1 MỞ ĐẦU: Danh hiệu tuyệt sátTồn tại song song với ánh sáng nơi thế kỉ 21 là bóng tối sâu thẳm, góc tối tăm ấy là nơi sinh tồn của những con người với bàn tay luôn nhuộm đỏ máu.
2 "Lão Độc Vật, qua đây. Nơi này vẫn còn người sống!"Một lão đầu với thanh âm hưng phấn hét lên. Tuyệt Sát chỉ cảm thấy thân thể của nàng bỗng nhiên bị lay động, thân thể đau đớn dường như không thuộc về nàng.
3 EDIT: cerenitiKhông cần nhiều lời, nàng nhặt lên binh khí. Bây giờ không phải thời điểm nói chuyện phiếm. "Lão Độc Vật, ngươi điên rồi! Nàng •••• nàng ••••"“ Nàng, nàng…….
4 Edit + beta: cerenitiCông nguyên năm 359, Lãnh Đại tướng quân – Lãnh Kiến Quốc có công trong việc xây dựng đất nước được được đặc cách phong vương, cấp cho vùng đất Giang Lăng để cai trì.
5 Edit + beta: cerenitiTương lai của nhất quốc chi mẫu (ý chỉ hoàng hậu tương lai Lãnh U Nguyệt), e rằng •••••Ý định của Lãnh Kiến Quốc vốn rất rõ ràng.
6 "Huyết sắc ngọc tiêu truyền ra thanh âm như bay, tuyệt sắc khuynh thành, liệu có mấy ai nghe thấy? Tiếng tiêu với thanh sắc tuyệt vời như tiếng hát của tiên nữ người nghe xong không biết đã đến Địa Ngục khi nào (đây là thơ nhé).
7 Edit + beta: cereniti "Học Viện Lưu Nguyệt? Ta không cảm thấy nó có thể dạy ta cái gì?"Lãnh Vô Tâm không có chút cảm tình, lời nói hoàn toàn không khách khí.
8 Lãnh Kiến Quốc thở phào nhẹ nhõm, lảo đảo lui hai bước, lại vịn vào thạch sư (sư tử đá thường được trưng bày trước cửa vương phủ), hắn mới có thể miễn cưỡng đứng lên.
9 Edit + beta: cereniti Thiếu nữ bị thanh âm sau lưng làm cả kinh, nàng ta bỗng nhiên xoay người. Một tiếng thét chói tai vang lên!"A ——"Không trách nàng ta lại thét chói tai như thế! Thật sự là phía sau nàng cảnh tượng quá mức kinh khủng!Toàn bộ người trong cơ quan kết độc băng tằm đều bị chém chết, chân tay đã đứt lìa, màu máu đen làm cho toàn bộ thực vật xung quanh khô héo.
10 Edit + beta: cereniti ‘Bốp ——’"Một bạt tai này, là ta nói cho ngươi biết, lần này ta bỏ qua ngươi, không phải là vì ta không dám giết ngươi, mà là ta khinh thường việc giết ngươi!"‘Bốp ——’"Một bạt tai này, là ta nói cho ngươi biết, vô luận là Lưu Nguyệt học viện hay bất kì người nào, thời điểm nói chuyện, tốt nhất nên nghĩ tới tư cách của mình!"Liên tiếp mười cái bạt tai giáng xuống, gương mặt Bắc Đường Tĩnh sớm đã biến thành đầu heo.
11 Một thiếu niên áo lam đang thẳng lưng đứng nhìn nàng, gió phất thổi tóc đen tung bay, khí chất nhẹ nhàng như tiên lại tà mị cuồng ngạo hệt như Lãnh Vô Tâm.
12 Những lời nói này vốn hợp tình hợp lý, đại khái nếu người khác nghe xong, liền đáp ứng lời của thiếu niên. Nhưng là •••••Lãnh Vô Tâm ngước nhìn Lạc Hàn Y một cái, thật không thú vị, bèn bĩu môi, xoay người rời đi.
13 Nhưng thời điểm hắn bị một chiêu của nàng đánh bại, hắn đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh. Cái loại đó cảm giác tim đập nhanh đó, vốn chỉ phát sinh khi hắn đang luyện “tuyệt kỉ tất sát” nhưng sao.
14 Tiểu đồng chắp tay, ý muốn cáo biệt. "Đợi chút. "Lời còn chưa dứt, một vật đã nằm trong tay tiểu đồng. Lực đạo cực chuẩn xác, khiến người nhìn sợ hãi.
15 Hai người nhìn nhau, nâng ly rượu mời nhau uống. Đồng thời mượn cái cớ này, che lại ánh nhìn cuồn cuộn sắc thái trong mắt. Ngay lúc đó, bọn họ cũng không hề biết rằng, hậu thế đã thông qua cuộc đối thoại này, mà viết nên những ràng buộc giữa hai người.
16 Lãnh Vô Tâm sắc mặt cứng đờ. Đúng vậy, trong lòng thiên hạ nàng chính là độc phụ (phụ nữ ác độc). Ngay cả vào phút cuối cùng của sư phụ mình, nàng vẫn không thèm tới gặp hắn, cách hạ thủ của nàng lại tàn nhẫn, nàng quả thật là một độc phụ.
17 Nhận thấy có người. Tiểu nhị ngáp một cái thật sâu, buồn ngủ nhưng lại đứng thẳng chào đón Lãnh Vô Tâm. "Khách quan, đến nghỉ ngơi?"Mưa gió róc rách, bóng đêm mê ly.
18 Thiếu niên cuối cùng đã đi ra ngoài, mỗi một bước lại vô cùng chậm, chiếc áo màu lửa chói ôm quanh cổ của nam nhân, da thịt hắn trắng nõn lại có chút kì dị, cả người toát ra một loại khí thế khiếp người, tròng mắt sáng quanh năm có chút hàm chứa khói mù, bất quá hắn chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, đã có một loại tư thái nghiêng nước nghiêng thành.
19 Không tệ, Bách Dao quá mức nổi tiếng. Nếu như Nam Cung Vô Thương đủ thông minh, hẳn sẽ không dùng cái tên này, quá dễ dàng bị phơi bày. Nhưng, Nam Cung Vô Thương thông minh hay không, trong lòng Lãnh Vô Tâm rõ ràng nhất.
20 Một khắc kia, tâm của hắn đã động. Rất ít. Nhưng động chính là động. Ánh mắt của hắn hiện giờ quá mức phức tạp, hai người kia vốn đã bị Lãnh Vô Tâm điểm huyệt, nhưng vẫn thủy chung không dám nhắc nhở Nam Cung Vô Thương, giờ đây vẫn phải đứng im một chỗ, hệt như hai bức tượng.