1 Thiên Bảo năm thứ mười sáu, Hoàng đế Phục Thiên nước Vị tàn bạo bất nhân, cả ngày đắm chìm trong nữ sắc, bỏ bê quốc sự, lại đối với dân chúng thu thuế nặng nề, cộng thêm hạn hán đã lâu không mưa, đời sống nhân dân càng thêm khó khăn, kêu ca nổi lên khắp bốn phía.
2 "Quan công là ai ?""Quan công là ai không quan trọng! Quan trọng là, hai vị tiểu ca ca nhìn thấy ta còn có thể nhẫn nại nhìn gương mặt của ta, nhưng mà nhìn thấy ngươi, thật sự là không thể nhẫn nại hơn nha! Ngươi nhìn ngươi xem, cái người này sao lại thoa phần dày quá mức như thế chứ? Hiện tại phấn tan ra hết nhìn giống cái dạng gì ngươi biết hay không?""Cái gì?""Thây người di động.
3 Nhưng mà có ai biết được, Toàn Thế làm như vậy đều là nằm sẵn trong dự liệu của nàng, nàng chỉ hy vọng hành động lần này sẽ khiến cho Toàn Thế nhìn nàng với con mắt khác xưa, hắn sẽ biết được nàng thật sự không hề thèm muốn phần tài sản vốn không nên thuộc về nàng.
4 Tưởng tượng trong lòng bàn tay đang nắm chặt chiếc cổ của tên nam nhân kia, hai bàn tay nhỏ nhắn của Lý Mạt Nhi ra sức vắt khô làn váy của mình vắt rất hăng say.
5 "Đương nhiên đương nhiên, dân nữ không nghĩ tới Hoàng Thượng lại rảnh rỗi như vậy, nửa đêm canh ba còn có nhã hứng trêu chọc người khác. Quả nhiên là thiên hạ thái bình, Hoàng Thượng mới có thể cả ngày không có chuyện gì để làm.
6 Phúc Toàn nói không sai, hắn chính là cảm thấy có phần mới mẻ cho nên mới cứng rắn đem Lý Mạt Nhi cột vào bên người. Vốn tưởng rằng có nàng làm bạn cuộc sống sẽ thoải mái và mới mẻ hơn, không ngờ từ lúc nàng bắt đầu vào đây ở, cách nói chuyện đối đáp của nàng có tiến có lùi hoàn toàn khác hẳn giống như hai người vậy, thái độ đối với hắn kính cẩn cùng một dạng như những tên nô tài khác ở trong cung, như vậy thử hỏi còn có gì vui thú nữa chứ?Đã như thế, vậy không bằng liền.
7 Mãi cho đến khi bị người ta nhét vào chiếc giường mềm mại, Lý Mạt Nhi vẫn chưa hiểu được là đã xảy ra chuyện gì. "Ngươi. . . ngươi làm gì vậy?" Nàng quá mức sợ hãi cho nên không để ý tới phép tắc, chỉ vào chóp mũi của Hoàng Đế kêu lên.
8 Không ngờ ở chỗ này cũng có thể ăn được canh xương sườn nấu nấm kim châm, mặc dù mùi vị này còn kém xa so với mẹ nấu. "Nhanh lên! Nhanh lên!""Tại sao lại như vậy chứ?""Còn hỏi gì nữa? Mau đi tìm người đi!"Đột nhiên, trước cửa phòng Lý Mạt Nhi cực kỳ náo nhiệt, cùng lúc đó hình như có năm sáu người đang nói chuyện, khi truyền vào trong phòng toàn bộ lời nói đều trở thành những tiếng ồn không rõ ràng.
9 "Mạt Nhi cô nương. . . . . . " Hạ thái y vừa mới mở miệng liền khiến cho Lý Mạt Nhi tràn đầy bất đắc dĩ lên tiếng ngắt lời. "Ngài cứ gọi ta là Mạt Nhi là được rồi, tuổi của ta có khi cũng chỉ bằng với cháu gái ngài mà thôi.
10 Lý Mạt Nhi trăm điều không tình nguyện quỳ trên mặt đất, đầu ngón tay hơi lạnh từ từ sờ lên cằm của Hiên Viên Sơ. Cảm giác tiếp xúc mềm mại ở trên cằm khiến cho Hiên Viên Sơ một mặt liều mạng đè nén tiếng thở dài thoát ra khỏi khóe miệng, một mặt khác lại thỏa mãn nhếch miệng lên.
11 Hiện tại nàng chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm tới lồng ngực của hắn. . . . . . Hai khối cơ ngực kia nhìn qua cũng rất rắn chắc đầy đặn. "Không. . . .
12 "Ta thích ngươi. . . ngươi thích ta, vậy chúng ta cứ như vậy ở chung một chỗ là được rồi! Ta muốn nói là, không cần để cho người trong thiên hạ biết, cứ như vậy là tốt rồi.
13 "Tại hạ là Liên Bình, tổng quản Phủ Khuyết Vương. ""Tổng quản? Thật là trẻ tuổi nha! Ta còn tưởng rằng tổng quản đều là người bảy tám chục tuổi!" Lý Mạt Nhi không hề hay biết một câu nói của mình sẽ khiến cho nét mặt già nua của Phúc tổng quản ở bên cạnh lập tức chuyển thành màu đen.
14 Mặc dù biết không thể đem lời này cho là thật, nhưng mà nàng nghe được vẫn rất cảm động. "Thật sao? Vậy thì tốt quá! Đến lúc đó hai ông cháu chúng ta coi như một đôi du khách đeo ba lô lưu lạc chân trời đi!" Mới vừa bước ra khỏi dược phòng tay phải của nàng đã nắm thành quyền giơ lên cao, làm ra bộ dáng đấu tranh anh dũng.
15 "Không cho phép đụng vào ta!" Cái nam nhân bắt cá hai tay ích kỷ này!"Không cho phép? Vậy ngươi cho phép người nào đụng vào ngươi? Những thiếu niên ở Thái Y Viện kia sao?" Hắn trợn to đôi mắt hổ, bàn tay nắm lấy cằm của nàng.