1 CHƯƠNG 1: ÁC QUỶ TRONG HỌC VIỆN Ma ma… ……. Nữ sinh Hoa Lạc Lê đáng thương, ngày ngày… Học viện “Uy Liêm Cổ Bảo” do mấy tòa lâu đài xây theo lối kiến trúc Gotic hợp thành, khuôn viên học viện rộng đến vài trăm mẫu, đi vòng xung quanh thôi cũng phải mất hàng giờ.
2 CHƯƠNG 2: HOÀNG TỬ DƯỚI ÁNH TRĂNG Thiếu niên ngồi trên bậc thềm, dưới ánh trăng bóng lưng anh sáng bóng lên như loài hoa đang kì nhuận sắc, như người vừa bước ra từ tranh thủy mặc, bị ánh trăng làm cho hư ảo.
3 CHƯƠNG 3: SÓNG GIÓ TRONG HỌC VIỆN Nữ sinh toàn trường như ấm nước đang sôi, cứ trào lên phía trước, chen lấn dữ dội, không cần biết ai giẫm lên chân ai, ai kéo áo ai….
4 Chương 4: Sóng gió trong học viện (2) Giáo sư Kim là người vỗ tay đầu tiên, sau đó cả hội trường nổi lên những tràng vỗ tay không ngớt. “Thơ hay lắm! Xin hỏi Hoa Lạc Lê, tại sao em lại nghĩ tới chủ đề này?” “Em.
5 Chương 5: Sóng gió trong học viện (3) Vô tình anh nhìn sang bên cạnh, rèm cửa sổ đã được kéo lên, trên lớp cửa kính thấp thoáng bóng anh, lông mày nhíu lại, miệng nhếch lên, tay nắm chặt.
6 Trong học viện âm nhạc. “Lạc Lê, hoàng tử Hàn Tử Ngang bảo tớ chuyển cho cậu cái này. Hey, hai người hẹn hò rồi à? Bắt đầu từ khi nào thế? Sao tớ lại không được thông báo…” Lộ Lộ nắm chặt chiếc vé xem phim, trợn tròn mắt nhìn trừng trừng vào Hoa Lạc Lê, đôi mắt giống như hạt đậu xanh vừa thích thú vừa giận dữ nhìn Hoa Lạc Lê như nhìn cái đùi gà rán yêu thích của cô ấy.
7 Hoa Lạc Lê bối rối hỏi lại, không phải anh nói cô đi thay váy sao? Sao bây giờ lại biến thành chủ ý chơi trò chơi? Thật kỳ lạ quá, hôm nay Hàn Tử Hiên đúng là tính khí thất thường.
8 Anh Tử Hiên quả là keo kiệt, rõ ràng muốn hôn người ta, nhưng vì sao lại hôn lướt qua như vậy? Chưa kịp cảm nhận hương vị của nụ hôn đầu tiên nó đã không còn nữa.
9 Chương 9: Nụ hôn đầu lãng mạn (2) Mặt trời chiếu qua khung cửa sổ kiểu Pháp phủ một màn ánh sáng vàng nhạt lên người Hàn Tử ên, bóng anh đổ dài trên nền nhà.
10 Một kẻ tùy tùng mang tới trang phục dạ hội khiến những người chứng kiến đều kinh ngạc. Bộ trang phục dạ hội này được đặt mua từ kinh đô thời trang Paris nước Pháp, do đích thân trưởng phòng thiết kế của hãng Tine tự tay vẽ mẫu, cả thế giới chỉ có một bộ.
11 Hàn Ân Châu nghĩ một chút rồi đồng ý: “Quan hệ ngoài trường, anh họ tớ có một nhóm anh em, có thể nhờ họ giúp chúng ta chuyện này. ” “Như vậy thì tốt rồi.
12 Trời đất! Đám nam sinh này mắc bệnh hết rồi. Làm sao có thể thí một người cùng giới như Hàn Tử Hiên đến thế ứ? Phải ăng họ muốn tham gia cuộc đua cùng các nữ sinh đây.
13 Chương 12: Đấu tranh cho tình yêu (2) Gió mùa đông thổi qua, gió lạnh khiến Hoa Lạc Lê khẽ rùng mình. Dù lạnh nhưng trong lòng lại thấy rất ấm áp. Có tiếng “loạt xoạt” đâu đây, Hàn Tử Hiên cởi áo khoác lên người cô.
14 Chương 13: Hoa hồng tình yêu (1) Hoa Lạc Lê, nếu như em không chấp nhận anh, anh sẽ ví em như loài hoa hồng này. Chỉ cần em thích anh, chỉ cần em chấp nhận anh.
15 “Lộ Lộ, cậu biết không? Trên truyền hình có một quảng cáo sản phẩm, sử dụng một câu khẩu hiệu rất kinh điển - Tất cả đều có thể! Cầu thủ Michael Jordan cũng từng nói một câu nổi tiếng: I can, I do.
16 Chương 14: Hoa hồng tình yêu (2) Ba giờ đêm, trong kí túc xá nữ. Đêm yên tĩnh. Tất cả chìm sâu trong giấc ngủ. Đột nhiên. Di động vang lên tiếng nhạc: Anh thực sự sợ anh không đến kịp, anh muốn ôm lấy em, chạm tay vào nếp nhăn trên mặt của em, dấu vết tháng năm giúp anh nhận ra đó chính ỉà em.
17 Chương 15: Hoa hồng tình yêu (3) “Trước tiên em học kéo những bản trong Tuyển tập Suzuki tập 1 này đã, kéo xong thì ghi âm lại, nghe đến khi nào cảm thấy hài lòng thì chuyển sang cấp độ cao hơn trong tuyển tập 2, luyện xong tuyển tập 2 là có thể tham gia biểu diễn được rồi.
18 Chương 16: Hoa hồng tình yêu (4) Tuyết rơi. Từng bông từng bông tuyết trắng rơi xuống người Hàn Ân Châu, nằm lại trong bàn tay cô. Cô không thể cùng Kim Xảo Tuệ tham gia hội thi âm nhạc, cũng không thể ở bên cạnh Hàn Tử Hiên.
19 Chương 17: Hoa hồng tình yêu (5) Hoa Lạc Lê hàng ngày chăm chỉ luyện tập vĩ cầm, tất nhiên ngày nào cũng có những nữ sinh xấu tính của khoa Âm nhạc nhìn cô dè bỉu.
20 Chương 18: Rời xa hoàng tử (1) Nước mắt pha lê rơi xuống vĩ cầm, đậu trên dây đàn, sáng đến lạnh người. Giai điệu âm nhạc rõ ràng là vui vẻ nhưng lần này nó còn cho thấy một vết thương trong tim.