1 "Ngọc tiểu thư, chúc mừng cô. Thai nhi đã được 1 tháng rồi" Y tá cười đưa giấy khám thai cho cô.
"Cảm ơn, vậy tôi về đây. "Cô nói rồi rời đi. Suốt cả dọc đường cô vẫn nhìn vào tờ giấy suốt.
2 "Ba. . . con tuyệt đối không phá thai. Còn về việc ra nước ngoài con đồng ý. . . sau khi sinh con sẽ chữa bệnh. . . được chứ?"
"Nhưng nếu con cứ cố chấp giữ lại đứa bé thì sẽ hại cả con mất.
3 "Anh nghe em nói đã. . . đứa bé này không phải của anh. . . chúng ta chia tay đi. . . " Cô đẩn anh ra, nước mắt dàn dụa.
"Em. . . em nói cái gì vậy? Linh Hoa.
4 "Tổng tài, Ngọc tiểu thư đang ở sân bay"
"Tôi biết rồi, chút nữa họp đại cổ đông cậu kêu Vũ Dương chủ trì đi. "Anh cầm áo khoác định ra ngoài thì thư ký Trần lại ngăn cản.
5 Vậy thì đích thân anh phải ra tay rồi. . .
Ngọc Linh Hoa. . . tôi muốn xem em có thể chống đỡ đến bao giờ. . .
Hôm đó, anh đã thức suốt cả đêm để thao túng cổ phiếu.
6 Trong thư phòng. . .
"Tại sao anh lại làm vậy?" Cô đặt tài liệu xuống bàn.
"Tại sao tôi làm vậy không phải em là người rõ nhất sao?" Anh vẫn ngồi ung dung trên ghế, sắc mặt không thay đổi, ánh mắt lạnh lùng vẫn đang nhìn cô.
7 "Vẫn như cũ sao? Được rồi. . . đợi tôi đi mua. " Anh định đi ra ngoài, quay đầu lại nhìn cô vẫn đang ngơ ngác không hiểu gì liền nói.
"Đừng ra vẻ như vậy.
8 "Này, anh có ý gì? Đã thử đến 100 bộ rồi mà vẫn không vừa ý anh sao?"
"Mặc bộ này" Anh đưa váy cho cô. Bộ váy này cũng không phải là xấu, nhưng cô không thích màu trắng, hơn nữa bộ này cũng không hợp để đi tiệc rượu.
9 "Ngọc Linh Hoa!!Em xem tôi là thế thân của cậu ta sao? Vậy thì tôi sẽ cho em thấy, thế thân của cậu ta sẽ thế nào!!" Hắn đóng cửa xe lại, tháo bỏ cà vạt, áo ra.
10 Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy, cảm thấy hạ thân mình thật đau. Quần áo thì không mặc, cô sợ hãi lấy chăn quấn vào. Nhìn kĩ lại thì mới nhận ra là phòng của mình, cô mới bình tĩnh lại được.
11 "Linh Hoa, em sao vậy?" Anh chạy đến chỗ cô, cầm tay cô lên, anh sợ cô sẽ bị thương do mảnh vỡ.
"Hoàng Thiên Vũ!! Anh hài lòng chưa?" Cô bỏ tay anh
"Em.
12 Ông nhìn nhóc mà giật mình. Ông không biết có phải mình gặp ảo giác hay không nữa? Giống. . . thật sự là quá giống. . . Dường như nhóc là bản sao thu nhỏ của anh vậy.
13 "Đừng nhiều lời. Một là đo cho tôi. Hai là SCR bị thu mua. Cô chọn cái nào"
"Anh có thể đừng lấy cái này uy hiếp tôi được không?" Cô cảm thấy rất khó chịu.
14 "Hai người quen nhau?" Anh khó hiểu hỏi
"Cô ấy là bệnh nhân từng xạ trị ở đây mà"
"Cô. . . bị ung thư sao?" Lẽ nào cô là vì phải xạ trị nên mới bỏ đi 7 năm liền sao?
"Kh.
15 "Tiên sinh, ngài muốn mua gì? Chúng tôi có thể tư vấn cho ngài" Lễ tân cúi chào rồi nói.
"Nhẫn cầu hôn"
"Tiên sinh, đây là một số mẫu mới của chúng tôi.
16 [Đứa bé đó. . . giết đi. Tôi không muốn nó tồn tại nữa] Một giọng nói lạnh lùng ra lệnh.
Thư ký Trần nghe anh ra lệnh như vậy mà hoảng sợ. Cho dù nhóc không phải con anh thì cũng không thể làm như vậy được.
17 "Vậy. . . sinh cho tôi một đứa con"
"Anh. . . anh nói. . . gì cơ?" Cô không tài nào hiểu nổi. . . tại sao điều kiện của anh. . . lại. . . có thể như vậy chứ? Không phải anh hận cô sao?
"Tôi nói.
18 "Em đừng quên là phải sinh thêm bảo bảo cho tôi đấy. Mặc dù chúng ta có 2 đứa là đủ rồi, nhưng tôi thích quá trình sản xuất. . . cho nên. . . vất vả cho em rồi" Anh giữ chặt cô lại không để cô đứng dậy.
19 "Được, cô thích H2FSbF6 chứ?"
"Cô. . . Cô nói cái gì vậy?" Cô ta còn không biết thứ đó là cái gì.
"Nói! Có hay không?" Cô nắm lấy cổ tay cô ta chặt hơn.
20 "Tôi nói. . . chúng ta. . . kết hôn đi"
"Linh Hoa. . . em nói thật sao? Em. . . em không lừa tôi chứ?" Hắn hạnh phúc mà ôm chầm lấy cô.
"Linh Hoa.