1 Editor: Hemy Lê
Trương Tử Tiêu cau mày, chịu đựng cơn đau đầu mở mắt ra, đập vào mắt là ánh nắng mặt trời chiếu xuống nóc nhà, Trương Tử Tiêu lắc lắc đầu đánh giá xung quanh, chỉ thấy đây là một căn phòng cũ kỉ đổ nát, trong phòng còn có một cái bàn đã gãy một chân cùng với mấy cái ghế nhỏ cũ nát, bên cạnh giường còn có một rương quần áo, bất quá nhìn qua cũng rất sạch sẽ.
2 Editor: Hemy Lê
Lưu Nhị nương nghe thấy Trương Tiểu Thúy nói không ở riêng sẽ không trở lại, trong lòng có cảm giác rất khó chịu, mặc kệ Lưu Nhị nương trước đây như thế nào, nhưng bây giờ mình chính là Lưu Nhị nương, cũng phải đem việc trước đây của nàng tiếp nhận toàn bộ.
3 Editor: Hemy Lê
Nhị nương vừa ra cửa thì đụng ngay Trương Tiểu Thúy từ nhà mẹ đẻ trở về, Trương Tiểu Thúy rất vui mừng đi vào nhà, theo phía sau là nguyên nương với sắc mặt nặng nề, xem ra người nhà Trương Tiểu Thúy nhất định nói này nọ ít nhiều với nàng.
4 Editor: Hemy Lê
Nhà Nhị nương được chia một con heo, một con gà mẹ và một ổ trứng, nhị nương dù sao cũng là nữ nhân cho nên thủ công nghiệp đều do Lý Thanh cùng Lưu Lam làm ra, Thần Dương cũng mỗi ngày đi theo phía sau Ngôn Nhi, chăm sóc hắn thật tốt cùng hắn chơi đùa.
5 Editor: Hemy Lê
Nếu đã quyết định bán lương da thì phải chuẩn bị một ít vật liệu, bạch diện, thố, toán bên trong tiệm tạp hóa đều có bán, tuy nhiên cái chính là dưa chuột, hiện Lưu gia không có nhiều dưa chuột, nếu như vậy thì phải sang nhà hàng xóm mua.
6 Nhị nương dựa vào kí ức đi tìm một tiệm tạp hóa quen thuộc thuê mấy cái bàn và vài cái băng ghế, tổng cộng bỏ ra 5 đồng tiền, các nàng ngồi trên xe bò của Tôn bà tử không gian không lớn mà lại còn nhiều người, cơ bản không thể chứa nổi bàn ghế, chỉ có thể đi tới trấn thuê một ít.
7 Nhị nương cùng Tam nương vừa nói vừa tán gẫu bất tri bất giác về đến nhà, ở nhà Lưu Lam cùng Lý Thanh lo lắng chờ, thấy hai người sớm như thế đã trở lại còn tưởng rằng không ai mua, cho rằng hai người bán không không được nên đã trở về, hai người liếc mắt nhìn nhau cũng không biết làm gì cho phải, tiến lên nhiệt tình quan tâm hai người.
8 Edit: Hemy Lê
Nhị nương nói với Nguyên nương dự định của mình, Nguyên nương không có ý kiến, nhị nương còn nói với Lưu Lam theo nàng đi bán lương da, đương nhiên việc nặng vẫn để nhị nương làm, Lưu Lam chỉ phụ trách lấy tiền là được.
9 Edit: Hemy Lê
Đến trấn, nhị nương cùng Nguyên nương tách ra, thời điểm hai người đến trên trấn thì sắp tới buổi trưa, chính là thời điểm mọi người muốn ăn cơm trưa, nhị nương đầu tiên là tìm tới tiệm tạp hóa thuê bàn ghế, vừa vặn tiệm tạp hóa của lưu thím ngay ở trấn phía đông, nhị nương cũng không đổi chỗ khác, thuê bàn ghế chỗ lưu thím rồi bán lương da trước cửa tiệm nàng.
10 Buổi tối nhị nương rửa mặt xong, vào nhà liền nhìn thấy Lý Thanh ngồi bên giường, cúi đầu xoa xoa vải vóc, nhìn Lý Thanh cúi đầu mỉm nhị nương có thể cảm giác được hắn đang rất cao hứng, nhìn hắn cao hứng nhị nương cảm giác tất cả những thứ này đều đáng giá.
11 Nghe thấy âm thanh phẫn nộ của nhị nương, trong lòng gã mập kia càng sợ, tay ôm nữ nhi minh hơi run lên, không dám không liếc mắt nhìn nhị nương.
"Thần Dương, ngươi nói đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?" Nhị nương nhìn Thần Dương.
12 Buổi tối, nhị nương ôm Ngôn Nhi, cầm trong tay lương da chưa bán xong đi tới một gia đình cách nhà các nàng không xa "Phong gia gia, Phong gia gia, có ở nhà không?" Nhị nương hướng về trong phòng hô.
13 Hiện tại nhị nương cùng Lưu Lam đối với việc bán lương da đã rất quen thuộc, hôm nay nhị nương cùng Lưu Lam sau khi về nhà, vừa vào cửa liền nhìn thấy Lưu Lý thị, Tam nương, Lý Thanh cùng hai hài tử một mặt trầm trọng ngồi ở trong sân.
14 Theo sau việc này, người trong nhà đối với nhị nương triệt để yên tâm.
Hôm nay nhị nương cùng Lưu Lam như thường từ trên trấn trở về nhà, nhưng̀ chưa kịp vào cửa thì bị Nguyên nương gọi lại.
15 Thời điểm đến trấn, trời đã tối.
Nhìn thấy trời đã hoàn toàn tối đen như mực, Nguyên nương không biết làm sao, không biết nên làm những gì?"Nhị nương, ngươi nói chúng ta bây giờ nên làm gì a? Nếu như có Tam nương ở đây là tốt rồi, đáng tiếc nàng đã đi đến nhà lão sư của nàng ở nơi nào rồi, người quen của nàng nhiều có thể giúp được ít nhiều.
16 Sáng sớm ngày thứ hai, nhị nương cùng Nguyên nương đi tới nhà những người bị hại trên trấn
Nhà đầu tiên là nhà có hài tử bị sốt, gia đình nhà này mở một tiệm tạp hóa trên trấn, cũng không phải nhà đại phú đại quý gì, thế nhưng trong nhà chỉ có một dòng độc đinh cho nên rất là sủng ái.
17 Nhìn Nguyên nương khẩn, cùng ánh mắt nóng bỏng của trung niên nữ nhân kia, nhị nương cố ý làm bộ làm ra dáng vẻ khổ sở, quay về trung niên nữ nhân đau xót nói: "Được rồi, ta đáp ứng.
18 Có, nhị nương đột nhiên nghĩ đến kiếp trước đồ nướng, cùng dầu nổ thực phẩm rất được quảng đại người tiêu thụ yêu thích, nhị nương cũng rất yêu thích, tỷ như: Xâu thịt dê, chân gà rán, cánh gà rán các loại.
19 Buổi tối về đến nhà, Ngôn Nhi cùng Thần Dương nhìn thấy nhị nương vội vã chạy tới, ôm bắp đùi nhị nương, nọa nọa hô: "Nương, " để nhị nương mềm lòng rối tinh rối mù.
20 Nhị nương cũng nghe ra Tam nương là vì chuyện này mà cảm thấy xấu hổ, nhị nương đã cảm thấy an ủi.
Nhị nương mở miệng nói: "Ai, mọi chuyện không phải đã qua sao? Không phải hiện tại cũng không có chuyện gì hay sao? Nếu không phải là bởi vì ngươi, Tiền sư gia kia sao có thể trợ giúp chúng ta?"
Tam nương nghe vậy cũng khá hơn nhiều, nhị nương lại nói: "Cho nên chỉ cần ngươi có tiền đồ, không để cho người khác bắt nạt chúng ta, chính là trợ giúp lớn nhất của chúng ta.