1 Chương 1. Vũ hậu sơ tình (sau cơn mưa, trời trong) Một trạch viện tư gia ở Giang Nam. Đúng là lúc hoa sen chớm nở, Mạc Hi ngồi trong đình nghỉ mát giữa hồ, nhìn cảnh từng giọt ngọc lớn ngọc nhỏ rơi vào trong khay ngọc, tâm tình thật sung sướng.
2 Chương 3. Hoàng tước phía sau* * Lấy từ câu "Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình phía sau" (螳螂捕蝉, 黄雀在后). Câu này chỉ những người chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không tính đến cái họa ẩn nấp phía sau.
3 Chương 4. Cùng ngành tụ hội Mạc Hi vẻ mặt đau buồn nhớ lại bát quái lúc sáng đi trên đường lớn ở Kim Lăng nghe được. Hai gã sức mạnh đứng đầu bảng xếp hạng trong nội bộ liên hợp, đam mĩ nha.
4 Chương 5. Thanh Thành sừng sững Đây là lần đầu tiên Mạc Hi đến tổng bộ. Trước giờ đều gián tiếp qua các phân đường. Núi Thanh Thành cách thôn trấn của Mặc thành một khoảng, chung quanh người ở rất thưa thớt, cho nên Mạc Hi dùng khinh công lướt nhanh.
5 Chương 8. Tìm đường sống Lâm Sâm vừa ra tay, Mạc Hi đã biết mình sẽ thất bại, nàng chỉ có thể dồn hết toàn lực vào một kích, giành chút thời gian ình mở miệng.
6 Chương 9. Diệu tăng Như Vụ Quế tử nguyệt trung lạc, thiên hương vân ngoại phiêu. - Đường · Tống Chi Vấn ‘Linh Ẩn tự’ (1) (1) Hai câu trên có nghĩa: Trong trăng lơ lửng quế, Ngoài cõi phất phơ hương.
7 Chương 11. Chơi thuyền Tây Hồ Tô Thức Hắc vân phiên mặc vị già sơn, bạch vũ khiêu châu loạn nhập thuyền. Quyển đích phong lai hốt suy tán, vọng hồ lâu hạ thủy liên thiên.
8 Chương 12. Vào ở chùa miếu Đại tiểu thư xuất hành, hòm xiểng phải thu thập nhiều đến chóng mặt. Thị nữ Mặc Phù của bát tiểu thư bận bịu chân không chạm đất, nào là gương trang điểm tương ngân bạch ngọc, nào là hộp trang sức gỗ lê khảm đồi mồi, và một đôi điền ngọc đấu, nhang vòng hương hoa quế, nhiều vô số kể.
9 Chương 14. Tương tiến tửu (Đem tiến rượu) Buổi tối khi đi tìm Như Vụ đã bắt tại trận, yêu tăng này, quả nhiên đang ngồi trên thiền tháp phẩm rượu. Trên bàn gỗ trước mặt có bày một đôi mộc đấu, một cái vân văn ngọc quang (quang: ly bằng sừng), một cái chảo vàng hoa văn song sư để hâm rượu.
10 Chương 16. Trí Thanh chết. Hôm sau, sáng sớm người Lăng phủ biết được tin xấu, Lăng Thất vô cùng đau khổ, sai quản gia đi báo với quan phủ. Nha môn phái người đến chùa tra án.
11 Chương 17. Bất phụ như lai bất phụ khanh. Quế hoa tạ liễu thu dung. Trí Thanh đại sư mất, hoàng thượng thân phong trụ trì phương trượng mới của Linh Ẩn Tự là Như Vụ thiền sư.
12 Chương 18. Đường Môn đất Thục. Đường Môn đất Thục. Đường Môn mấy đời nối tiếp nhau nổi danh là bởi vì có song tuyệt, một là độc dược, hai là ám khí. Đường Môn có tứ bảo: kinh, giáp, châu, trượng.
13 Chương 20. Đêm du Tần Hoài Lại từ một ngõ nhỏ quay ra, Mạc Hi đã thay trang phục nữ tử, nhưng cũng chỉ trâm gai váy vải bình thường mà thôi. Mướn một chiếc thuyền nhỏ, không có mui, Mạc Hi ngồi ở đầu thuyền, thưởng thức phong cảnh ven bờ, thuyền phu ở đuôi thuyền quơ mái chèo.
14 Chương 23. Động phòng hoa chúc. Hôm nay trong ngoài Đường Gia Bảo giăng đèn kết hoa, trải lụa đỏ, đại thiếu gia của Đường gia lấy đại tiểu thư của Việt Kiếm Môn không riêng gì là đại hỷ sự của Đường Lịch, mà còn là chuyện vui của toàn bộ Đường Môn.
15 Chương 26. Dầu loang Mạc Hi đi trên đường, âm thầm cân nhắc tính theo cước trình, một hai ngày nữa, Đường đại thiếu sát khí đằng đằng sẽ đến Kim Lăng.
16 Chương 28. Ôm nhau Lục Vân thấy Mạc Hi chợt ra tay, nhìn đến đôi mắt ngày thường sáng trong của nàng ấy lúc này trở nên sắc bén lạnh giá, nàng bỗng nhiên có một loại cảm giác bị người bóp cổ, tiếng thét đã sắp bật ra nhất thời như thế nào cũng không cất lên được.
17 Chương 29. Đàm phán Mạc Hi nói nhỏ: "Huynh đáp ứng ta không kêu cứu, ta liền cho huynh nói chuyện. Nếu đồng ý liền chớp mắt vài cái, được không?" Vì phòng ngừa Đường Hoan lật lọng, Mạc Hi dùng tay trái dán bên môi Đường Hoan, chuẩn bị tùy thời đập vào cằm hắn, khiến hắn không thể lên tiếng.
18 Chương 30. Mạn Thiên Hoa Vũ. Trước mắt, nhiệm vụ đối với Mạc Hi mà nói đã không còn quan trọng, việc cấp bách lúc này là đoạt thuốc giải tới tay. "Bản thiết kế huynh vẽ có phải là Đường Môn trong lòng huynh hay không?" Mạc Hi hỏi việc này là định thả con tép, bắt con tôm.
19 Chương 32. Kết cục của Đường Môn Sùng Diêu Đài đèn đuốc sáng rực, chiếu vào gương mặt nhợt nhạt của Đường Quân, dung nhan hơn năm mươi tuổi giống như chỉ trong một đêm mà tiều tụy hẳn đi.
20 Chương 33. Ngày đêm kiêm trình Đường Hoan nhìn cô gái trước mắt một thân áo vải màu xám, dựa vào thân cây, hào sảng ngồi dưới tán lá vàng, ánh chiều nhàn nhạt chiếu vào người nàng, tóc nhiễm bụi buông xuống một bên, che nửa khuôn mặt trầm tĩnh.