1 "Cuối cùng thì. . . ngày này cũng đến. " Hít thở thật sâu, cô gái vững vàng đứng tại bến xe, đã sẵn sàng mở ra một câu chuyện mới trong quãng đời học sinh không còn quá dài của mình.
2 Hà vốn không phải là người quá nhút nhát, nhưng không có một cô gái mười lăm tuổi nào chẳng có chút ngại ngần khi bước vào một môi trường hoàn toàn mới, hay trong trường hợp Gallet thì là một "thế giới hoàn toàn mới".
3 "Cậu làm tớ sợ hết hồn!" Hương vừa nói, vừa đập vào lưng Hà một cú mạnh như trời giáng khiến cô nàng kêu oai oái. "Chính thái độ kỳ lạ của các cậu mới làm tớ sợ đấy! Tự nhiên dạt hết ra rồi lại còn xì xào nữa chứ! Mà người đó rốt cuộc là ai vậy?" Hà xoa xoa lưng, mặt nhăn nhó.
4 Chẳng phải vô tình mà kể từ buổi tập đầu tiên sau trận giao hữu, mà kết quả là Gallet đã để thua sát nút trong mười phút cuối cùng của trận đấu, Hải Nam đột ngột mất vị trí trong đội hình chính, và bị đày đọa làm những công việc tiểu tốt như bơm, nhặt bóng hay dọn dẹp, cùng với Minh Hà.
5 Năm phút trôi qua. Giờ thì Nam lại là người khó xử. Cô nàng mong manh yếu đuối này hóa ra cũng chẳng vừa. Muốn cho ông anh "hờ hững cũng như không" một bài học.
6 Giai đoạn "mào đầu" kết thúc, học kỳ một chính thức vào guồng. Hà quay cuồng với học chính, học thêm ở nhà, cộng với hoạt động của CLB. Chỉ còn mấy tuần nữa là giải bóng đá giữa các trường trung học toàn quốc bắt đầu khởi động.
7 Ngày thứ hai, trên các bảng thông báo của Gallet đã dán thông tin về bài kiểm tra xếp lại lớp. Minh Hà cũng như Việt Hương, và số lượng "thường dân" ít ỏi đã may mắn chen chân được vào nơi toàn "hàng tuyển cao cấp" này, dĩ nhiên ghét cay ghét đắng những bài kiểm tra, vốn đã dày đặc hàng tuần.
8 Đề thi xếp lớp, đầu óc tỉnh táo bình thường nhìn vào còn nghe chóng mặt, nữa là đầu óc đầy những suy nghĩ, dằn vặt ngoài lề. Nên quyết tâm là một chuyện, kết quả là chuyện khác.
9 Chiều hôm đó, hai bên khán đài đông người xem một cách kỳ dị, lại toàn là con gái. Mọi ngày không phải là không thiếu những thành phần fangirl rỗi hơi dõi theo các "hotboy" cao ráo dáng thể thao của CLB bóng đá, nhưng đông đến như hôm nay thì chưa bao giờ có, cứ như thể một trận đấu thật sự chuẩn bị diễn ra, chứ không phải chỉ là một buổi tập thông thường của đội.
10 Tại một ngã tư đông đúc giờ tan tầm, trên hàng ghế sau của chiếc BMW màu đen sang trọng. "Minh Hà có gì hay?" Cô gái tóc nâu lên tiếng. Người con trai nhíu mày, ra ý hỏi.
11 "CÁI GÌ?!" Việt Hương hét toáng lên. "Be bé cái mồm đi ạ!" Minh Hà, như thường lệ, là người bịt miệng. "Cậu chắc là cậu ta không đùa đấy chứ?""Không chắc.
12 "Nam à, hôm nay tập xong cậu có bận gì không?" "Hôm nay thì không. " "Đi uống nước nhé. Tớ mời. " "Ghê vậy? Có gì thì nói xoẹt ra đi. Tớ với cậu chứ có phải ai xa lạ đâu?" Nam trố mắt nhìn cô bạn đang lộ vẻ khó xử.
13 Tiệc tàn, không phải ngẫu nhiên mà Minh Hà và Việt Hương "được" phân công ở lại, nặng nhọc xếp ghế. Lớp trưởng 11B04 cũng là fangirl của Khanh. Nhưng khi trên sân chỉ còn loe hoe vài người, Hải Nam đột ngột xuất hiện, kêu là cần thêm người quét dọn trong hậu trường, rốt cuộc Hương và Hà bị bắt đi, ghế trên sân để lại cho tổ đạo cụ toàn nam giới xử lý.
14 Ngày 21 tháng 10 là Chủ Nhật, Trần Minh Hà thức dậy đầu đau như búa bổ, hầu như không nhớ làm thế nào mình về được tới nhà. Chậc, hôm qua mình bậy bạ quá, lại còn dám uống bia nữa chứ.
15 Nếu muốn biết rõ về một người, không gì hơn là tự mình tiếp xúc, tự mình cảm nhận. Nếu là Minh Hà, chỉ cần là Minh Hà, tớ biết, sẽ tốt ột-người-như-Khanh.
16 Từ sau bận ấy. Khanh hoàn toàn không nhắn tin cho Hà. Hoặc vì cậu ta quá bận, hoặc ngầm ý là cô phải chủ động lên lịch, như đã hứa. Hà đem chuyện này tâm sự với Hương, lấy làm phiền não.
17 Sau vụ việc này, Hà tuy vẫn thấy sờ sợ con người bí ẩn, cũng như phong thái nói chuyện "không biết đâu mà lần" của Khanh, nhưng rút được ra một điều tốt, là cậu ta, cơ bản thật sự đứng về phía cô.
18 Cứ như thế, tất cả những nhân vật có liên quan, rốt cuộc đã hội tụ đầy đủ ở sân bay Nội Bài, đúng sáu giờ sáng ngày ba mươi hai tháng mười hai để đáp chuyến bay đi Đà Nẵng.
19 Rất may, gần khách sạn là một trung tâm thương mại lớn. Hà không mấy khó khăn tìm ra món quà ưng ý ở khu vực phụ kiện của một shop quần áo, là một chiếc khăn len màu lông chuột rất nhã nhặn, giá cả lại vừa phải.
20 "Tất cả học sinh 11B04 tập trung, chuẩn bị lên xe đi!" Cô giáo chủ nhiệm lớp dõng dạc vẫy đám học sinh đang đứng tản mát chuyện trò vào vị trí. Việt Hương đang thong dong ngồi trông đồ, chờ Hà đi mua quà về, hoàn toàn không ngờ đến chuyện khởi hành sớm nửa tiếng, trở nên cuống quít không biết xử lý ra sao.