1 Phương pháp ôi thiu này là từ Từ Lỗi mà raPhản ứng đầu tiên của Âu Dương là nhìn Từ Lỗi đầy khinh thường rồi mắng:– Đầu cậu bị úng nước à, lại để mình đi giết hại rường cột tương lai của quốc giaTừ Lỗi không nóng nảy, sờ sờ cái bụng phệ, thậm chí còn ợ lên một cái.
2 Quá tà môn, cô bé đó thực sự lại tên là Phùng HànhÂu Dương lơ đãng nhìn qua, cô ngồi ở dãy bàn cuối cùng trong phòng, không có bạn ngồi cùng bàn. Vóc dáng cao, gầy, tóc không buộc đuôi ngựa như những cô gái khác mà buông xõa trên vai.
3 Trường học thuê nhà cho Âu Dương, cách trường hai bến xe bus. Nhà trọ có một cây nhãn to, mỗi sớm luôn có những chú chim nhỏ ríu rít còn đúng giờ hơn cả đồng hồ báo thức.
4 Từ Lỗi tìm Âu Dương uống rượu, cảm tạ anh ủng hộ công việc của mình. Mới hơn hai tháng, Âu Dương đã trở thành giáo viên triển vọng trong trường. Từ Lỗi có chút đắc ý, trong lịch sử Nhất Trung, chưa từng có giáo viên nào có bằng cấp cao như vậyÂu Dương cầm di động có chút do dự.
5 Một ly trà sữa vị caramen, hai chiếc bánh sừng bòÂu Dương đưa cho nhân viên thu ngân 50 tệ, nhân viên trả lại cho anh mấy tờ tiền lẻ và hóa đơn. Anh nhét hóa đơn vào ngăn ngoài của balo Phùng Hành:– Mai đến trường trả tiền cho tôi!Phùng Hành đang cầm khay đồ, cả người như con rối gỗ vô ý thức, mắt nhìn chằm chằm một phía– Vì sao?Không xứng? Điều này quá đả kích, Phùng Hành nhất thời không chấp nhận nổi– Vì sao em lại thích tôi?Âu Dương dựa vào ghế nhìn xuống côPhùng Hành hít sâu một hơi, ngồi thẳng lại, hơi ấn ngực rồi nói:– Những ngôi sao thần tượng trong phim, những anh chàng đẹp trai đôi khi gặp trên đường, những học sinh ưu tú trong trường, em thấy bọn họ mà nơi này vô cùng bình tĩnh nhưng thầy vừa xuất hiện, nơi này đã trở nên hoảng loạn, rất lâu cũng chẳng thể bình thường lại.
6 Trời âm u, gió Bắc gào thét. Đến chạng vạng trời lại nổi mưa bụi, hạt mưa tạt vào mặt cũng có chút đau rát như thể có dao nhỏ đâm vàoThành phố phía nam, mùa đông lạnh lẽo, trong phòng hay ngoài phòng đều khô lạnh, bật điều hòa cũng chẳng hơn là mấy.
7 Sau khi tuyết tan, ánh mặt trời rực rỡ đến độ chỉ có thể híp mắt mới nhìn được xung quanhCòn chưa bước vào văn phòng đã nghe được tiếng cười sang sảng của tổ trưởng tổ bộ môn.
8 Đẩy cửa sổ ra, hương thơm cỏ cây tươi mát ùa vào, đập vào mắt là một vùng xanh biếc. Qua một mùa đông, nơi đây lại đón mùa xuân về, cỏ cây hoa lá lặng lẽ thay một lớp áo mới, tâm tình của Âu Dương cũng thoải mái hơn.
9 Ngày công bố thành tích thi đại học, Nhất Trung bắn rất nhiều pháo hoa, nhuộm nửa bầu trời thành gấm vóc. Năm nay không có gì bất ngờ, mọi người đều đạt được nguyện vọng.
10 – Vì sao?Từ Lỗi như đứa trẻ bị bắt nạt, vô cùng tủi thân– Mình thực sự không sinh ra để dạy học, nên quy ẩn núi rừngÂu Dương kéo hành lý ra khỏi phòng, nhét chìa khóa vào tay Từ Lỗi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 16