1 Chương 1:Tôi ôm bóng rổ, bi phẫn ngẩng đầu lên nhìn bảng rổ, nó rụt rè mà kiêu ngạo đứng ở nơi đó, rõ ràng vẫn không chịu nhúc nhích, khó đánh trúng chết đi được.
2 Chương 3:Bởi vì con mắt không biết nhìn, có vấn đề về thị giác của Chung Nguyên làm cho tôi bị trở ngại tâm lý nghiêm trọng. Hắn ta không biết xấu hổ, còn kiêu ngạo nói: “Lục Tử Kiện cũng nghĩ vậy đó!”Tôi tội nghiệp nhìn Tử Kiện, anh sẽ không nghĩ vậy ha, anh là thần tượng của tôi mà, nhất định không như vậy! [cái đó và thần tượng chả có quan hệ đại bác gì =.
3 Chương 5:Tôi giống như con khỉ trong vườn thú, bị người qua đường giáp người qua đường ất đi thăm ngó nửa ngày, cuối cùng bọn họ tổng kết lại: “Không sai, giống như hình chụp trên web.
4 Chương 7:Núi X nằm ở vùng ngoại thành của thành phố B, cao hơn mặt nước biển khoảng hơn một ngàn thước, cái núi này so với người leo núi chuyên nghiệp chẳng hơn một mâm đồ ăn là mấy, nhưng đối với chúng tôi thì thật là to lớn a!Tôi ngủ dậy rất sớm do sáu giờ sẽ tập hợp, rửa mặt xong liền sửa sang lại balo chuẩn bị leo núi.
5 Chương 9:Hiện tại là ngày 1 tháng 5, mùa hè còn chưa tới, nếu ở nội thành thì hiếm khi gặp tiết trời dông bão, ai mà dè trong núi non này nửa đêm còn bị tiếng sấm long trời lở đất làm giật mình.
6 Chương 11:Tôi kể lại quan hệ phức tạp của tôi và Chung Nguyên cho ba cô nương kia, bọn nó nghe xong, để Tiểu Nhị làm một câu tổng kết: “Nói cách khác, mày bị bao nuôi!”=.
7 Chương 13:Chung Nguyên nói: “Anh chính xác không phải của em, nhưng EM LÀ CỦA ANH”Ách … ách ách?Chung Nguyên xoa xoa tóc, hung ác nói tiếp: “Em đừng quên, em đã ký khế ước bán mình 15 tháng nha.
8 Chương 15:Ngay đúng lúc tôi làm chuyện mờ ám thì cái tên Chung Nguyên vừa đúng mở cặp mắt tà ác của hắn ra. Tôi hoảng sợ, tay run lên, con dấu kia liền rơi ngay đúng vị trí mu bàn tay của hắn, đợi đến lúc tôi phục hồi lại tinh thần thì hắn đã nhặt nó lên quan sát cẩn thận.
9 Chương 17:Thi cử bao giờ cũng là sự tra tấn cả về tinh thần và thể xác sinh viên, tôi chìm nổi trong sóng gió cuộc thi, rốt cục cũng tới ngày nổi lên.
10 Chương 19:Chung Nguyên lấy lý do bị cảm nắng và trúng tà nằm ở mui thuyền nhắm mắt dưỡng thần, tôi dựa vào phía bên ngoài, mắt đờ đẫn nhìn Lục Tử Kiện chèo thuyền.
11 Chương 21:Tối hôm qua tôi ngủ xoay đầu về phía quạt điện, sáng nay thức dậy thấy đầu óc rất nặng, cả người nóng ran. Nói đơn giản là bị cảm, trong mùa hè nóng bức mà bị cảm đúng là chuyện vừa dễ sợ vừa buồn hết sức.
12 Chương 23:Đúng là tôi và anh Trương Húc có thể xem là thanh mai trúc mã, tốt xấu gì từ nhỏ đã lớn lên đi học cùng nhau, cũng có một đoạn giao tình, tuy không phải là tình yêu khắc cốt ghi tâm gì, nhưng cảm tình cách mạng nói chung là cũng có.
13 Chương 25:Chung Nguyên đang ngồi trong sân ăn điểm tâm một mình. Trong sân nhà có một gốc cây ngô đồng lớn, lúc này đang mùa hoa nở, từng đóa từng đóa hoa màu tím nở rộ bên nhau, im lặng mà nồng nhiệt, giống như lẳng lặng thiêu cháy thanh xuân.
14 Chương 27:Đằng sau nhà tôi có một mảnh đất trống, được ba tôi tận dụng làm thành vườn trồng rau. Trong vườn đủ các loại rau dưa, tuyệt đối là thực phẩm thiên nhiên tươi sạch.
15 Chương 29:Nửa tháng cuối cùng của kì nghỉ hè, Chung Nguyên quyết tâm không tra tấn tôi nữa, bay trở về Thượng Hải, nghe nói ba mẹ hắn đều ra nước ngoài rồi, ở Thượng Hải chỉ còn ông nội.
16 Chương 31:“Alo. Tiểu Kiệt hả? Uh, đúng, đúng, không phải như mày nói sao, thế vai … Mày có quen đó, là Tam đầu gỗ, Mộc Đồng, Mộc Đồng hội bảo vệ môi trường nhà mày đó … Yên tâm đi, mặt mũi cũng đẹp lắm ….
17 Chương 33:Tô Ngôn không để ý tới Chung Nguyên, đi tới cạnh tôi, tựa vào bàn nhìn tôi: “Mộc Đồng, tối nay rảnh không?”Tôi còn chưa kịp nói thì Chung Nguyên đã trả lời thay: “Tối nay cô ấy có buổi học môn tự chọn.
18 Chương 35:Tôi đang lén lút chuẩn bị dê Chung Nguyên, sắp thành công rồi. Đúng lúc này tự nhiên có một cái gì đó màu vàng xoẹt qua mu bàn Hay của tôi, ngay lập tực cả bàn tay cảm thấy đau nhức kinh khủng.
19 Chương 37:Tiểu Nhị giúp Chung Nguyên chuyển đạt cảm giác đói khát tới tôi xong rồi nhưng tôi vẫn không xuống lầu tìm anh ấy. Tôi rất muốn nhìn thấy anh, nhưng lại sợ thấy rồi thì tâm trạng lại càng mâu thuẫn hơn.
20 Chương 39:Lúc ra khỏi Lâm Giang Các đã hơn 10 giờ tối, cả đám tám người chúng tôi đi dạo trên quảng trường lớn của thành phố B, ngoại trừ việc người qua đường Giáp hình như hơi bị sợ sệt khúm núm run rẩy trước Tiểu Nhị, quần chúng vây xem thì hớn ha hớn hở trước cảnh người gặp họa ra thì không khí có thể coi như yên bình.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 77