1 16/8/1994, Đường phố Hà NộiTrong cái đêm mưa gió khiến cả đất Hà Thành kinh hoàng vì ảnh hưởng của trận bão số 4 phá huỷ không ít công trình quan trọng và những cây đại thụ mối mọt đục ruỗng không thể chống phá được sức mạnh của phong ba đã đổ gục xung quanh các con đường lớn gây ách tắc giao thông nghiêm trọng.
2 Sau tang lễ của phu nhân bà Phan Kim Huyền -28 tuổi, mọi người hết sức tiếc thương cho người phụ nữ xinh đẹp tài hoa mà đã ra đi khi còn quá trẻ. Mỗi người mang trên mặt nét bi ai trong không khí trang nghiêm tại Đỗ gia vốn là nơi người ao ước muốn đặt chân vào nhưng không biết được đây cuối cùng là thiên đường hay địa ngục trần gian.
3 Một cô gái mang dáng dấp của tiểu thư quyền quý cùng với khuôn mặt kiều diễm và sự sắc sảo, thông minh có thừa, nêu ko phải thần thái toát nên hàn khí thì cũng sẽ ko khiến mọi người phải cảm thấy đáng sợ khi cô ta tới gần.
4 Sáng hôm sau như lời hẹn với bà Loan, Phong đã chuẩn bị sẵn mọi thứ để chuẩn bị tới công ty tuy nhiên ông không có ý định làm giấy khai sinh cho đứa bé đó.
5 Sáng hôm sau, thật nhức đầu mới có thể mở được mắt nhìn xung quanh. Không có một chút quen thuộc. Mọi thứ trong căn phòng đều mang một màu trắng trang nhã.
6 Một tháng trôi qua trong bình yên, công việc của Phong rất thuận lơi và ông ngày càng yêu con gái nhiều hơn. Con bé đáng yêu tới mức ông chỉ cần nhìn là muốn ôm và cắn nó một cái thôi.
7 Vừa lái xe tới gần ngôi biệt thự của mình thì Phong nhìn thấy có 2 chiếc xe đậu trước cổng nhà, một chiếc mang biển kiểm soát quân đội khá uy nghiêm và một chiếc toyota đời mới nhất.
8 Trong ngôi biệt thự màu cà phê sữa, tại khu Lam Sơn, TP. Sơn La. Một người phụ nữ cao tuổi đã qua 70 từ lâu nhưng mà ánh mắt tinh anh cùng thần thái trang nhã mang cho bà sự quý phái vẫn không thể lẫn vào đâu được.
9 Sau khi đuổi kịp lũ bạn thì thấy nhỏ Mai với mấy tên kia đi rất chậm chờ nó nhưng lại không thấy Long đâu cả. Nó nhanh chóng bắt kịp và đi xong xong với nhỏ mai, nó quay sang nhìn nhỏ cười khì.
10 Sau khi đã lũ quỷ quậy tung cả lên thì đã quá trưa, và cái bánh chẳng còn lại chút nào mà đã trôi theo dòng nước do sự phá hoại của bọn họ. Và bây giờ bọn họ mới bắt đầu thấy đói bụng.
11 5h tại công ty bất động sản Hoa Thiên mới nổi, sau khi hoàn thành khối công việc khổng lồ trong ngày và đối phó với các nữ nhân viên viện cớ lần lượt qua lại trước mặt anh như cá cảnh.
12 Tua lại sau khi từ đầu nguồn, chơi đùa cả ngày với nó và về khách sạn Hoàng Sơn, cả bọn đang nằm trong phòng vip nhất khách sạn, điều hoà thì để thấp, mấy tên kia ngủ ngon lành trong chăn, còn hắn chẳng quan tâm cứ suy nghĩ không thôi về hình ảnh của nó.
13 Trong căn phòng rộng rãi màu hồng phấn siêu kute mà khá là đồng bóng với cái màu hồng toàn tập từ giường, tủ, ga trải giường và cả rèm che,vân vân và vân vân….
14 Sau khi đóng slow motion toàn bộ cảnh trong phòng của nó thì chị giúp việc phải zô phòng gọi:“Thưa lão phu nhân các bạn của tiểu thư đã đến hết rồi ạ, mọi người đang đợi ở phòng khách.
15 Sau khi tất cả cùng hướng căn bếp rộng lớn của ngôi biệt thự được trang trí rất đẹp với những dây ruy băng cùng với bóng bay. Treo phía ngang bức tường là dải băng rôn màu đỏ với dòng chữ ‘SINH NHẬT VUI VẺ NGUYỆT NHI’ cùng với bức hình của nó cũng được đính luôn tại đó.
16 Nó trở lại thấy mọi người cùng lũ bạn nó đang dọn dẹp bãi chiến trường của hai tên kia để lại, nó không chú ý nữa hướng thắng phía cái con người đang ung dung ngoài cuộc ngồi vắt chân rung đùi và ăn táo.
17 Lại nói đến bọn bạn của hắn, sau khi gây ra nghiệp chướng cũng không quay lại nhưng liền trở về khách sạn thông báo cho hắn biết. Hắn bị nó đuổi thì tức giận bỏ đi luôn vì hôm nay hắn thật sự là quá nhục nhã vì nó, thật sự với nó hắn cũng chỉ là công tử, cậu ấm thích chơi bời? có lẽ nào là hắn sai? Nhưng những gì mà nó làm với hắn, hắn mong muốn sẽ trả lại nó toàn bộ và thậm chí còn hơn thế.
18 Sau khi lướt trên đường với tốc độ kinh hoàng hắn cũng không thể ngờ có thể có mặt tại Hà Nội chỉ trong vòng 4h đồng hồ, nhiều lúc hắn còn tưởng chừng như mình sắp lao xuống vực thẳm nhưng hắn vẫn không hề giảm tốc độ nên đã rút ngắn bằng một nửa thời gian như bình thường.
19 11h30 sáng tại phòng giám đốc Hoa Thiên! “Cậu đã lưu lại ở đây một tuần rồi đó, đây chỉ là công ty chi nhánh của chúng ta việc lưu lại tại đây lâu cũng không hay.
20 Một ngày mới thức dậy trong căn phòng của mình, nó xuống nhà bếp chuẩn bị ít đồ để vào với nội của nó. Đi loanh quanh không thấy chị giúp việc đâu lại thấy quản gia Liên đang cặm cụi xào nấu nó ngạc nhiên hỏi: “Bác ơi! Chị Oanh đâu rồi? sao nay bác lại vào bếp vậy?”Bị nó hỏi bất ngờ, Bác Liên hơi giật mình.