1 Editor: Sendyle"Phong nhi, nhớ chờ anh! Chờ ông hết bệnh, anh sẽ quay trở về tìm em!" Giọng nói đầy thành khẩn vang vọng trong không khí, chân thật vô cùng.
2 Editor: SendyleMới từ bên ngoài về, lại đột nhiên nghe được tiếng mở cửa, Tần Phong vội vàng chạy đến cửa chờ, chỉ thấy Lâm Vũ Mặc có chút biểu lộ lạnh lùng đi vào.
3 Editor: Sendyle"Ha ha ha, làm sao cô lại thú vị như vậy?" Lâm Vũ Mặc bị dáng vẻ buồn cười của cô chọc cho cười không ngừng. "Ai bảo anh kéo tôi?" Tần Phong vừa bất mãn hướng Lâm Vũ Mặc kháng nghị, vừa chống hai cánh tay muốn từ trong bồn tắm bò dậy.
4 Lâm Vũ Mặc xích đến gần khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của Tần Phong, mập mờ nói: “Tiểu Phong Nhi, có muốn lấy tiền nữa hay không?”Hô hấp nóng bỏng của hắn nhẹ nhàng phả vào mặt Tần Phong, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trong nháy mắt đỏ bừng, cô thấp thỏm liếm liếm môi nói: “Cái gì cơ?”“Cái này.
5 Vừa thấy người vào là Lâm Vũ Mặc, Tần Phong liền lướt qua hắn chạy về phía cửa. Đang lúc cô sắp vọt tới cửa, chỉ một chút nữa thôi là thành công thoát khỏi hắn lại bị Lâm Vũ Mặc ôm lấy từ đằng sau.
6 “Có nói hay không?” Lâm Vũ Mặc vừa thọc lét cô, vừa uy hiếp hỏi. “Em nói, em nói, mau buông em ra. ” Tần Phong cười đến mức như câu liễu đung đưa trong gió.
7 Editor: Sendyle"A!Đau quá!" Tần Phong cắn môi dưới, bởi vì đột nhiên thân thể truyền tới đau đớn, chân mày nhíu chặt lại. "Tiểu Phong Nhi ngoan, lập tức không đau.
8 Editor: SendyleLâm Vũ Mặc trợn to hai mắt, cười nói: “Em còn nói? Vậy anh hỏi em, em xách theo hành lý muốn làm gì? Rõ ràng là muốn trốn. " "Cái này à? Hắc hắc he he!" Tần Phong hướng về phía Lâm Vũ Mặc lộ ra một nụ cười nịnh hót.
9 Editor: SendyleLâm Vũ Mặc vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn say mê của Tần Phong, tà mị mà cười nói: "Tiểu Phong Nhi, mặc dù anh còn muốn đè em dưới thân thể, nhưng anh đói rồi chúng ta nên ăn một chút gì đó.
10 “Không cho em rời khỏi anh. Ngay cả nghĩ cũng không được!” Lâm Vũ Mặc dặn dò. “Chuyện này … để xem đã. ” Tần Phong nháy mắt, cười meo meo nói. “Tiểu Phong nhi!” Lâm Vũ Mặc bất mãn siết chặt bàn tay ôm hông cô.
11 “Nha! Hắn muốn sờ, em không kịp ngăn cản. Lại nói, người ta coi em như em gái nhỏ khả ái nên mới quan tâm, chẳng lẽ anh muốn em tát người ta một cái hay sao?” Tần Phong nháy mắt nói.
12 “Phong lão đại, năm đó nếu không phải em mạo hiểm tương trợ, Bưu ca tôi có lẽ đã chết ở Hắc Long Bang rồi. Phong lão đại chính là ân nhân cứu mạng của tôi, cho nên kẻ thù của Phong lão đại cũng chính là kẻ thù của tôi, xin Phong lão đại yên tâm, Bưu ca nhất định sẽ giúp em báo mối huyết thù này.
13 Editor: SendyleLâm Vũ Mặc ôm Tần Phong vào trong ngực, vẫn chưa hết kích tình hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mê người của Tần Phong. "Ưmh Mặc" Tần Phong rên rỉ nở nụ cười ngọt ngào hạnh phúc.
14 Editor: Sendyle"A ghét" Tần Phong không nhịn được khẽ rên, cô đưa tay vuốt ve bàn tay Lâm Vũ Mặc, nổi giận nói: "Nơi nào cũng không thể hôn!" "Ha ha ha!" Lâm Vũ Mặc hôn lên môi đỏ mọng ướt át kiều diễm của Tần Phong, dụ hoặc nói:"Nơi đó hôn một lần một vạn nguyên, như thế nào?""Một vạn nguyên à? Có thể suy nghĩ một chút.
15 Editor: Sendyle"Có thật không?" Tần Phong hưng phấn thiếu chút nữa hét rầm lên, cô ôm lấy cổ của Lâm Vũ Mặc, cảm kích nói: "Mặc, em thật yêu anh!" "Không phải yêu tiền của anh chứ?" Lâm Vũ Mặc chế nhạo hỏi.
16 “Tiểu thư, xin cô chờ một chút, tôi đi ngay đây. ” Tần Phong để khăn lau xuống, lui vào trong bếp. Cô vừa pha trà vừa len lén nhìn ra ngoài, thấy cô gái lạ kia khoan thai tự đắc, tựa vào ghế salon xem TV, tùy tiện như đang ở nhà mình vậy.
17 “Thì ra là Lâm phu nhân. Là cháu hiểu lầm rồi. Đều do dáng dấp Lâm phu nhân quá trẻ tuổi, khiến cháu tưởng cô chỉ mới ba mấy tuổi. ” Tần Phong lập tức lấy lại vẻ tươi cười nói.
18 “Mẹ thích thì ăn nhiều một chút. Mẹ ở chỗ con, con bảo đảm có thể nuôi mẹ vừa mập vừa trắng. ” Lâm Vũ Mặc cười nói. “Con ẹ là heo già à? Lại còn vừa mập vừa trắng!” Lý Hải Vi bất mãn nói.
19 Editor: Sendyle"Ưmh sao tôi lại đáng thương như vậy chứ? Ông xã không quan tâm, con trai bảo bối cũng không cần tôi nữa rồi! Các người đều đi đi, tôi là người không có người thương không có người yêu mà.
20 Editor: SendyleThật sự rất ấm áp! Có Lâm Vũ Mặc bên cạnh, chiếc giường này cũng không cảm thấy lớn như vậy. Tay nhỏ bé của cô ôm hông Lâm Vũ Mặc thật chặt, không muốn buông tay.