với tôi nói chuyện huyên náo.


Quyển 1 - Chương 13-3: Phiên Ngoại (2)

18 『Lão Hà, hoa này trồng thế nao?』

『Khụ, lão Hà, bát súp này tôi uống — tôi uống là được. . . 』

『Lão Hà, Tử Tử phiền anh với Phương tẩu chăm sóc nhé, ừm, nhất định không được nói với nó rằng tôi đi công tác, đứa trẻ ấy dính người lắm.


Quyển 2 - Chương 1

19 Vườn trường sau cơn mưa có một vẻ đẹp lạnh trong mà thơ mộng.

Cảnh vốn hẳn tĩnh lặng, vậy mà đột ngột vang lên một tiếng thét chói tai. . .

[Bàn tử! quả này nguy rồi nguy rồi –! Ông già kia lần này lại muốn đuổi học tôi!]

[A.


Quyển 2 - Chương 2

20 Suy cho cùng Vương Tranh vẫn như kiếp trước.

Diện mạo vẫn đẹp, ngũ quan như thể đã được điêu khắc tỉ mỉ, thời niên thiếu đẹp đến nam nữ cũng chẳng sánh bằng.


Loading...

Truyện cùng thể loại





Phệ Tâm Cổ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 82


Blue - Neleta

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 191



Thiếu Thông Minh Và Nghĩ Quá Nhiều

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 7


Đại Thần, Chúng Ta HE Thôi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 26


Tiện Xà Truy Thê Lục

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50