1 Giữa trời đêm bỗng xẹt qua một tia chớp, ánh sáng từ cửa sổ hắt vào khiến cả căn phòng như bừng sáng trong nháy mắt, sau đó lại chìm vào bóng tối. Oanh.
2 Giữa trời đêm bỗng xẹt qua một tia chớp, ánh sáng từ cửa sổ hắt vào khiến cả căn phòng như bừng sáng trong nháy mắt, sau đó lại chìm vào bóng tối.
Oanh.
3 "Ách?" Tô Nhược Mộng không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ nam nhân dáng dấp xinh đẹp này thiếu não thật? Quả nhiên ông trời luôn công bằng nhất, tự tay mở cho ngươi một cánh cửa thì đồng thời cũng thuận tay đóng cánh cửa sổ lại.
4 "Ách?" Tô Nhược Mộng không khỏi nghi ngờ, chẳng lẽ nam nhân dáng dấp xinh đẹp này thiếu não thật? Quả nhiên ông trời luôn công bằng nhất, tự tay mở cho ngươi một cánh cửa thì đồng thời cũng thuận tay đóng cánh cửa sổ lại.
5 Nhìn nam tử tuyệt sắc này, tình cảnh kích tình tối qua như thủy triều tràn vào đầu nàng. Nàng kéo chăn che cơ thể của mình lại, gấp gáp nhìn Tô thị, nói: "Mẹ, ta.
6 Nhìn nam tử tuyệt sắc này, tình cảnh kích tình tối qua như thủy triều tràn vào đầu nàng. Nàng kéo chăn che cơ thể của mình lại, gấp gáp nhìn Tô thị, nói: "Mẹ, ta.
7 "Ta không cần ngươi chịu trách nhiệm!" Tô Nhược Mộng lập tức cự tuyệt, trợn to hai mắt nhìn hắn, con ngươi trầm xuống. Vốn là Tô thị đã thở phào nhẹ nhõm trước câu nói của Lôi Ngạo Thiên, nhưng chẳng mấy chốc, Tô Nhược Mộng lại lên tiếng cự tuyệt khiến nàng kinh ngạc không thôi.
8 "Ta không cần ngươi chịu trách nhiệm!" Tô Nhược Mộng lập tức cự tuyệt, trợn to hai mắt nhìn hắn, con ngươi trầm xuống.
Vốn là Tô thị đã thở phào nhẹ nhõm trước câu nói của Lôi Ngạo Thiên, nhưng chẳng mấy chốc, Tô Nhược Mộng lại lên tiếng cự tuyệt khiến nàng kinh ngạc không thôi.
9 "Cái gì?" Tô Nhược Mộng còn kinh ngạc hơn cả Lôi Ngạo Thiên, bởi vì sự kinh ngạc của nàng xuất phát từ trong tâm, còn của hắn chỉ là giả vờ. Trong lòng Tô Nhược Mộng vô cùng hỗn loạn, nam nhân này nói mẹ ruột của hắn là ma nữ, vậy hắn là cái gì? Rốt cuộc hắn là ai chứ? Nếu mẹ hắn thật sự là ma nữ, vậy thì thật sự có thể giết chết nàng sao.
10 "Cái gì?" Tô Nhược Mộng còn kinh ngạc hơn cả Lôi Ngạo Thiên, bởi vì sự kinh ngạc của nàng xuất phát từ trong tâm, còn của hắn chỉ là giả vờ.
Trong lòng Tô Nhược Mộng vô cùng hỗn loạn, nam nhân này nói mẹ ruột của hắn là ma nữ, vậy hắn là cái gì? Rốt cuộc hắn là ai chứ? Nếu mẹ hắn thật sự là ma nữ, vậy thì thật sự có thể giết chết nàng sao.
11 "Mẹ, người nói vậy có phải là hơi quá rồi không? Sao chúng ta có thể làm vậy được? Chúng ta cũng không thể làm lỡ hạnh phúc của người ta được. " Tô Nhược Mộng mở to hai mắt nhìn Tô thị, chợt lắc đầu, phủ quyết ý nàng.
12 "Mẹ, người nói vậy có phải là hơi quá rồi không? Sao chúng ta có thể làm vậy được? Chúng ta cũng không thể làm lỡ hạnh phúc của người ta được. " Tô Nhược Mộng mở to hai mắt nhìn Tô thị, chợt lắc đầu, phủ quyết ý nàng.
13 Tô Nhược Mộng chấn động nhìn những người trong sân, nãy giờ bọn họ đang nói gì? Trước kia bọn họ cũng khi dễ "nàng" như vậy? Sao trí nhớ trong đầu nàng lại không có? Chẳng lẽ những chuyện này đều là ký ức nguyên chủ không muốn nhớ lại, cho nên não tự động cắt bỏ? Lôi Ngạo Thiên đứng sau cánh cửa nghe những lời khinh bạc bên ngoài, trong đầu phác họa lên hình ảnh của đám người đó, tay nắm chặt thành đấm kêu răng rắc, như thể cái tay hắn bóp chính là xương của những người đó.
14 Tô Nhược Mộng chấn động nhìn những người trong sân, nãy giờ bọn họ đang nói gì? Trước kia bọn họ cũng khi dễ "nàng" như vậy? Sao trí nhớ trong đầu nàng lại không có? Chẳng lẽ những chuyện này đều là ký ức nguyên chủ không muốn nhớ lại, cho nên não tự động cắt bỏ?
Lôi Ngạo Thiên đứng sau cánh cửa nghe những lời khinh bạc bên ngoài, trong đầu phác họa lên hình ảnh của đám người đó, tay nắm chặt thành đấm kêu răng rắc, như thể cái tay hắn bóp chính là xương của những người đó.
15 Tô Nhược Mộng kinh ngạc nhìn Lôi Ngạo Thiên, bên tai truyền đến tiếng kêu rên từ ngoài cửa của những người đó. Hắn là ai? Trong nháy mắt đã có thể vứt toàn bộ mười mấy người này ra ngoài cửa lớn, thật là lợi hại.
16 Tô Nhược Mộng kinh ngạc nhìn Lôi Ngạo Thiên, bên tai truyền đến tiếng kêu rên từ ngoài cửa của những người đó.
Hắn là ai? Trong nháy mắt đã có thể vứt toàn bộ mười mấy người này ra ngoài cửa lớn, thật là lợi hại.
17 "Ha ha. . Ta, Lôi Ngạo Thiên từ trước đến này không thèm để bất cứ ai vào mắt. Dù có là đương kim Thánh thượng, ở trong mắt ta cũng không tính là gì cả.
18 "Ha ha. . Ta, Lôi Ngạo Thiên từ trước đến này không thèm để bất cứ ai vào mắt. Dù có là đương kim Thánh thượng, ở trong mắt ta cũng không tính là gì cả.
19 Ánh mắt Lôi Ngạo Thiên chợt lóe sáng nhìn chằm chằm Tô Như Mộng vui mừng nói:" điều kiện gì? trên thế giới này không có việc Lôi Ngạo Thiên ta làm không được"Hắn là Lôi Ngạo Thiên , hắn là vạn năngHắn có thể ngoan độc, nhưng không phải với nàng, hắn có thể yêu , lại chỉ nàng.
20 Ánh mắt Lôi Ngạo Thiên chợt lóe sáng nhìn chằm chằm Tô Như Mộng vui mừng nói:
" điều kiện gì? trên thế giới này không có việc Lôi Ngạo Thiên ta làm không được"
Hắn là Lôi Ngạo Thiên , hắn là vạn năng
Hắn có thể ngoan độc, nhưng không phải với nàng, hắn có thể yêu , lại chỉ nàng.