1 Cảm giác trái tim tan nát này…. lại là do chính mình tự tay làm vỡ…Loại đau đớn này, hắn làm sao có thể hiểu…Bởi vì, đã bao giờ hắn yêu cô???Yêu một người bạn trai thân với mình là sai sao?Nếu là người khôn ngoan một chút chắc biết rõ, tình yêu ấy chỉ có chuốc lấy đau khổ, cho nên nhất định sẽ nhanh chóng chặn đứng đường ra của trái tim để thiêu rụi tình cảm ấy.
2 Bên trong lớp học đang bị bao vây bởi một không khí hết sức yên tĩnh, mọi người ai nấy chăm chú nhìn qua lại dò xét cái cảnh quái dị đang diễn ra, nhưng chỉ là len lén chứ không ai dám quang minh chính đại quan sát, nếu không sợ bị thân xác xé làm 2 nửa.
3 “Ư…. Đồng… Xin anh…. ”Một giọng nữ mềm mại vang lên, trong phòng hoan ái, tiếng kêu rên ấy càng khiêu chiến giống đực cả về dục vọng và lí trí. Nữ nhân ấy thân thể trắng nõn nà, làn da rất mỏng lúc ân ái lại ửng lên mày hồng mị người, lại còn đặc biệt toát lên mùi vị của nữ giới, vô cùng hấp dẫn giác quan của những gã nam nhân.
4 Mười năm sau…Xí nghiệp Đồng thị tầng trên cùng. Gian phòng họp tuy rất to nhưng không khí lại ngột ngạt đến đáng sợ. “Ai có thể giải thích cho tôi, tại sao quý này thu quảng cáo lại giảm xuống 10%?” Một giọng nam trầm lạnh lùng vang lên, như một thứ băng đao chém thẳng vào tinh thần của tất cả những người ngồi trong phòng.
5 Đồng Liệt Lâm vừa mở cửa đã bắt gặp Lan Nais tức giận đùng đùng tiến tới gần hắn. “ Anh Wayne Đồng, so với thời gian hẹn nhau anh đến trễ tổng cộng 35 phút, chắc anh cũng biết thời gian đối với tôi là vô cùng quý báu, hẳn cũng biết có biết bao người muốn ngồi vào chỗ của anh, được nhận vào làm trợ lý đắc lực cho tôi?” Lan Nais vô cùng ghét những kẻ trễ hẹn.
6 Ánh mặt trời chói lọi xuyên qua rèm cửa sổ, rọi gay gắt vào một đôi nam nữ đang ôm nhau trên giường. “Ngô. . . . “ Nhức đầu quá, đến mức như sắp nứt ra, Phương Tiểu Lương rên rỉ, này không phải như hôm qua vì vui thích, mà là vì dư chấn của rượu.
7 Reng reng reng. . . Tiếng chuông điện thoại vang lên, đánh thức Đồng Liệt Lâm tỉnh ngủ. Hắn ôn nhu cúi đầu nhìn cô gái đang tựa người vào ngực hắn ngủ một cách ngon lành, trong lòng nhen lên một tia ấm áp vô cùng.
8 Ánh mặt trời đã rạng rỡ nhảy nhót khắp nơi trên giường, rọi thằng vào gương mặt xinh đẹp của nữ nhân đã say sưa ân ân ái ái đêm qua, theo phản xạ cô khẽ dịch người ra đằng sau nhưng phát hiện thân thể đã bủn rủn đến mức không còn cảm giác gì ngoài toàn thân đau đớn.
9 Thật thoải mái, không còn gì vướng víu nữa rồi, đó chính là tâm trạng hiện tai của Đồng Liệt Lâm. Bỏ đi cái chức tổng giám đốc nặng nề, hắn mỗi ngày đã có thể dung dưỡng đầy đủ giấc ngủ của mình, cũng có nhiều hơn thời gian cùng Tiểu Lương của hắn.
10 “Đại tiểu thư này đại tiểu thư, cậu có nghe tớ nói không vậy? Cậu ở đây cũng đã được một tuần lễ, nhưng là một tuần vọng phu, ngày ngày ngồi bên cửa sổ nhìn ngóng, nói xem, rốt cuộc cậu chờ ai?” Hàn Thiếu Đồng nói to, chất vấn bạn học cũ của mình.