1 Editor: Quỳnh Nguyễn
Một đêm qua đi, anh ăn thịt biết vị: "Nữ nhân, cô mùi vị không tệ, một tháng một trăm vạn, tôi mua cô rồi!"
Cô nhíu mày cười quyến rũ: "Muốn tôi, trước giao 30% tiền đặt cọc, không nợ sổ sách!"
Ban ngày anh là đại tổng giám đốc nghiêm cẩn cứng nhắc, ban đêm nhưng lại hóa thân thành sói, không lưu tình chút nào đem cô ăn sạch sành sanh.
2 Editor: Quỳnh Nguyễn
Đêm qua người đàn ông kia, làm sao có thể là anh?
Năm năm trước, người đàn ông cướp đi trong sạch của cô, hơn nữa hiện tại cũng là đại tổng giám đốc trên đỉnh đầu của cô, cư nhiên chính là người đàn ông tối qua cùng cô cùng nhau mây mưa?
Tóc người đàn ông ướt sũng, thoáng có chút tóc buông rơi tại trên trán anh trơn bóng, che đi cảm xúc cuồn cuộn đáy mắt anh.
3 Editor: Quỳnh Nguyễn
" Tình nhân của anh?" Cô thiếu chút nữa cắn được đầu lưỡi, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
Anh nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, khóe môi đạm mạc, nhẹ nhàng đọc nhấn rõ từng chữ: "Cô quên, cô tối hôm qua chủ động mở miệng, nói cô yêu tiền của tôi, hơn nữa cô nói.
4 Editor: Quỳnh Nguyễn
Anh mím khóe miệng, không nói được một lời, mi tâm không thể không nhăn mặt.
Anh hôm nay tới đây, là cùng mấy người bạn ở bên cạnh tụ hội.
5 Editor: Quỳnh Nguyễn
Rốt cuộc nhịn không được, đồng tử mắt của cô một trận tan rã, cánh tay trắng nõn không lưu tâm nắm chặt áo hưu nhàn bên cạnh. Môi một loại hoa tường vi, dùng hết khí lực nói ra một câu: "Dẫn, dẫn tôi đi - - "
Anh cúi đầu, ngửi một cỗ hương ngọt đạm đạm trên người cô, còn có nhiệt độ thân thể không tự nhiên, mi tâm nhăn lại không thể thấy.
6 Editor: Quỳnh Nguyễn
Chờ cô đứng lại, cô cực kỳ lễ phép hướng anh hành lễ: "Lãnh tổng, nếu không có chuyện gì, tôi rời đi trước rồi. "
Đợi cho giày cao gót cô dừng lại ở trước cửa, trong nháy mắt anh từ sau lưng cô mở miệng: "Cô hiện tại thu nhập là bao nhiêu?"
Cô hơi sững sờ, trả lời: "5000 tiền lương cơ bản, tiền thưởng thêm trích phần trăm.
7 Editor: Quỳnh Nguyễn
Anh từ từ đi tới, ngón tay thon dài, nhẹ nhàng kéo ra khóa kéo váy của cô.
Khóe môi hơi có chút lạnh, nhẹ nhàng dán tại phía sau cổ cô tuyết trắng, nhẹ nhàng cọ xát.
8 Editor: Quỳnh Nguyễn
Nghe nói, cô ta vì ký tờ danh sách lợi nhuận cao, cùng một chút thương nhân bên ngoài hợp tác cũng thật không minh bạch.
Hơn nữa tại sau khi Từ An Khê lên làm quản lí bộ tiêu thụ điện tử cũng không có việc gì mượn Mộ Thanh Vũ khai đao.
9 Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cô cái gì cô! Có chút người a, rõ ràng chính mình hạ tiện, lại vẫn thích hướng trên người người khác hắt nước đục! Lại như thế nào giả bộ, cũng che dấu không được dơ bẩn của cô!" Đem buồn bực tức giận đã lâu đều đã phát tiết ra tới, Mộ Thanh Vũ nhất thời cảm thấy được hết giận không ít.
10 Editor: Quỳnh Nguyễn
Mặc dù bên người từng có mấy người phụ nữ, nhưng còn không có bạn gái cố định, càng miễn bàn vị hôn thê, đây quả thực là bạch mã hoàng tử trong mộng nữ nhân!
Mộ Thanh Vũ lúc này thân ở tại trong văn phòng 170m2, đứng lại thẳng tắp.
11 Editor: Quỳnh Nguyễn
Không bạc đãi những cái nữ nhân hầu hạ thân thể anh tốt, anh cảm xúc sung sướng, hơn nữa, làm ăn hòa hợp này.
Anh chỉ có một nguyên tắc đối với những cái nữ nhân mưu toan nghĩ muốn đặt lên ngai vàng "Phu nhân Lãnh nhị " này, anh cho tới bây giờ đều sẽ không khách khí, lại càng không sẽ mềm lòng.
12 Editor: Quỳnh Nguyễn
"Vân Lâm?"
Cô nghi hoặc ngẩng đầu, không có nghe sai mà nói, tối qua cái cô gái kia cũng gọi anh "Lâm thiếu" mà thôi.
Từ từ ôm chặt nữ nhân trong lòng, Lãnh Vân Lâm nhìn cô biểu tình mê mang, bất lực giống một con động vật nhỏ thân thiết khả ái, lại một khắc cũng không có ngừng.
13 Editor: Quỳnh Nguyễn
Giống như bị ác ma dán lên một dạng, xâm nhập đến trong cơ thể anh, để cho tươi cười tuấn lãng của anh cũng nhuộm khí tức tà ác đáng sợ.
14 Editor: Quỳnh Nguyễn
Lãnh Vân Lâm là người bao nhiêu lý trí lại cứng nhắc, trong mười năm tại đây anh lĩnh hội rất rõ ràng.
Anh tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này, nếu thật sự đã xảy ra, này thật đúng là xưa nay chưa từng có!
Người có thể để cho Lãnh Vân Lâm không để ý ở trong phòng làm việc làm đến trình độ như vậy, cô vẫn lại là người thứ nhất!
Trong nháy mắt chỉ là kinh ngạc, một giây sau, anh lập tức đem cảm xúc chính mình giấu tốt, khom người nói: "Tổng giám đốc, 3 giờ rưỡi có cái cuộc hẹn, tại tầng đỉnh Roman Holiday.
15 Editor: Quỳnh Nguyễn
Cô giống như đi tới vách núi đen, đã không có đường lui, chẳng lẽ trừ bỏ kết cục ngã không còn hài cốt, cô không có lựa chọn nào khác sao?
Mím môi, cô nhìn nhìn kính chiếu hậu bên cạnh, dòng xe cộ như thoi đưa, cô sắc mặt bình tĩnh, trong lòng lại tại dời sông lấp biển.
16 Editor: Quỳnh Nguyễn
Là một năm 20 vạn, hơn nữa còn cần có hội viên giới thiệu, nếu không lại nhiều tiền bạc, cũng không đi vào được.
Từ bãi đỗ xe dưới đất thang máy một đường hướng lên trên, Mộ Thanh Vũ đi theo Lãnh Vân Lâm vào thang máy, trước nhìn anh nhấn nút lầu ba.
17 Editor: Quỳnh Nguyễn
Nhưng mà, nhưng vẫn không nhìn cô, bởi vì gương mặt luôn luôn thay quần áo mà có vẻ hơi có chút vô cảm.
Mộ Thanh Vũ thay đổi một bộ lại một bộ, cuối cùng cô mặc váy dài đỏ thẫm, váy chỉ tới phía trên đầu gối của cô, chân dẫm xuống giày cao gót màu vàng, cô bán hàng kinh hô một tiếng: "Không nghĩ tới vị tiểu thư này mặc vào bộ này tốt xem như vậy! Quả thực là vì cô đo người làm theo yêu cầu một dạng!"
Cô bán hàng kinh hô, cũng làm Lãnh Vân Lâm chờ ở một bên giật mình.
18 Editor: Quỳnh Nguyễn
Lập tức, Lãnh Vân Lâm anh giành trước ra ngoài.
===========
Mộ Thanh Vũ cùng anh lên tầng 38. Nơi này là một phòng khách hội sở giải trí, cửa sổ sát đất đóng chặt đem gió to bên ngoài ngăn bên ngoài, nhưng mà ánh sáng có vẻ cực kỳ sung túc.
19 Editor: Quỳnh Nguyễn
Nhưng mà, cô Mộ Thanh Vũ là ai?
Nói chuyện về ba năm nghiệp vụ, cô coi như là kiến thức rộng rãi, điểm ấy tràng diện, đã nghĩ làm cô sợ? Kiếp sau đi!
Nghĩ tới đây, hàn băng trên mặt Mộ Thanh Vũ, từ từ tan rã, eo nhỏ ngăn lại, cô thanh âm mềm mại đáng yêu cười: "Ông chủ Đỗ sự là sẽ khen ngợi! Không biết là vì khen ngợi Lãnh tổng nhãn lực tốt, vẫn lại là khích lệ tôi cái thư ký nhỏ này!"
Không biết là vì cô tư thế rất tốt đẹp xoay vặn eo nhỏ, hay là vì tươi cười trên mặt cô quá ngọt, ông chủ Đỗ nhìn cơ thể tuyết trắng dưới làn váy đỏ của cô, mặt mày hớn hở.
20 Editor: Quỳnh Nguyễn
Đang ở thương trường, khó tránh khỏi sẽ gặp gặp được quấy rầy như vậy. Nếu là ngày hôm qua vị kia không phải bỉ ổi đến ở trong rượu bỏ thuốc, cô cũng không đến mức trộm đi rời đi.