1
Đây là một thành phố nằm ở vị trí không có Thiên sứ cũng không có Ác long canh giữ.
Nằm ở đảo Mạc Nhi dòng sông phân cách tòa thành ra riêng lẻ, giống Prague
cho nên gọi là vùng Prague.
2 Tầng bốn cổ bảo mộng ảo luôn luôn là một cấm địa, đây rõ ràng là phạm vi người có hẹn trước cũng không chắc được vào thẳng lầu bốn kia, thân phận người kia thật làm cho người ta không thể không tò mò.
3
"Chờ một chút. "
Huh? Kathi Nhã dừng lại, tai dựng thẳng đứng.
"Đem những cái này cầm đi ăn đi. " Thuận tay liền đem món salad trái cây mới
nghiên cứu được trên quầy đưa tới, Homan cau mày, lại lấy một trăm Đô-la trong túi ra đưa cho cô, "Đi tìm một chỗ tắm rửa đi, còn nữa mua quần
áo tử tế mà mặc, cái bộ dáng này của cô không tìm được việc làm đâu.
4 Một đôi chân thon dài thẳng tắp gác lên trên ghế dựa, Phạm Tích cả người thả mình thoải mái trên ghế sa lon đặc biệt lớn, hưởng thụ sự nhàn nhã tự tại khó được có này.
5 “Nói, lần này cậu kiên trì mở hội nghị ở cái nơi quỷ quái này là vì lý do gì. ” Mạc Nhi vừa biến mất ở cạnh cửa, Vu Hoài Lý liền không nhịn được mở miệng hỏi.
6
Hôm nay thì khí trời mưa dầm liên tục,ẩm ướt cô sắp mốc meo.
Kathi Nhã hai tay chống cằm, để lộ khuôn mặt nho nhỏ, thân thể mềm mại cuốn
thành khối, đầu gối tì vào ngực, cả người giống như con mèo nhỏ co rúc
một góc để ở nhà thờ thánh Wittđể có thể tránh mưa, nhìn con quạ đen
trên bầu trời bao la than thở.
7
"Nghe nói khi khách
vào lâu đài sẽ được tặng một bức họa, mà trong đó vẽ nội dung về tương
lai một ngày nào đó sẽ thành sự thật, chuyện này là thật sao?"
Mạc Nhi im lặng nâng khay các món điểm tâm điển hình của Viên đặt trên cái
bàn tròn, đến khi đặt xong hết mới ngẩng đầu nhìn Phạm Tích.
8 Kathi Nhã không nghĩ mình lại gặp người đàn ông tên Phạm Tích này, anh ta đối với cô không quá thân thiện, không, phải nói là anh ta còn chả thèm liếc nhìn cô một cái, vậy mà anh ta xuất hiện ở nơi này thật đáng nghi.
9
“Anh sẽ lấy một công chúa, đây là sự định đoạt của số mệnh, anh có làm gì cũng không trốn thoát ”
Những lời này cả ngày cứ xoay quanh ở trong đầu Phạm Tích, tới mức đầu của
anh cũng sắp nổ tung rồi, cuối cùng, anh vẫn lựa chọn chống cự nó.
10 Phạm Tích quyết định cử hành hôn lễ ở mộng ảo cổ bảo, thần bí, cao nhã, ngắn gọn lại khiêu khích, dường như muốn chứng minh mình không thể nào tuân theo sự sắp xếp của số mệnh, hắn cố ý ở đấy lôi kéo tay Kathi Nhã đi tới trước mặt Mạc Nhi, dùng thanh âm không lớn không nhỏ nói với cô: "Nhìn cho rõ, cô ấy là Kathi, mới là vợ sắp cưới của tôi, là bà xã của tôi, cô ấy chỉ là một tên ăn xin tôi nhặt được ở ven đường không phải là công chúa.
11
Cái gì? ! Anh ta muốn hôn cô?
Như vậy sao được, đây chính là nụ hôn đầu của cô cũng. . . . . . Ngô. . . . . .
Không còn kịp rồi, người đàn ông hư hỏng này.
12
Anh ta thế nhưng lại hôn cô! Ở trước mặt mọi người.
Ghê tởm, quá ghê tởm! Lần trước trong phòng ngủ bị chụp ảnh, anh ta cố ý
hôn cô làm truyền thông đăng tin còn chưa tính, hôm nay là ở trên bờ
biển, ánh mắt mọi người đều dồn vào bọn họ, anh ta vẫn còn có thể diễn
trò như thật như thế sao?
Được rồi, cứ coi như làm vậy để ba của ở Mĩ xem đi, nhưng cũng không cần nhất định phải hôn cô a! Anh ta có thể
ôm cô, hôn trán cô, nếu không lôi kéo tay nhỏ bé của cô cười ôn nhu một
chút là được, anh ta làm như vậy đơn giản là có rắp tâm khác.
13 Đó, vóc dáng cô gái kia thật nóng bỏng, chẳng trách văn phòng này nằm ở tầng hầm của PUB mà vẫn buôn bán tốt như vậy, chỉ là cửa liền chen lấn một đống người.
14 Lúc Kathy Nhã tỉnh lại, ánh mặt trời đã xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào trong phòng, cô cảm thấy đau lưng lười nhác duỗi tay ra, giật giật cổ, thật là muốn híp mắt hưởng thụ một chút ánh mặt trời, thời gian không tới năm giây, cô đột nhiên ý thức được cái gì cúi đầu, thấy trong chăn người không mảnh vải che thân, trên người đầy vết đỏ.
15 Sau khi nghe được tin tức Calne Ti muốn tới Hawai, Kathi Nhã không có thời gian ngồi thoải mái, cô lập tức dọa tới dạo lui trên các con phố ở Hawai, tìm được một bộ tóc giả màu đỏ rực, một mắt kính gọng vàng, rồi mang theo những vật dụng này đến một thẩm mỹ viện, để người ta trang điểm cho cô đậm rực rỡ nhưng không mất phần cao nhã, sau đó yêu cầu họ giúp cô đeo những thứ kia vào, trong nháy mắt, cô đã từ một cô gái xinh đẹp với mái tóc ngắn đã trở thành một cô gái có mái tóc đỏ đầy khí chất và gợi cảm.
16
Kathi Nhã dùng thẻ nhựa trong suốt lặng lẽ mở cửa phòng, rón rén bước
vào, lại nhìn thấy trong đại sảnh gò má Phạm Tích cười đến ôn nhu.
Có quỷ đó, một mình anh ta ở trong phòng cười đến ác tâm như vậy làm gì?
Đang buồn bực, đột nhiên nhìn thấy một ánh mắt rất quen thuộc.
17 Đêm qua, Phạm Tích, Kathi Nhã đã cùng nhau ngủ trên cái giường lớn này, tối nay, bọn họ lại bị buộc phải cùng nhau ngủ trên cái giường lớn này một lần nữa, vì phòng khác phải tặng cho vị khách Calne Ti ngủ một đêm, cô ta nói ngày mai cô ta phải đáp chuyến bay sớm trở về Saudi Arabia.
18 Mọi thứ vốn tưởng như đã khép lại viên mãn, đêm qua Calne Ti đi ngang qua ở cửa phòng nghe lén đến cái đoạn xuân sắc vô biên kia, hơn nữa sáng sớm nhìn thấy Phạm Tích ôn nhu dắt vợ ăn điểm tâm, đối với cô hỏi han ân cần, chăm sóc , ánh mắt Calne Ti toát ra thất vọng sâu sắc, cũng đã chết tâm.
19
Nhà Trắng, Mĩ
Sau hai mươi bốn giờ khi Phạm Tích bị Calne Ti buộc mời đến Arab làm, Tổng Thống Mĩ liền nhận được mật báo, ông ta nhanh chóng triệu tập hội nghị tư nhân khẩn cấp, tham dự hội nghị nhân viên bao gồm người đứng đầu ngàng hàng không Phạm Trác Lâm, Jon Tư người Mĩ gốc Hoa con của tổng giám đốc ngân hàng lớn nhất, Arthur An con của châu trưởng Washington, Vu Hoài Lý tổng giám đốc vận tải đường thuỷ lớn nhất Mĩ, cùng với Tổng Thống và trợ lý đặc biệt của ngài.
20
Saudi Arabia
Đây là một vũ hội hoàng gia thật khác thường, giống như một lễ chúc mừng náo nhiệt, cả nước vui mừng không dứt, mỗi người lúc nào cũng bận rộn bây giờ vui vẻ, trên mặt ai ai cũng mang theo nụ cười hạnh phúc.