1 Ánh trăng màu bạc chiếu lên khoảng rừng núi âm u. Đêm tối mịt mù, gió thổi mạnh làm bóng cây chập chờn giống như vùng núi quỷ quái thường lui tới. Hình thành từ tự nhiên của hốc núi, một hàng rào bao quanh một tiểu viện đứng lặng lẽ không chịu ảnh hưởng của tiếng gió thê lương, bóng cây lay động giữa không trung.
2 Nhìn nàng tức giận xoay người đi ra ngoài, Thu Minh Phong lúc này mới thong thả nói:“Ngươi nghe được chuyện gì?”Nàng hừ một tiếng,“Vì sao ta phải nói cho ngươi?”“Ngươi không phải có chuyện muốn hỏi ta sao?”“Hỏi ngươi, ngươi sẽ nói sao?”“Ngươi có thể thử xem.
3 Lâu Tây Nguyệt biết đáp án, mặt đỏ bừng sau đó đi vào phòng. Thu Minh Phong đứng trước tấm bình phong không quay đầu lại nói “Ngươi không đi ra?”“Đi ra ngoài làm gì?”“Ta muốn tắm rửa.
4 Cơ bản gần như toàn bộ con thỏ đã bị nàng ăn hết. Sau đó, nàng bắt đầu tiến công con gà rừng nướng vàng tươi. Thu Minh Phong ăn phần thỏ thịt còn lại.
5 Nắm roi trong tay, Lâu Tây Nguyệt nhíu chặt mi, lạnh lùng trừng mắt nhìn nam nhân đang ra tay giúp đỡ mình. Máu theo kiếm của Thu Minh Phong chảy xuống, không lưu lại chút dấu vết, đối mặt với thi thể đầy mặt đất mặt hắn không đổi sắc, lạnh nhạt tra kiếm vào vỏ.
6 Nàng rõ ràng cái gì cũng chưa làm mà lại trở thành cái đinh trong mắt người khác. Cảm giác này thật khiến người ta buồn bực. “Nàng ta đến Thiếu Lâm làm cái gì?” Hết phiền muộn, lòng hiếu kỳ lại nổi lên.
7 Lâu Tây Nguyệt không tự giác nhíu chặt mi, nàng thật ra cũng không chán ghét Thu Minh Phong, thậm chí còn có một chút thích thích hắn. nhưng khi đi đường hắn rất ít nói làm nàng đè nén đến cực điểm, nếu sau này sống chung thì không phải cuộc đời nàng rất thảm sao.
8 Cốc cốc –Đột nhiên tiếng đập cửa vang lên làm cho hai người đồng thời nhìn nhau. Lâu Tây Nguyệt mặt lộ vẻ hoang mang, “Chắc không phải có người tìm tới a, ta cùng với người nơi này không quen biết.
9 Nàng còn đang mải suy nghĩ thì tiểu nhị đã đem đồ ăn tới. Thu Minh Phong không chút do dự đem ngón tay nàng ngậm trong miệng lôi ra, lấy bát lấy đũa nhét vào trong tay nàng.
10 Lâu Tây Nguyệt miệng thở phì phò, hàm răng va vào nhau, “Ngươi vừa rồi gạt ta phải không?”“Không phải. ”“Tin ngươi mới là quỷ. ” Nàng không nhịn được khinh bỉ hắn, “Ngươi ăn xuân dược sao?”“Không có.
11 “Ai nói ta là thánh nữ quỉ quái kia? Nhìn ta có điểm nào giống thánh nữ sao ? Hoa Cẩm Dục tên hỗn đản này không tìm thấy thánh nữ lại bắt ta đóng giả, ta sao phải chịu oan ức vì hắn chứ.
12 Từ khi vào khách sạn, Lâu Tây Nguyệt uôn luôn thưởng thức vóc dáng của nữ chủ quán. Thu Minh Phong ngồi uống trà bên cạnh nàng. Rượu và thức ăn mang lên, nàng vẫn nhìn theo nữ chủ quán kia.
13 Lâu Tây Nguyệt không nghĩ đến nàng lại ngang ngược như vậy, tay vuốt ve cằm, nhìn nàng mỉm cười, không nhanh không chậm hỏi lại: “Ai nói ta lập gia đình?”“Nhưng ngươi thật sự đã thất thân.
14 Thu Minh Phong không trả lời lại mà đi lấy chén thuốc, ngồi quỳ gối bên cạnh giường, thử độ ấm cảm thấy thích hợp mới bắt đầu cho thê tử uống thuốc. Nhìn bọn họ, Ngô trường lão lắc lắc đầu, xoay người rời đi.
15 Chờ nàng bình tĩnh trở lại, Thu Minh Phong lấy vải mềm thay nàng lau máu và mồ hôi trên người. Sau đó xuống giường bưng nước tới giúp nàng rửa sạch miệng vết thương, lại bôi thêm thuốc mỡ.
16 Lúc này, giọng nói Thu Minh Phong vang lên phía sau hắn. “Không đi qua sao?”Hoa Cẩm Dục khóe mắt hơi run, xoay người nói: “Thu huynh, ngươi là đặc biệt đến chê cười ta sao?”“Không phải.
17 Lâu Tây Nguyệt đặt tay lên cằm có chút đăm chiêu, giúp hắn diễn trò lừa dối giang hồ?Chẳng phải nói đúng là lần đó Minh Phong bị thương chạy trốn sau đó lại luận võ trên núi mấy ngày liền, Diệp Vũ Thường đều có tham dự sao? Trước đó Thiếu Lâm, Võ Đang, Hoa Sơn ba phái chưởng kết hợp với Song Tuyệt Cung cung chủ bầy ra cục diện bắt buộc đệ nhất giang hồ và đệ nhị tiến hành luận võ để che giấu một thế lực khác.
18 “Giáo chủ Ma giáo!” Thu Minh Phong nắm chặt tay thành nắm đấm. Lại là hắn!Mọi việc đã rõ ràng thì ra giáo chủ ma giáo cùng Vân Ẩn lão nhân có quen biết, năm đó hắn mời Vân Ẩn lão nhân đến sa mạc rồi dùng kế nhốt lại, lợi dụng Vân Ẩn lão nhân giúp cho võ công của hắn tăng tiến.