1 MỞ ĐẦU:Chênh vênh. Gió lãng đãng cuốn theo những vệt nắng cuối ngày, không gian hồ như loãng ra. Mặt trời là kẻ lãng khách mỏi mệt, dừng chân, ngủ quên dưới tán mây hồng.
2 Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến Shin không kịp phản ứng lại, và khi định hình được, cậu đã thấy… một họng súng đang chĩa về phía mình! Khẩu súng nhỏ, ánh bạc trên tay kẻ lạ mặt được nối với một chiếc xích màu bạc phía trong áo vest của hắn.
3 …11 giờ trưa. Canteen học viện ồn ã và tấp nập. Một chiếc bàn nơi góc khuất, chàng trai trẻ ngồi trầm ngâm và lặng lẽ với bữa trưa nhẹ nhàng. Trong Shin vẫn không ngừng hiện lên loạt cảnh rùng rợn lúc chiều muộn.
4 …Nước xối xả từ vòi. Shin vục mặt xuống bồn rửa, rửa trôi khuôn mặt đầy những mồ hôi và nhúng luôn suy nghĩ rối bời xuống làn nước mát. Vài nam sinh cũng tới vòi nước bên cạnh và xả nước, giọng đùa hồi hả.
5 Một tuần sau. - Nếu anh không thể tự lo cho bản thân thì để em lo cho. Có phải là anh chỉ có một mình cô độc trên thế gian này đâu? – Giọng Mun vô cùng lo lắng và bực bội.
6 Mỗi ngày qua, dấu tích của cô gái bồ công anh trong Shin càng mơ hồ, mong manh nhưng cảm xúc trong cậu lại càng trở nên rất thật. Mặc kệ những nguy hiểm rình rập, những trò chơi sinh tử điên rồ rồi những đe dọa khó lường trước mắt, bây giờ, chỉ một việc Shin muốn làm là gặp người con gái ấy, trực diện.
7 Đồng bồ công anh. Nắng của chiều muộn đỏ rực như nhuộm màu những cánh hoa tan trong gió. Hoa bồ công anh cứ bay, mặc kệ cho xác hoa tan tác, thành ngàn sợi chơi vơi giữa không gian.
8 Mưa nhuộm trắng đất trời. Mưa rào rào trên những mảng tường lớn. Những cành lá vươn ra thấm trọn những nước mưa ngọt mát. Trên hành lang tầng ba của khoa kiến trúc, đôi mắt chàng trai trẻ đang hướng xuống sân trường, thấy những chiếc ô đủ màu nhấp nhô, bập bùng những giọt nước bay nhảy.
9 Nhưng một bàn tay rắn chắc đã tóm lấy cổ tay gã hình xăm và một giọng nói gằn lên đe dọa. Gã xăm nhìn trực diện Shin, hắn nhếch mày đầy khinh bỉ. - Hoạt cảnh anh hùng cứu mĩ nhân đây hả? Mày là thằng chó nào thế?Bộp!Gã cầm đầu chưa kịp dứt lời đã lãnh trọn một cú đấm vào mặt của Shin.
10 12 giờ đêmCộp… cộp…cộp…Tiếng cao gót đi trên sàn gạch từng bước uyển chuyển nhẹ nhàng, đập vào những vách tường vọng lại. Mái tóc trắng thảng khi đưa nhẹ, sống động như luồng gió.