1 Đêm, qua khung cửa sổ, ánh trăng sáng mê ly chiếu vào trong phòng, tăng thêm không khí ái muội cho căn phòng.
Ánh sáng trong phòng mờ ảo, quần áo tán loạn trên đất.
2 Lúc Tô Chỉ Hề rời khỏi khách sạn, trong đầu vẫn hỗn loạn như cũ.
Chuyện xảy ra tối hôm qua, rốt cục là như thế nào?
Đúng rồi, ngày hôm qua khi cô từ trường học về đến nhà, người giúp việc đã bưng một ly sữa đến phòng ngủ của cô, sau khi cô uống xong ly sữa, trí nhớ trở nên mơ hồ.
3 Bên kia hai mẹ con cuối cùng cũng xem diễn trò đủ, Lâm Thục Nguyệt mới giả mù sa mưa mở miệng: "Quốc An, dù sao cũng là con gái của anh, anh dạy dỗ một chút là được, nếu làm hỏng nhan sắc của nó, từ nay về sau nó lập gia đình kiểu gì?"
"Biến thành cái bộ dạng này, từ nay về sau ai còn muốn nó!" Trong mắt Tô Quốc An lộ ra sự chán ghét.
4 Sau khi mỉm cười nhìn con gái và con rể bước đi, Tô Quốc An chĩa mũi nhọn về phía Tô Chỉ Hề: "Cái đứa con gái đi ra ngoài lêu lổng còn chưa tính, lại còn dám vu oan cho em gái của mình!"
Câu trả lời của Ninh Dịch Thần như gán hết tội lỗi lên người Tô Chỉ Hề.
5 Vì vậy, Hách Kính Nghiêu nhìn vào đôi của cô thật sâu, mở miệng nói: "Tới đây. "
Giọng nói của anh trầm thấp lại quyến rũ.
Hàm răng Tô Chỉ Hề run lên, đi về phía trước một bước đầy cứng ngắc.
6 Bên ngoài biệt thự nhà họ Tô, các vệ sĩ được huấn luyện đứng xếp thành hàng nghiêm chỉnh, một chiếc xe sang trọng đóng chiếm cả tuyến đường. . .
Tô Chỉ Hề cảm giác váng đầu hoa mắt.
7 Mẹ kiếp. . . Hoắc Diễn Huy nhịn không được thầm mắng chửi trong lòng: "Tôi chỉ muốn quan sát vết thương của cô ấy!"
Tô Chỉ Hề không nhìn nổi nữa, cô vén tóc lên, tự giác nâng cằm lên cho Hoắc Diễn Huy nhìn rõ: "Hai bên má đều bị đánh, nhưng mà không bị rách da cũng không bị chảy máu, cho nên tôi thấy không có vấn đề gì lớn, bây giờ cũng không còn đau nữa rồi.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bỗng nhiên Tô Chỉ Hề cảm giác tim mình đập lỡ một nhịp, vội vàng cúi đầu xuống: "Thiếu gia Hách, tôi tắm xong rồi.
9
Tô Chỉ Hề đi ra khỏi biệt thự, nhìn thấy ông chú đang cung kính đứng đợi cô ở ngoài xe.
Cô nghĩ tới ông chú lúc sáng ngày hôm nay cô đụng phải khi rời khỏi phòng.
10
Tô Liên Hề chỉ trùng hợp gặp Ninh Dịch Thần khi anh ta tỉnh lại, trong phút chốc đã lấy được sự tin tưởng của anh ta.
Hơn nữa, anh ta còn yêu Tô Liên Hề ngay.
11
Tô Chỉ Hề trở lại kí túc xá, việc đầu tiên cô làm là lấy hết đồ trong túi ra. Xác nhận những đồ quan trọng đều nằm ở đây, sau đó mới yên tâm.
May mắn buổi sáng lúc cô rời khỏi nhà họ Tô, cô mang theo túi xách của mình, những giấy tờ quan trọng đều ở bên trong.
12
Trong phòng im lặng một lúc.
Ba giây sau, Hoắc Diễn Huy là người không có kiên nhẫn nhất, nhịn không được cười ha hả. Anh ta vừa cười vừa chỉ vào Hách Kính Nghiêu, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể cười tiếp được.
13
Hách Kính Nghiêu mỉm cười, cổ tay hơi nghiêng, ly cocktail đổ lên quần Hoắc Diễn Huy, lập tức ở vị trí nào đó không được trong sáng bị ướt một mảng.
Hoắc Diễn Huy cảm giác đùi mình mát lạnh, nhảy dựng lên kêu gào: "Hách Kính Nghiêu, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu!"
Nói xong, anh ta nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh để sửa sang lại.
14
Hoắc Diễn Chiêu nhíu mày: "Thâm Hàn, đây là người pha rượu mà cậu nói?"
"Đúng vậy. " Vân Thâm Hàn cười, "Nhìn thú vị đúng không?"
Hoắc Diễn Chiêu gật đầu, nhìn về phía Hách Kính Nghiêu: "Cậu có khỏe không?"
"Em rất khỏe.
15 "Chỉ sợ tôi giả vờ không được. " Hách Kính Nghiêu cười trầm thấp, hơi thở ấm áp lướt qua khuôn mặt cô, mang theo cảm giác mập mờ và tê dại, "Trên thế giới này, tôi chỉ có thể chạm vào một người phụ nữ duy nhất, đó chính là em.
16
Ba người còn lại tự giác im lặng, nhập chế độ xem kịch vui, thỉnh thoảng trao đổi ánh mắt đầy ý tứ.
Cho tới bây giờ bọn họ chưa từng thấy bộ dáng chung đụng với phụ nữ của Hách Kính Nghiêu, quả thật rất mới lạ.
17
Hơn nữa. . . Hơn nữa. . . Vì sao người đàn ông này lại bắt đầu cởi áo??
Sau khi cảm nhận được, sắc mặt Tô Chỉ Hề đỏ như muốn rỉ máu.
"Thiếu gia Hách, anh.
18
Nhưng mà, mỗi khi anh cười, Tô Chỉ Hề không nhịn được nhớ ngay tới bốn chữ, mặt người dạ thú.
Bất cứ hành động nào của anh đều toát lên vẻ gợi cảm khó tả.
19
"Bởi vì tôi lặn xuống nước, nên không nghe thấy gì. " Anh nhếch khóe môi, tròng mắt đen nhánh chứa đựng sự mập mờ, "Tô Chỉ Hề, thì ra em quan tâm tôi như vậy?"
"Không phải! Tôi.
20
Lúc này, một tay Hách Kính Nghiêu đặt ở trên eo của cô, tay còn lại đặt trên mông của cô. . . Bàn tay nóng rực như muốn đốt cháy hết những chỗ đó.
Tô Chỉ Hề càng chống cự, đôi mắt của người đàn ông càng đen tối, trong mắt cô dần xuất hiện một tầng sương mù.