1 1 Chuyện xưa phát sinh vào một buổi sáng của một ngày nào đó. Liêu Bắc Bắc trước sau như một ngồi ở trong góc mò mẫm đi dạo (ý nói lướt net). Cô phát hiện lại có thêm một người Following, cho nên cô tò mò mở ratrang chủ Weibo của đối phương ra, nhưng lại thấy một nick name cực kỳthú vị, trên tag còn ghi dòng chữ rất có cá tính.
2 Cái mệnh già này của Liêu Bắc Bắc tất nhiên sẽ được lĩnh giấy thônghành đi tới Vạn Điệp Thành, trong vòng nửa năm, được bao ăn bao ở, mứclương cố định tạm thời là 1.
3 Liêu Bắc Bắc vì trông coi mì ăn liền của cô nên ngồi ở vị trí gần cửa xe, cũng chính là vị trí phía sau anh. Bánh xe chạy rất nhanh ở trên đường cao tốc, các đồng nghiệp rối rítlấy ra laptop hoặc iPhone để lên internet.
4 Thời tiết giữa thu, trên cánh đồng bát ngát những cơn gió thổi quathật mát mẻ, Liêu Bắc Bắc mặc kệ tiếng gió ngoài cửa ồn ào náo động,ngồi xếp bằng ở trên giường đếm tiền mặt.
5 Liêu Bắc Bắc đối diện với bờ cát núi non, cầm lấy tài liệu tuyên truyền bán hàng. Điệp Yêu —— Bồng lai tiên cảnh, thần tiên quyến lữ, đến từ Hằng Cổ tuyệt mỹ.
6 Bởi vì vùng này không có tiệm ăn nhanh và quán cà phê, cho nên bangười bọn họ gồm ba người lớn mang theo một đứa bé đi tới trong một quán ăn nhỏ. Nhưng mà cho tới bây giờ, Liêu Bắc Bắc còn không có cơ hội giúp PhanHiểu Bác cùng Đường Diệp Trạch giới thiệu, bởi vì bọn họ đã trao đổidanh thiếp cho nhau trong im lặng, rồi rất tùy ý liếc nhìn chức vị intrên card, sau đó đồng thời hỏi ý kiến của Liêu Bắc Bắc —— đi đâu?Vì vậy, Liêu Bắc Bắc tiện tay chỉ vào một tiệm tạp hóa ở trước mắt.
7 Đêm hôm đó, Liêu Bắc Bắc thắp đèn để đọc cả đêm, học thuộc lòng từngcâu từng chữ của tài liệu tuyên truyền, sau đó hoàn toàn tỉnh ngộ, điềnsản của Đường thị nơi cô ở hóa ra giá trị như vậy, chiếm diện tích 4000mẫu, khoảng chừng 260 vạn /㎡ (bao gồm quyền sử dụng vùng núi cùng bãibiển).
8 Hai tay của Đường Diệp Trạch kẹp ở dưới nách của cô, tình tiết gaygấn anh nhìn Liêu Bắc Bắc không sợ hãi, thấy điện thoại di động của côrơi xuống khỏi tay, anh đưa ra một tay tiếp được, sau đó trả lại cho cô, lui về phía sau hai bước.
9 Lúc Liêu Bắc Bắc tỉnh dậy, du thuyền đã bỏ neo ở bên cạnh vịnh. Côngồi dậy, một cái chăn lông xuôi theo đầu vai cô chảy xuống, cô dụi dụimắt, phát hiện phía dưới cốc trà trên bàn có một mảnh giấy viết —— Tôi có việc rời đi trước.
10 Liêu Bắc Bắc nắm chặt tờ giấy chạy ra lan can hết nhìn đông tới nhìntây, Phan Hiểu Bác lái xe tới, thấy vẻ mặt cô khó xử, thì đi xuống xehỏi thăm. Liêu Bắc Bắc nói lại đúng sự việc cho anh ta, anh gọi cô đinhã gian “Đi học”.
11 Đêm đó, Liêu Bắc Bắc chờ hơn mười cô bán hàng chuyển vào nhà ở tậpthể do công ty chuẩn bị, hành hạ đến hơn ba bốn giờ sáng mới coi như yên tĩnh. Vị trí nhà ở tập thể tương đối tốt, bước đầu moị việc đã xong bên ngoài là bãi tăm ven biển, đẩy cửa sổ là là có thể nhìn ra xa biểnrộng, Liêu Bắc Bắc sửa sang lại quần áo xong, tựa người tại cửa sổ ngắmnhìn cảnh biển ban đêm.
12 Liêu Bắc Bắc nhìn thời gian vội vàng gọi điện thoại cho Phan Hiểu Bác tranh thủ hủy cuộc hẹn, trở về nhà ở tập thể nghe giảng. Lúc thấy cácđồng nghiệp mặc Âu phục già dặn nghe đài dạy chương trình học, chỉ cóLiêu Bắc Bắc giống như nữ công nhân vệ sinh quét dọn “Phồn thịnh”.
13 Lại một lần nữa mất đi cơ hội hẹn hò, Liêu Bắc Bắc ngồi xếp bằng ởtrên bờ cát, vừa nhai xiên mực nướng, vừa nhìn pháo hoa ngũ sắc, mặc dùcô đơn chiếc bóng không phải chỉ một mình cô, nhưng lúc này rất thíchhợp cho đám tình nhân nói chuyện yêu đương.
14 Liêu Bắc Bắc hiển nhiên bị hành động của Đường Diệp Trạch làm khiếpsợ, cô mặc dù thấy không rõ vẻ mặt của Đường Diệp Trạch, nhưng khôngkhỏi cảm thấy, anh thật sự không muốn cùng mình tuyệt giao như vậy.
15 Liêu Bắc Bắc uất ức ngủ trên đường, thỉnh thoảng có thể cảm thấyđường núi gập ghềnh, nhưng cô lười mở mắt ra, bởi vì cô sợ mình vừa mởmắt sẽ hỏi thăm quan hệ Phạm Phỉ cùng anh, nhưng chuyện này là sao, cùng cô có quan hệ gì đâu?Đường Diệp Trạch tận lực thả chậm tốc độ xe, thứ nhất Liêu Bắc Bắcđang ngủ gà ngủ gật; thứ hai đường núi quả thật quanh co khúc khuỷu.
16 Trên đường trở về bờ biển, Liêu Bắc Bắc chung quy vẫn giữ trạng tháingủ say, bởi vì cô có một giấc mơ tà ác, thật xin lỗi phải đắc tội vớiPhan Hiểu Bác rồi.
17 “Đường Diệp Trạch? Tiểu Trạch. . . . . . ” Phạm Phỉ nhanh chóng hôngừng xe, thật ra thì cô không cần hoài nghi, bởi vì khí chất vốn xuấtchúng của Đường Diệp Trạch, cho dù nơi này là thị trấn nhỏ cổ xưa nhưngđôi mắt của nam nhân này tuyệt đối vẫn sáng.
18 “Ông chủ, anh thật là bị cận sao?” Liêu Bắc Bắc không thể xác định,nhưng trong đầu của cô thật giống như hiện lên một hình ảnh, cô đã khẳng định nhìn thấy Đường Diệp Trạch đã đeo mắt kính ở một nơi nào đó.
19 y Đường Diệp Trạch nghe thấy Liêu Bắc Bắc đưa ra vấn đề này, hít mộthơi, trầm mặc vài giây, vừa muốn nghiêm túc mở miệng, Liêu Bắc Bắc thấutình đạt lý giải thích: “Không làm khó dễ anh nữa, tình hữu nghị củachúng ta sao có thể vượt qua được tình bạn suốt bốn năm giữa anh cùng cô ấy chứ.
20 “Cô Liêu, Cô Liêu, Niếp Niếp đói. . . . . . ” Niếp Niếp ôm lấy con thỏ lông xù, lôi kéo tay của Liêu Bắc Bắc. Liêu Bắc Bắc mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn không gian chung quanh , chợt ngồi dậy, trong nháy mắt liền thanh tỉnh.
Thể loại: Trọng Sinh, Quân Sự, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50