1 Tiết tử: Vừa nhận được tin, Lâm Thiên Vũ lái xe như điên về phía khách sạn Hoàng Gia. Bước xuống xe, ánh mắt cô lóe lên 1 tia cười tinh quái, cô bước nhanh về phía quầy tiếp tân.
2 Chương 2: Lâm đại tiểu thư Lâm Thiên Vũ xuyên qua đã được ba ngày, hết ăn rồi lại ngủ, ngủ dậy rồi lại ăn, dưỡng sức trên giường, nhàm chán đến cực độ.
3 Chương 3: Dạo Phố Nếu Lâm Thiên Vũ tính toán không nhầm thì xuyên qua đến đây đã được gần 1 tuần, bệnh tật gì cũng đã sớm khỏi. Nhàm chán đến cực độ, cả người nàng mốc meo cả lên, hôm nay nàng quyết định, trèo tường ra ngoài thăm thú phố phường cổ đại xem sao.
4 Chương 4: Triệu Linh Lam(1) Lâm Thiên Vũ cùng Liên Nhi bình bình an an về đến nhà không ai hay biết, trốn riết quen thói, cứ cách vài 3 ngày 2 chủ tớ nàng lại lén lút xuất môn.
5 Chương 5: Triệu Linh Lam(2) Vào phòng của Triệu Linh Lam, Lâm Thiên vũ đảo mắt 1 lượt quanh phòng, xem ra bài trí nơi đây cũng không tệ, phòng cũng rộng rãi thoáng mát, “có vẻ là phòng thượng hạng.
6 Chương 6: Nhỏ máu nhận thân (anchan: chap này có hơi rắc rối vì xuất hiện 2 Triệu Linh Lam nên ta sẽ phân biệt 2 nàng bằng cách thêm chữ ‘thật’ và ‘giả’ vào sau tên nhá) Đúng ngày hẹn, Lâm Thiên Vũ cùng Liên Nhi lại trèo tường trốn ra ngoài, 2 người hướng khách điếm nơi Triệu Linh Lam trọ làm điểm đến.
7 Chương 7: Trốn nhà bị bắt, kết quả là… Mấy ngày gần đây Lâm Thiên Vũ không có trốn nhà đi chơi, nàng ngoan ngoãn ở tại khuê phòng viết chữ, vẽ tranh.
8 Chương 8: Thành hôn Sau sự kiện trốn nhà bị phát hiện, Lâm lão liền cho người giám sát Lâm Thiên Vũ, nàng đi đến đâu liền có mấy cái đuôi theo sát đến đó, cửa lớn, cửa nhỏ Lâm gia 24/24 luôn có người canh giữ chặt chẻ, mỗi lần nàng lởn vởn đến đấy đều bị đuổi về.
9 Chương 9: Áp trại phu nhân Thủ lĩnh của nhóm sơn tặc mang nàng chạy vào bên trong khu rừng, thật lâu sau Lâm Thiên Vũ phát hiện sâu bên trong khu rừng xuất hiện 1 khu căn cứ địa có rào chắn cẩn thận, cửa lớn khép chặt gần cửa còn có 1 cái mộc đài(cái gác cao bằng gổ) cao thật cao dùng để quan sát động tĩnh bên ngoài, nàng còn nhìn thấy có người đứng trên đấy.
10 Chương 10: Tráo tân nương Thành hôn nga~ Lâm Thiên Vũ nàng thật là chờ mong a. Tịnh Văn vì thấy Lâm Thiên Vũ có tinh thần hợp tác lại thêm Mạn Vân luôn theo sát bên cạnh nàng nên có thể an tâm chuẩn bị hôn lễ.
11 Chương 11: Tránh sơn tặc gặp sắc tặc. Bình minh dần ló dạng, ánh nắng đầu tiên của buổi sớm mai khẽ rọi, chiếu sáng lên vạn vật, báo hiệu cho 1 ngày mới lại bắt đầu, tại 1 nơi nào đó có 1 người 1 ngựa đang rảo bước đi dưới ánh nắng ấm áp dìu dịu.
12 Chương 12: Đỗ phường Ánh nắng chói chang theo ô cửa sổ hắt vào bên trong, mang theo 1 chút nóng bức oi ả của đầu hè, Lâm Thiên Vũ bị nắng chiếu sáng, khóe mắt giật giật, nàng nhíu mày, nghiêng người tránh đi ánh nắng, lại nằm thêm một lúc nàng đột nhiên mở bừng mắt ra.
13 Chương 13: Gặp lại Âu Dương Kỳ Lâm Thiên Vũ tiêu sái ra khỏi đỗ phường mà không biết có người bám theo đằng sau, lúc nàng đi vào con đường vắng đột nhiên có một đám người lao ra chặn đường nàng, người cầm đầu đám người cũng rất chi là quen mặt, là tên hồ lỳ lúc nãy.
14 Chương 14: Kể khổ Về đến khách điếm Lâm Thiên Vũ mới yên tâm được đôi chút, liền phát hiện ra từ nãy đến giờ nàng luôn nắm lấy tay của Âu Dương Kỳ, liền ngượng ngùng len lén rút tay ra khỏi bàn tay to lớn của hắn.
15 Chương 15: Lại gây họa Sáng sớm hôm sau, Lâm Thiên Vũ theo chân Âu Dương Kỳ rời khỏi khách điếm, 2 người quyết định sẽ thẳng tiến hướng tây mà đi, nàng nghe Âu Dương Kỳ nói ở nơi đó có nhiều thứ kỳ lạ, tại biên giới còn có 1 nơi gọi là Tây Vực, nghe người truyền nhau rằng nơi đó có nhiều kỳ nhân dị sĩ có thể hóa đá thành kim(biến đá thành vàng).
16 Chương 16: Bất trắc Vì Lâm Thiên Vũ nói muốn đi xem hội chùa cho biết nên tối hôm đó Âu Dương Kỳ liền mang nàng đi, thật đúng là rất đông vui náo nhiệt, đèn lồng treo khắp trên con đường, mùi trầm hương từ hội chùa bay thoang thoảng trong gió, còn có rất nhiều người buôn bán, náo nhiệt hơn cả phiên chợ buổi sáng.
17 Chương 17: Trên đời này thật có thần chết? (Anchan: vì chap này nói về hiện đại nên ta sẽ thay đổi cách xưng hô thành “anh- cô” nhé. ) Thân thể lạnh như băng, nặng nề như bị ngàn cân đá đè lên, Lâm Thiên Vũ từ từ chìm vào đáy hồ sâu thẳm, ý thức hoàn toàn biến mất.
18 Chương 18: Ân Nhân Lạnh… Lạnh a~, thân thể nàng rất lạnh a. Lâm Thiên Vũ cả người run lên bần bật, miệng than lạnh nhưng trán lại nóng như lửa, nàng hôn mê hết ngày này đến ngày khác ngoại trừ than lạnh ra vẫn là không có tỉnh lại lần nào.
19 Chương 19: Bách độc bất xâm. Ngày qua ngày, Lâm Thiên Vũ đã ở tại sơn cốc này không biết đã bao nhiêu ngày, có lẽ là do thời gian lưu lại quá lâu nên nàng không còn nhớ là đã bao nhiêu tháng hay bao nhiêu ngày, chỉ biết nàng đã ở lại rất lâu rồi.
20 Chương 20: Luyện Võ(1) Hồ Mỵ Ly sau ngày cho Lâm Thiên Vũ uống canh trùng thì liên tiếp 3 ngày không ra khỏi phòng, tuy Lâm Thiên Vũ rất tò mò không biết bà ta ở trong đó làm gì, nhưng là nàng còn đang giận nên không muốn bắt chuyện trước, 1 ngày 3 bửa nàng cũng chỉ để ở trước cửa phòng, mà Hồ Mỵ Ly dường như cũng biết được nàng sẽ đưa cơm đến nên đều ăn hết, chỉ là cơm Lâm Thiên Vũ làm ra quá tệ mà thôi.