1 Trăng vừa lên cao. Ánh trăng soi sáng cả một vùng tuyết trắng xóa. Những hàng cây lụi tàn, chỉ còn lại khẳng khiu những cành gỗ khô khốc, sớm đã chẳng phân biệt được là loại cây gì.
2 Vừa đặt chân vào phòng trọ chữ Thiên trong quán trọ Bảo Vân, Tô Bích liền đi đến bên bàn trà. Nàng không khách khí nhận lấy chén trà trong tay Vệ Nhiên, tu ừng ực, sau đó, ngồi xuống, hai chân gác lên bàn trà, không khách khí hỏi hắn:“Ngươi nói bí tịch ở trong căn phòng thứ ba trong dãy nhà phía nam, ta vào đó, kết quả thì sao? Ngoại trừ một cái bàn, một cái giường, một cái tủ thì còn cái gì nữa đâu.
3 Dưới chân Hắc Phong sơn là Tây Quan trấn. Nơi đây mặc dù địa hình hiểm trở, khí hậu lạnh giá quanh năm nhưng vẫn xem như là một trấn đông đúc. Tây Quan trấn được chia thành hai thôn: thôn thượng và thôn hạ.
4 Mới sáng sớm, Tô phủ ở thôn thượng đã xuất hiện một cỗ xe ngựa, thoạt nhìn đã biết nhà họ Tô sắp có một cuộc hành trình dài. Xe ngựa lớn được phủ rèm màu hồng nhạt, nhẹ nhàng lay động trong gió.
5 Băng Tuyết sơn trang được nhuộm một màu trắng xóa của tuyết cuối mùa. Những cây mai trong sơn trang bắt đầu đâm chồi, xuất hiện những búp lá xanh non hiếm thấy.
6 Không biết trải qua bao lâu, chỉ biết tuyết đã rơi đầy trên con đường nhỏ, những đụn tuyết đã cao hơn gần một trượng và bầu trời dần ngả sang sắc màu u ám.
7 “Tiêu Hồng bị đuổi đi thật ư?” Tô Bích nghi hoặc hỏi. “Còn giả sao? Ta tận mắt chứng kiến. ” Vệ Nhiên đứng bên cạnh chải tóc cho nàng, nói. “Hôm nay, nàng ta gây loạn, bị Hàn Dực đuổi đi rồi.
8 Kể từ sau ngày hôm đó, Tô Bích cùng Hàn Dực bắt đầu cùng nhau dùng ngọ thiện, cùng nhau đi dạo, đôi khi, cùng nhau nói chuyện phiếm. Câu chuyện của bọn họ kéo dài tưởng chừng như vô hạn, không đề tài nào không được khai thác.
9 Lại là một đêm trăng sáng. Ánh trăng soi rọi cả tòa trang viện rộng lớn, khiến nền tuyết trắng phủ trên cảnh vật ánh lên một vầng sáng nhàn nhạt. Khung cảnh như vậy tạo ra một chút cảm giác bồng lai tiên cảnh.
10 Trước sinh thần của Hàn Dực ba ngày, người từ các bang phái, thế gia lớn nhỏ trên võ lâm đã tụ tập đông đủ tại Tây Quan trấn. Các phòng trọ quanh năm nuôi nhện, nuôi muỗi giờ đây chuyển sang chức năng tiếp đón khách đường xa.
11 Mấy ngày nay, Tô Bích đều cố tình tránh mặt Hàn Dực. Nàng không biết tại sao nàng phải làm như vậy. Nàng chỉ biết nếu nhìn thấy hắn, trái tim nàng sẽ nhói đau một chút.
12 “Nhưng ta có ý kiến?”Thanh âm lạnh lùng mang theo vài phần nhu mì của nữ nhân, cũng mang theo vài phần trầm khàn của tuổi tác. Mọi người nhanh chóng nhìn về phía phát ra âm thanh, Hoa Vạn Vạn, cung chủ của Phù Dung các, tổ chức sát thủ đệ nhất thiên hạ do Hàn gia làm chủ.
13 Sau khi uống xong một chén trà, Tô Bích viện cớ mệt mỏi, mang theo A Hạnh rời đi. Tại lương đình chỉ còn lại mình Hàn Dực. Hắn nghe bước chân nàng rời đi, âm thanh nhỏ dần rồi biến mất.
14 Tô Bích lại lần nữa bước vào đại sảnh đường của Băng Tuyết sơn trang. Những khuôn mặt nàng nhìn thấy vào buổi sáng, bây giờ lại nhìn thấy. Thậm chí, nàng còn nhìn thấy nhiều hơn vài khuôn mặt.
15 Sau khi đã chọn được Lâm gia trở thành một trong tứ đại thế gia, Mộ Dung Khiếu tiếp tục chủ trì giải quyết một số vấn đề của các môn phái, thế gia khác.
16 Màn đêm lạnh lẽo buông xuống trên ngọn núi Hắc Phong. Màu trắng của tuyết trong đêm bỗng trở nên nhạt nhẽo. Sự lạnh lẽo lan tỏa trên từng gốc cây ngọn cỏ, phả vào lòng người một sự đạm mạc đến tuyệt tình.
17 A Hạnh nhìn đám người rời đi. Trong đôi mắt ngập nước tràn đầy hận ý. Những khuôn mặt kia từng người từng người, nàng sẽ nhớ thật kĩ. Mối thù này nàng sẽ nhớ thật kĩ thật kĩ.
18 Một tháng trôi qua, việc tìm kiếm Bạch vô thường vẫn không có kết quả gì. Tình hình sức khỏe của Tô Bích càng ngày càng trở nên trầm trọng. Suốt một tháng, để duy trì mạng sống cho nàng, Hàn Dực đã phải sử dụng hết mọi thảo dược trân quý nhất trong thiên hạ.
19 Sau gần hai canh giờ, Bạch vô thường mới xuất hiện từ sau cánh cửa. Vẻ mặt hắn xuất hiện nhiều tia mỏi mệt, ánh mắt chống lại ánh mắt dò hỏi của đám người trước mặt.
20 1. Cùng nhau ngắm nhìn thiên hạVào một ngày nào đó khi Tô Bích đã trở thành trang chủ phu nhân của Băng Tuyết sơn trang, nàng ngồi bên lương đình nghe Bích Liễu, Bích Đào kể lại chuyện xưa.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50