1 "Mỗi ngày vui vẻ một chút. " Tần Thanh mở mắt ngái ngủ, theo thói quen khẽ hát lên một câu.
Tuy giọng cô không lớn nhưng ba cô gái cùng phòng vẫn nghe thấy được.
2 Edit: Sóc Là Ta
Tần Thanh ở lầu mười hai, cô đợi mãi đến chín giờ năm mươi lăm phút mới đi vào.
Một cô gái ăn mặc đoan trang đứng ở đại sảnh, lễ phép cười một tiếng: “Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho cô?”
Tần Thanh mỉm cười đáp: “Chào cô, tôi đến phỏng vấn.
3 Dương Tấn ngẩng đầu nhìn cô, lấy chiếc hộp nhỏ được bọc giấy màu bạc bên ngoài từ trong túi áo ra. Mặt ngoài còn trang trí một chiếc nơ hình con bướm, được gói kỹ càng một cách tinh xảo.
4 Sáng sớm hôm sau, trời vừa sáng, rừng núi đang ngủ say, chim chóc hót líu lo đánh thức mọi người.
Các bạn học chạy vào phòng vệ sinh rửa mặt. Phòng vệ sinh được xây dựng khá quy mô, bề ngoài giống như một tòa miếu cổ đại, bên trong lại giống như một quán rượu nhỏ được trang bị những thiết bị tối tân, cao cấp.
5 "Nếu đã không có cảm giác thì chia tay thôi, dù sao đây không phải lần đầu tiên chị nói chia tay với bạn trai. Có gì ghê gớm lắm đâu, đầu năm thất tình cũng là chuyện bình thường, ai lại cẩn thận suy xét xem lý do tại sao mình chia tay cơ chứ?" Lưu Thư Tình đáp vô cùng tự nhiên.
6 “Nếu đã không có cảm giác thì chia tay thôi, dù sao đây không phải lần đầu tiên chị nói chia tay với bạn trai. Có gì ghê gớm lắm đâu, đầu năm thất tình cũng là chuyện bình thường, ai lại cẩn thận suy xét xem lý do tại sao mình chia tay cơ chứ?” Lưu Thư Tình đáp vô cùng tự nhiên.
7 Edit: Sóc Là Ta
Cơm nước xong, Lý Hạ xách túi đưa Tần Thanh về nhà.
Tần Thanh oán trách nói: “Em đã nói hôm nay em mời anh, sao anh lại trả tiền?”
“Vậy lần sau đi.
8 Tần Thanh cúi đầu suy nghĩ một chút, ảo não nói: “Không có, chỉ là hôm nay phải tăng ca, có lẽ sẽ về rất khuya. ”
Lữ Đan thở dài: “Buồn sao? Đây không phải là chuyện xảy ra như cơm bữa sao?”
Tần Thanh quay đầu nhìn cô ấy, khẳng định nói: “Cậu không tăng ca thì cũng nên về sớm đi.
9 Về đến nhà, cô tắm rửa xong, lúc nằm trên giường thì đã là sau nửa đêm.
Tần Thanh nhớ lại buổi tiệc khi nãy, càng nghĩ càng thấy không hiểu, cuối cùng cô mệt mỏi lăn ra ngủ lúc nào cũng không biết.
10 Edit: Sóc Là Ta
Rốt cuộc Tần Thanh cũng nhận ra đối phương ở đầu dây bên kia điện thoại đang muốn quảng cáo sản phẩm nên cô muốn cúp điện thoại. Cô vừa xoay người thì chợt nhìn thấy một vật màu đen to khổng lồ.
11 Bên trong đông đúc, tiếng người nói cười ồn ào, không khí lại nóng bức khiến người khác cảm thấy khó chịu.
Lục Kiếm Thăng đứng ở cửa, nhíu mày, xoay người lại nhìn Tần Thanh.
12 Trở lại phòng làm việc, cô ngồi đó tính toán, mình nên đợi mọi người về hết rồi mới bước ra hay là mình sẽ về trước khi mọi người tan ca.
Suy nghĩ một lát, cuối cùng cô quyết định mình về trước mọi người mới được.
13 Hai người vừa đến phòng tắm hơi, nhìn chung quanh thấy nhân viên đang rót nước nóng vào bồn nên hai cô đang định bước vào giữa sảnh để nghỉ ngơi.
Phòng cũng không lớn, gồm sáu ghế nằm, bên cạnh mỗi ghế đều có một chiếc máy vi tính với màn hình tinh thể lỏng, còn có tai nghe.
14 Người kia không cam lòng, nói: “Cứ coi như vì em gái đã mất của tôi, dù gì hai người cũng đã từng…. ”
Tống Tũ Thành không chờ tên kia nói xong, anh quay đầu phất tay, nhìn Tần Thanh hỏi: “Cô tên là gì? Làm ở bộ phận nào?”
Lúc này Tần Thanh đang chăm chú nhìn Tống Vũ Thành, mọi sự chú ý đều tập trung trên người đàn ông này.
15 Theo sau giọng nói chính là bóng dáng trang nhã trong trang phục quần tây áo sơ mi trắng của một thanh niên đang từ từ tiến vào.
Khi định thần nhìn lại, cô nhận ra đó chính là Lục Kiếm Thăng.
16 Theo sau giọng nói chính là bóng dáng trang nhã trong trang phục quần tây áo sơ mi trắng của một thanh niên đang từ từ tiến vào.
Khi định thần nhìn lại, cô nhận ra đó chính là Lục Kiếm Thăng.
17 Buổi trưa, khi đến lầu ba ăn cơm, Tần Thanh cố ý chọn chỗ ngồi ở ngay góc khuất nhất.
Hiện giờ, mọi cử chỉ hành động, cô đều cẩn thận, vì cô sợ khi động vào vết thương sẽ khiến mình đau đớn.
18 Buổi trưa, khi đến lầu ba ăn cơm, Tần Thanh cố ý chọn chỗ ngồi ở ngay góc khuất nhất.
Hiện giờ, mọi cử chỉ hành động, cô đều cẩn thận, vì cô sợ khi động vào vết thương sẽ khiến mình đau đớn.
19 Vết thương vốn đã lành lại nhưng giờ lại bị lực kéo khá mạnh nên nó tiếp tục bị nứt ra.
Tần Thanh chau mày, ôm ngực, cắn môi dưới, đợi cơn đau đớn qua đi.
20 Vết thương vốn đã lành lại nhưng giờ lại bị lực kéo khá mạnh nên nó tiếp tục bị nứt ra.
Tần Thanh chau mày, ôm ngực, cắn môi dưới, đợi cơn đau đớn qua đi.