21 Tiêu Cùng nghe vậy cả người cứng đờ, thật lâu sau, hắn cúi đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thiên chân vô tà.
“Việc này, đều có Hoàng Thượng làm chủ. ” Nói xong, bất động thanh sắc thả nàng xuống đất.
22 An Tình đứng ở ngoài cửa phòng rốt cuộc không cần cố nén, tiếng cười nhạt tràn ra từ khóe môi.
[Tinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của mục tiêu +10]
An Tình để cung nữ giúp mình mặc cung trang, nhìn nữ tử xinh đẹp trong gương, bỏ đồ vật trong tay xuống: “Đi thôi”
Tin tức truyền đến cực nhanh, chuyện Tiêu Cùng bị thương thông qua vị thái y lắm mồm kia mà truyền khắp hoàng cung.
23 Edit: Không Bằng Cầm Thú
Ai ngờ nàng lại giống như lưu manh, nhất định không đi, “Ngài thoát… Vẫn là ta giúp ngài thoát?” Khóe môi cười giảo hoạt.
Tiêu Cùng: “……”
Hắn có thể đánh công chúa sao.
24 Editor: Ám Dạ Chi Vương - Tộc trưởng Long tộc
Hoàng thất lúc nào cũng có nhiều yến hội lớn nhỏ, hôm nay sinh nhật vị quý nhân này, ngày mai lại là đại thọ vị đại thần kia.
25 Editor: Không Bằng Cầm Thú
“Thất tịch này ra cung cùng ta đi. "
“Ta đây lập tức sẽ không nhiều lời. ” Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ đến gần hắn, khóe môi nở nụ cười uy hiếp.
26 Khi không vui, trên người hắn tự nhiên sẽ phát ra một cỗ sát khí khiến nhân tâm hoảng sợ, làm địch nhân thấy sẽ chột dạ, run sợ.
Hắn đã phá lệ đáp ứng yêu cầu tùy hứng của công chúa một lần, hai lần, … nhưng mà cũng có giới hạn thôi.
27 Hắn suy yếu dựa lưng, thở nặng nề từng ngụm.
"Rất khó chịu?" An Tình nhíu mày, chợt đứng lên.
Sau lưng chợt lạnh, nàng dừng lại. Quay đầu nhìn liền thấy Tiêu Cùng đang giữ chặt cổ tay nàng.
28 "Đây là cái gì?"
An Tình kinh ngạc nhìn hình ảnh giống mình y đúc trên màn hình, có chút không hiểu hỏi hệ thống.
[Người chơi rời khỏi thế giới, hệ thống sẽ khôi phục số liệu theo tính cách của người chơi và sẽ cử người đóng vai người chơi tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ cốt truyện]
Thấy hình ảnh nữ tử giống y hệt mình trên màn hình mỉm cười, hốt nhiên vẫn cảm thấy thật quỷ dị.
29 【 Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ công lược, giá trị hắc hóa+1000】
An Tình xoa xoa đầu, có chút sững sờ.
Hoàn thành nhiệm vụ công lược?
Dư âm đau đớn từ việc bị đâm ở thế giới trước vẫn còn khiến bụng cô có chút nhói đau, chợt cúi đầu nhìn bản thân, vết thương không còn, thậm chí cả một vết xước của thế giới trước cũng đều không có, bên tai chỉ có âm thanh lạnh băng máy móc của hệ thống vang lên.
30 Khi biết Kiều Dương một lòng yêu Lâm Vũ, Thẩm Trì điên cuồng, không chiếm được nữ chủ Kiều Dương, dùng các loại nguyên nhân đáng sợ, biến thái giết người, khiến mọi người khi nghe đến hắn đều sợ hãi chạy đi.
31 Cô hít sâu một hơi, mở cửa bước vào. . .
Ngẩng đầu lên, cô nâng lên khuôn mặt bình tĩnh tươi cười cùng nụ cười sáng lạn. . .
“Thẩm tiên sinh, nếu ngài không chịu phối hợp, thì tôi đành phải tự mình ra tay, xử lý dụng cụ cắt gọt, phẫu thuật của ngài.
32 Cô run run hai chân, chạy tới phòng khách cầm gậy bóng chày lên, đi lại gần phòng bếp.
Đi đến nhà ăn, một đạo ánh sáng đập vào mắt.
33 【Đinh! Mở khóa công năng! Người chơi chắc chắn sử dụng ""Diệu kế cẩm nang""?】
An Tình nghĩ ngợi một lúc, quyết định sử dụng hết. .
34 Ngoài cửa sổ, đất đai nứt nẻ khô cằn, thậm chí có những nơi bị nứt sâu ra như sạt lở, có nơi còn không thể đi, càng đừng nói đến việc xây nhà ở hoặc trồng thức ăn, cây quả.
35 Lấy mặt nạ bảo hộ xuống, che lại bàn tay đau đớn đang chảy máu, An Tình thở phì phò, bình tĩnh nhìn Thẩm Trì. . .
Cắn cắn môi, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, An Tình ngẩng đầu, vung tay lên.
36 An Tình tiến lên phía trước, nâng tay giúp Thẩm Trì cầm dụng cụ bảo hộ, đem ly cà phê còn bốc khói trong tay đưa cho hắn, sau khi giúp hắn cất hết dụng cụ y tế, cầm khắn tay, giúp hắn lau những giọt mồ hôi trên trán.
37 Trái tim từng đợt thắt lại, Thẩm Trì mở miệng, khó khăn thở dốc, giống như loài cá sẽ chết đi nếu mất đi biển rộng.
Gần như mọi thứ đều yên lặng, máu bị đình chỉ không lưu động được, hít thở không thông, đầu óc choáng váng.
38 【Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm mục tiêu +10】
【Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm mục tiêu +10】
【Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm mục tiêu +10】
Nghe âm thanh hệ thống vang lên, An Tình khẽ cười, hé miệng, cô đưa lưỡi tiến sâu vào bên trong.
39 Hai mắt Kiều Dương sáng ngời, nhưng được một lúc thì tắt lịm, cô lắc đầu cười khổ. . .
An Tình vỗ vỗ bả vai Kiều Dương, không tiếng động an ủi.
40 An Tình nghe vậy cũng theo chân Lâm Vũ đi tìm Kiều Dương.
Nhưng nhìn khắp nơi vẫn không thấy bóng hình của Kiều Dương.
Không biết qua bao lâu, Lâm Vũ bước xuống lầu, bước lại gần cô, hướng cô cười lạnh một cái.