1 “Thân ái, chúc mừng người chơi trở thành người may mắn thứ n+1 của bản hệ thống, vận số của ngươi thật tốt, quỷ thần ghen tị, thực sự là chưa từng có ai, không ai được.
2 “Mục đích đã đến, xin người chơi chú ý. ”“Tin tức đã truyền tới, người chơi có đọc hay không?”“Đọc. ”“Người chơi nguyên là con gái riêng của thượng thư đương triều, chính là kết quả nhiều năm trước thượng thư ở túy Hồng lâu cùng với Mẫu Đơn ái ân.
3 “Anh Đào nghi ngờ ta?” Ân Như Tuyết trong lòng căng thẳng, chẳng lẽ có chỗ nào làm không đúng?Hệ thống lại nhắc nhở:“Người chơi có nhận nhiệm vụ phụ không?”Không chút do dự lựa chọn nhận.
4 “Thân, hệ thống hữu nghị nhắc nhở, người chơi lại ngẫu nhiên thực hiện nhiệm vụ: Đạt được độ hảo cảm của nam nhân ngoài cửa [ Vĩnh Đêm đế ] + 10. ”Nam nhân ở cửa cũng không tức giận, vẫn tự nhiên đứng tại chỗ, dừng chân lắng nghe, trên mặt đều là vẻ tán thưởng, ngay cả thần sắc trong mắt cũng không có một tia bất mãn.
5 “Tiểu thư, ngoài cửa sổ có cái gì thú vị sao? Khiến người cười vui vẻ như vậy. ” Anh Đào nhìn đến Như Tuyết khóe môi nhếch lên mỉm cười thật to, không hiểu nói.
6 Qua không được mấy ngày, nội vụ phủ liền sai người nói, Vĩnh Dạ đế phân phó Tân Thuyên bảo nội vụ phủ đi làm một bộ trà cụ màu trắng liền đã làm tốt lắm.
7 Ngày nghỉ, hậu cung tất cả mọi người đều chờ đợi Hoàng Thượng đến, này cũng là dấu hiệu cho thấy phi tử được sủng ái nhất. Ai ngờ làm ọi người mở rộng tầm mắt là, Hoàng Thượng lại mặc vào thường phục, xuất cung đi gặp Thành Vương, thật đúng là làm cho đám mỹ nhân oán giận nha, bất quá e ngại Vĩnh Dạ đế “Huynh đệ gần gũi”, cũng không có cách nào.
8 “Tân Thuyên, tìm người điều tra chút một vị túy Hồng lâu kêu Như Tuyết cô nương, còn có động tĩnh lớn nhỏ. ”Nghe được Vĩnh Dạ đế phân phó, Tân Thuyên trong lòng phản ứng đầu tiên là: Thì ra Hoàng Thượng đi gặp là một vị kêu Như Tuyết cô nương a.
9 Tân Thuyên đang ngủ gật, hôm nay xuất cung vốn hơi mệt, Hoàng Thượng đêm khuya vẫn còn phê duyệt tấu chương, hắn là Hoàng Thượng nội thị tổng quản đương nhiên muốn coi chừng.
10 Ân Như Tuyết được Anh Đào giúp đỡ, đạp ghế lên xe ngựa. Xe ngựa diện tích cũng không lớn, Như Tuyết cùng Oánh Oánh cô nương đối diện cũng không có cái gì nói.
11 Hồng mụ mụ đang ở trong phòng Như Tuyết chờ, thấy Như Tuyết mang theo Anh Đào đã trở lại, vội vàng chào đón hỏi một câu:“Thế nào, hôm nay mọi thứ có tốt không?”Như Tuyết thản nhiên nở nụ cười một cái, gật gật đầu, sau đó nha hoàn Anh Đào nhịn không được:“Mụ mụ, người tại sao lại để cho Oánh Oánh kia cùng tiểu thư chúng ta đi a? Nàng thật hung.
12 Tân Thuyên loáng thoáng nghe được Vĩnh Dạ đế nói một câu, dường như cũng hiểu được cái gì, nhưng vẫn khom thắt lưng, không dám xen mồm. Vĩnh Dạ đế cũng không nhìn Tân Thuyên, ngược lại, cầm bút lông sói đã nghiên mực viết phong thư, sau khi thổi khô mực, còn cẩn thận bỏ vào bên trong phong thư, niêm phong lại.
13 Thành Vương gia tiêu sái cười, dung nhan tuấn mỹ rạng rỡ lấp lánh, đối nữ nhân thông minh thức thời trước mặt rất là vừa lòng. “Ngày tuyển tú chẳng mấy chốc đến, bản vương còn an bài ngươi vào Vân phủ, thời gian có chút eo hẹp.
14 Việc Thành Vương gia đã đáp ứng với Ân Như Tuyết rất nhanh liền thực hiện. Cũng không biết là nói thế nào, Lễ bộ Thượng thư Vân Tĩnh lại thật sự để cho vài người tâm phúc lặng lẽ đón Ân Như Tuyết ra từ túy Hồng lâu.
15 Vân phu nhân ở trước mặt lão gia nhà mình, đương nhiên sẽ không phát hỏa, ngược lại cười khanh khách đối bà tử bên người nói:“Lão gia đã nói vậy, đại tiểu thư thân mình suy nhược, đương nhiên cần phải điều dưỡng thật tốt, đem nhân sâm trong kho của ta cấp đại tiểu thư đi, để cho nàng bồi bổ thân thể thật tốt.
16 Mấy ngày nay, không nói Vân phu nhân thường xuyên đưa tới một số thuốc bổ, Vân nhị tiểu thư Hỉ Châu thỉnh thoảng lại đến khiêu khích đâm chọt một chút, cuộc sống Ân Như Tuyết trôi qua vẫn rất dễ chịu, viên mãn, Anh Đào bên người rất có năng lực, tuổi tuy nhỏ, nhưng tay chân hết sức nhanh nhẹn.
17 Hộ bộ làm việc hiệu suất rất nhanh, danh sách tú nữ đã được trình lên trên bàn sách Vĩnh Dạ đế tại Ngự Thư phòng. Vĩnh Dạ đế tiện tay cầm lên lật một cái, quả nhiên trên danh sách thấy được dòng chữ Vân gia tú nữ Vân Như Tuyết, hài lòng buông danh sách xuống.
18 Trải qua mấy ngày cực khổ học tập, các vị tú nữ cuối cùng cũng chờ đến hôm nay. Sáng sớm, Chung Túy cung đã náo nhiệt hẳn lên, khác hẳn lúc học tập lễ nghi cung đình mọi khi.
19 “Tuyển tú bắt đầu. ” nội thi đến cửa truyền đạt ý chí của Hoàng thượng và Hoàng hậu. Cô cô chưởng sự bắt đầu chiếu theo danh sách mà gọi tên, bốn tú nữ một nhóm, lần lượt vào trong đại điện, đợi Hoàng thượng và các vị nương nương lựa chọn.
20 Editor: Lei HinoSau khi Vân Hỉ Châu không trúng tuyển bị đuổi về Vân phủ, tất nhiên là đã khóc lóc kể lể với Vân phu nhân, lời trong lời ngoài đều là trách cứ thứ tỷ của mình – Ân Như Tuyết, bởi vì nàng ta cho nên mình mới không được chọn.