1 [Chúc mừng người chơi, hoan nghênh ngài đã tiến vào trò chơi dưỡng thành người yêu của Boss phản diện]
Trước mắt An Tình là một mảnh đen nhánh, bên tai là âm thanh máy móc xa lạ.
2 An Tình còn chưa kịp thưởng thức khuôn mặt của mỹ nam thì đã bị hắn bóp cổ đến nghẹt thở.
“Buông. . . tay”
An Tình bị hành động của hắn dọa sợ, bàn tay gắng sức kéo bàn tay đang bóp chặt cổ mình ra.
3 Tô Minh liều mình nhịn xuống xúc động muốn vuốt ve khuôn mặt đối phương, muốn lau đi những giọt nước mắt thương tâm của người trong lòng.
“Tôi hối hận vì lúc trước đã nhận thức anh!”
Tô Minh mỉm cười, cho dù trong lòng khổ sở tới mức nào, trên mặt anh vẫn là nụ cười ưu nhã thong dong.
4 Sắc mặt An Tình đỏ lên, chẳng lẽ Tô đại boss tưởng cô là nữ chủ?
Nhưng mà rất nhanh, cô liền biết suy nghĩ của mình sai rồi.
Bởi vì. . . bàn tay đang nhẹ nhàng vuốt ve cổ cô đột nhiên đổi thành siết cổ.
5 Chớp mắt một cái, An Tình lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sắc mặt cô nháy mắt tái nhợt: “Anh, anh. . . sao anh lại ở đây?”
Biểu tình trên mặt cô cực kì chân thật, khiến cho Tô Minh cũng sửng sốt, động tác trên tay cũng ngừng lại.
6 Cong môi, nụ cười trên mặt Tô Minh lúc nào cũng ưu nhã như thế. Mái tóc đen ngắn ngủn mềm mại hơi lộn xộn, càng khiến khuôn mặt anh tuấn của hắn tăng thêm phần dã tính.
7 Không gian trong xe cực kì yên tĩnh, một bầu không khí quái dị bao trùm.
An Tình cúi thấp đầu, ngồi thẳng lưng, hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối.
8 Hắn bỗng nhiên nhớ tới khung cảnh trước đó, lúc cô híp mắt cười rộ lên, thực sự mê hoặc lòng người.
Thời gian giống như bị ngừng lại tại giây phút này.
9 Sửng sốt một lúc Tô Minh mới hoàn hồn, động đậy thân thể. Lúc này hắn mới phát hiện tay mình bị một bàn tay nhỏ bé nắm chặt.
Cái này. . . Tô Minh ngây người.
10 “ Làm việc phải có chứng cứ, những việc cô vừa nói, cô có chứng cứ không?”
Bành Bối Bối nghẹn lời, hai mắt trừng lớn.
An Tình cong môi cười: “Cô không có chứng cứ, liền quay ra nói xấu Tô tiên sinh, luôn miệng nói anh ấy hại cô.
11 Cô không muốn chết!
Dùng hết sức lực toàn thân, An Tình liều mạng tránh thoát.
Ngón tay vừa trượt, Tô Minh sửng sốt, lòng bàn tay hoàn toàn trống không, nhìn lại, người kia thế nhưng thoát ra từ trong tay hắn!
Tức giận giống như thủy triều bao phủ lấy hắn, khiến hắn càng thêm táo bạo, phẫn nộ.
12 Trên trán Tô Minh bởi vì khô nóng mà chảy xuống vài giọt mồ hôi, rơi xuống chăn bông trên giường, thân thể lại gắt gao giam cầm An Tình, đầu lưỡi bá đạo cuồng quét khoang miệng cô.
13 Tô Minh yên lặng nhìn mắt đối phương, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là gật gật đầu.
Đuôi mắt lén lút liếc nhìn An Tình, thấy thần sắc cô vẫn bình thản như thường, lời nói nghẹn trong miệng lại nuốt xuống cùng với đồ ăn.
14 Cười lạnh một tiếng: “Tôi có mục đích gì?”
Giọng điệu của cô nhất thời khiến Tô Minh sửng sốt.
An Tình rũ mắt: “Hình như tôi làm bất cứ chuyện gì, Tô tiên sinh cũng cho rằng tôi có mục đích.
15 Rốt cuộc có thể không cần nhìn thấy hắn nữa, nhất định cô sẽ cảm thấy rất vui vẻ?
Không có hắn ở bên cạnh khiến cô chướng mắt, có phải cô sống càng tự do không?
Tô Minh nghĩ đến An Tình ở nơi không có hắn sống càng thêm vui vẻ, trái tim giống như bị giáng một đòn, đau đến không chịu nổi.
16 Con người một khi không chiếm được thứ mình muốn, nhất định sẽ miên man suy nghĩ, thật bất hạnh, Tô Minh cũng không ngoại lệ.
Trong đầu hắn không ngừng nghĩ đến An Tình, nghĩ đối phương di tình biệt luyến, chán ghét hắn, không muốn nhìn thấy hắn.
17 Trái tim Tô Minh căng thẳng, cố nén khóe miệng đang muốn cong lên, vui sướng giống như sóng biển đánh sâu vào, trong nháy mắt đã bao phủ hắn vào trong đó.
18 [Đinh! Chúc mừng người chơi lần đầu vượt cửa thành công! Gía trị hắc hóa +1000, thỉnh không ngừng cố gắng!]
[Đinh! Chúc mừng người chơi nhận được bao lì xì lớn dành cho tân thủ, một quyển “cẩm nang diệu kế”, sẽ được mở ra từ lần công lược tiếp theo!]
Âm thanh lạnh băng vang lên, An Tình chậm rãi mở mắt.
19 Ngồi bên cạnh Thái Tử, ngón tay Bạch Chỉ cứng ngắc, lông mi khẽ run lên, thật lâu sau, cũng chậm rãi ngước mắt.
Nam tử một thân cẩm y hoa phục màu đen thêu Bàn Long từ tốn bước vào, bước chân trầm ổn mà hữu lực.
20 An Tình nhoài người về phía Tiêu Cùng.
“Tướng quân. . . ” Chỉ cảm thấy bên tai nóng lên, ngay cả Tiêu mặt lạnh cũng ngẩn ngơ.
Môi đỏ của nàng dán lên vành tai hắn, tay đang ôm chặt cánh tay hắn cũng không ngừng lắc lắc: “Tướng quân, dạy ta đi.