21 Trong lúc đó, Hà và Nam đã đi cáp treo xuống tới chân núi. Trong suốt mười lăm phút lơ lửng trên không, hai người không nói với nhau câu nào, ngoài việc Nam mở ba lô lấy ra chiếc áo cardigan có mũ của mình ném cho Hà.
22 Căn phòng lặng phắc, tối om. Cô gái nhỏ ngồi thu lu trên giường đã ngưng khóc, đăm chiêu nhìn màn hình di động. . . . Sóng vẫn rì rào đóng vai trò. . .
23 Có chết đi sống lại, cô cũng không nghĩ rằng, ba mươi phút sau cuộc điện thoại, mình lại đang ngồi trước mặt Hồng Như Nguyệt. Gần đây hoạt động câu lạc bộ tạm ngưng để thi cử.
24 "Arrrrg!""Nào, lại có chuyện gì thế?" Việt Hương nhìn Minh Hà sáng ra mặt đã bí xị, đập phịch ba lô lên bàn, như thường lệ đóng vai người bạn thông cảm và thấu hiểu.
25 "Nếu như cậu muốn cảm ơn riêng, thì đây không phải là ý tưởng của một mình tớ. " Nam mỉm cười, khó xử. Trong bóng tối của khoảng sân giá lạnh, hình ảnh của cậu ta cũng thật vững vàng, trái ngược một Thủy Linh mảnh mai bé nhỏ, tóc nâu gợn sóng tung bay theo gió.
26 "Minh Hà! Bạn trai là thế nào hả?!"Cô em gái trố mắt nhìn bộ dạng nóng nảy của anh trai. Ngay giữa lúc mọi người ngồi uống trà, đã sốt ruột lôi cô ra ngoài bếp "có chuyện muốn hỏi em" đã là chuyện lạ.
27 Lần đầu tiên, bước vào căn penthouse của nhà họ Vũ. Cũng là lần đầu tiên, Hà biết thế nào là nhà giàu thật sự. Không khoa trương ở diện tích dư thừa, nhưng bài trí lại cực điểm tinh tế.
28 Minh Hà nằm một mình trong phòng riêng. Đã hơn một tuần lễ kể từ khi anh Hoàng về nước, cô mới được yên tĩnh thế này. Nhưng thật sự trong người Hà lại đang có quá nhiều cảm xúc, quá nhiều tâm sự để mà có nhu cầu yên tĩnh.
29 "Em. . . em không cố ý, những tấm ảnh đó, rõ ràng em đưa cho cái Mai từ lâu lắm rồi, cách đây hơn một năm rồi. . . " Mai Chi khổ sở chống chế. Nước mắt làm mascara dây tèm lem ra mặt, trông cực kỳ dọa người.
30 Minh Hoàng vừa kéo vali khuất dạng vào khu vực check- in, Mai Chi đã trưng ra bộ mặt rầu rĩ thất thần, khiến cho Minh Hà lẫn mẹ Hoa phải xúm vào dỗ dành, kẻo mọi người trong sân bay lại có dịp chứng kiến gương mặt chèm nhèm son phấn kinh dị của hotgirl.
31 Nhưng chưa nghĩ xong thì xe đã đỗ vào bên đường. Khu vực sân trường rực sáng, náo nhiệt đến độ người qua đường cũng phải ngoái nhìn. Gallet không hổ danh là học viện số một quốc gia trong khối trung học.
32 "Được rồi, bây giờ chỉ còn hai chúng ta. . . " Hà mở lời, khi thấy Tường Lâm yên lặng quá lâu, trong khi hai người họ đang đứng. . . chờ xe bus. "Nghe nói em làm quản lý đội bóng?"Hà quay lại nhìn Lâm.
33 Suốt cuối tuần hôm ấy, Hà cứ suy đi nghĩ lại, bán tín bán nghi về những điều Tường Lâm nói. Đêm hôm đó cô rốt cuộc đã đồng ý hứa, mà chẳng hiểu mình hứa để làm gì.
34 Yên lặng. "Xin lỗi, tớ không nên nói vậy. " Trong khi Minh Hà còn như kẻ mất hồn, Bảo Long tự lúc nào đã ngẩng đầu lên, lấy lại hoàn toàn vẻ trầm ổn thường thấy.
35 Vào một buổi chiều đầu tháng năm, thời tiết tương đối dễ chịu nếu kể đến mùa hè ở Hà Nội, ê- kíp làm MV đã có một buổi họp ngắn tại trụ sở công ty quản lý MAL của ca sĩ Vikko.
36 Cái gì là ôm hận ba năm, cái gì là tâm địa giết người? Một Việt Khôi đã viết nên những câu hát nhẹ nhàng trong sáng thế này, có thể ư?Hà đem tất cả chuyện này kể cho Việt Hương.
37 Năm học cứ như thế, nhẹ nhàng kết thúc. Ít nhất là đối với Hà, những việc đáng gọi là "sự kiện" vẫn nằm ở trong thì tương lai. Trước mắt, là kỳ nghỉ hè có thể coi là cuối cùng của đời học sinh.
38 Hôm đó, sau khi đã lên phản nằm, mấy đứa con gái chìm nhanh vào giấc ngủ do quãng đường dài mệt mỏi trên xe khách. Lúc bấy giờ, Minh Hà mới có dịp hỏi Việt Hương điều cô thắc mắc cả buổi tối nay.
39 "Vừa hay, tôi và cậu đều không biết sợ. " Hà vươn vai trong. . . bóng tối. "Này, tôi còn thấy thơ mộng là đằng khác!"Gió vi vu thổi. Đom đóm lập lòe lẫn với những đốm sáng ma trơi.
40 Những ngày tiếp theo. Thời tiết tương đối đẹp, những trận mưa rào trước đó khiến không gian mát mẻ, cảnh vật càng thêm hoang sơ thơ mộng. Lịch trình tham quan của các bạn trẻ dù thiếu mất một thành viên cũng diễn ra tương đối hoàn chỉnh.