1 "Nóng. . . Nóng. . . "
Một người đàn ông với một khuôn mặt đẹp trai như điêu khắc, thanh tú
Đang lờ mờ bước đi lên phòng quần áo thì có hơi xộc xệch
Hắn vừa đi miệng không ngừng lẩm bẩm chửi rủa
Đến nơi hắn đưa tay mở cửa phòng đi nhanh lên giường nằm
"Chết tiệt? Đứa nào dám bỏ thuốc?"
Hắn nói như muốn nghiền nát người đó ra thành từng mảnh
Hắn Bạch Nhược Quân: 26 tuổi là cháu đích tôn của nhà họ Bạch vừa mới tiếp lên tiếp quản công ty
".
2 "Tôi. . . Muốn. . . Tôi muốn cô": Hắn nói như không ra lời
Cô mở to mắt nhìn hắn: "Anh đang nói linh tinh gì vậy hả. . Mau bỏ tôi ra" cô nói giọng bực tức
"Tôi thật sự rất muốn" Hắn rên rỉ
Cô chấn an lại tâm lý nói chuyện hết sức nhỏ nhẹ
"Thưa quý khách.
3 " Anh mau thả tôi ra. Anh mà còn tiếp tục tôi sẽ báo cảnh sát đó" Cô nói bắt đầu rơm rớm nước mắt
Hắn thì cứ tiếp tục bỏ ngoài tai những lời của cô
Trong đầu hắn giờ chỉ còn hai chữ thỏa mãn hắn bắt đầu lần mò trong người cô, cái tay nhanh nhẹn di chuyển từ trên xuống dưới sờ vào chiếc đùi trắng nõn nà của cô ra sức sờ soạng tay kia thì giữ chặt tay cô lên đỉnh đầu
Phản ứng của cô rất nhạy.
4 Cô với tay lấy đồ bị hắn vứt xuống sàn nhà chạy nhanh và phòng tắm
Một lúc khi cô bước ra đồng phục đã ngay ngắn, cô chạy nhanh ra khỏi phòng
Cô không hề quay lại nhìn hắn một lần, cứ thế chạy đi.
5 Cô ngồi bệt xuống đường khóc òa lên như một đứa trẻ. . . Giữa phố đông người. . . Nhiều người đi qua nhìn cô với cặp mắt rất kì lạ
Khóc được một lúc cô cũng mò về nhà.
6 Người quản lý thở phào một cái cười
nói:
"Dạ. . . Đêm qua anh bỏ quên áo. . đã có một nhân viên nữ mang vào. . "
"Nhân viên nữ của quán này sao.
7 "Cảm ơn anh. . . Em sẽ xem cẩn thận ạ" cô vừa cười vừa nói
"Không sao em cứ coi thoải mái. . Khi nào chán trả anh cũng được. . " anh nói
"Dạ. . .
8 Hắn cười lớn: Đúng vậy. . Tôi muốn cho hắn biết đụng vào Bạch Nhược Quân này sẽ có cái giá như thế nào. . . Muốn đấu với tôi. . . Còn non lắm "
". .
9 Mặt cô tái nhợt khi nghe hắn nói như vậy. . .
Miệng lắp bắp. . . " Sao anh. . . Sao anh. . . Biết được chuyện này chứ "
"Lên xe. . . " Hắn lặp lại một lần nữa
Cô khó chịu nói hơi lớn.
10 "Tới nơi cô sẽ biết" hắn trả lời
"Không. . . Không tôi muốn biết ngay bây giờ. . Anh nói mau đi" cô vùng vẫy trên xe không chịu ngồi yên
"Cô có chịu ngồi yên không" Hắn cáu lên
"Không.
11 Hắn đưa tay lên xoa đầu cô vừa cười vừa nói:
" Vậy mới ngoan chứ"
Cô liếc mắt qua hắn đưa tay hất mạnh tay của hắn ra nói
" Tôi ngoan ngoãn ngồi yên.
12 "Anh cáu cái gì. . Tôi không cáu thì thôi. . " cô quát vào mặt hắn. .
Chỉ tay vào mặt hắn nói:
"Này tên đồi bại. . Tôi đã không kiện anh vì tội cưỡng bức tôi là may cho anh lắm rồi.
13 Sau một hồi khóc lóc ỷ oi. . . Kêu trời kêu đất. . . Khoảng 10p đến 15p. .
Cô bắt đầu đứng dậy. . khuôn mặt bí xị, khó chịu. . . buồn bực bước vào nhà.
14 "Thằng nhóc. . Sao anh dám gọi học trưởng Lâm Kỳ là thằng này thằng nọ hả. . . " cô chừng mắt nói
"Oh. . . Thì ra là tên học trưởng quèn. . . " Hắn khinh thường nói
"Anh.
15 Nói xong hắn từ từ buông lỏng đôi tay ra khỏi vòng eo cô. .
Cô đứng bật dậy. .
- "Đừng tưởng chỉ với những lời nói như vậy là tôi ngoan ngoãn nhé " cô khoanh tay trước ngực nói
Hắn đứng dậy:
- "Được.
16 - " Trời ơi. . Thật điêu luyện. . Nhìn hắn nấu ăn mà cô cảm thấy thật mê người. . . Hắn rất cuốn hút với chiếc áo sơ mi trắng cùng tạp dề. . "
Cô nhìn hắn đắm đuối không chớp mắt.
17 " Rất tiếc đã hết phòng rồi " mặt hắn gian xảo nói
"Haha. . . Anh đùa tôi à. . Nhà nhiều phòng vậy mà. . " cô cười khổ nói
"Tôi đã khóa hết các phòng lại rồi.
18 - Đầu ốc cô trống rỗng, chỉ ú ớ. . . Người cô giống như có một dòng điện chạy khắp người. . . Hơi thở cũng chở nên dồn dập. . .
- Hắn trêu đùa đôi môi nhỏ đỏ xinh của cô xong thì quay xuống cổ cô hôn đến đâu hắn cũng cắn mạnh vào nơi ấy.
19 Hắn đặt ngay ngắn cô lại để dễ ngủ hơn. . . Hắn đưa bàn tay vuốt ve khuôn mặt đang không ngừng toát mồ hôi. . Hôn nhẹ lên chán cô. . Giọng triều mến nói.
20 "Tôi. . Tôi sai rồi anh tha cho tôi đi" cô hét toáng lên. .
"Được. . Hôn tôi đi. . " Hắn cười gian xảo nói
Cô nghe hắn nói vậy mở to mắt nhìn. .