41 Công tác chuẩn bị cho hôn lễ của Tần Phong và Lâm Vũ Mặc được tiến hành bừng bừng khí thế. Ngày hôm sau, trên trang nhất các tờ báo cùng các kênh truyền thông đều đăng tải tin tức về lễ kết hôn của hai người.
42 “Nhất định là mình nghe nhầm, không thể nào là Phong Nhi được. ” Đường Chá lắc đầu một cái, đoạt lấy chai rượu trong tay cô gái nhỏ kia, muốn tiếp tục uống.
43 Editor: Sendyle"Thế nào? Em đau lòng sao?" Ánh mắt Lâm Vũ Mặc ác ý nhìn Tần Phong, vẻ mặt đầy châm chọc nói: "Xem ra em nói em yêu anh tất cả chỉ là giả, có phải em sợ anh làm tổn thương người trong lòng của em cho nên mới nói vậy.
44 Editor: SendyleTần Phong chỉ cảm thấy bụng bởi vì động tác của Lâm Vũ Mặc bắt đầu đau, vừa bắt đầu chỉ đau nhè nhẹ, rất yếu ớt, nhưng theo anh ta không ngừng đụng, này thương lại càng phát phải mãnh liệt, cô dùng sức cắn răng, cố gắng nhẫn nại, nhưng ông trời tựa hồ đang cùng với cô đối kháng, đau càng lúc càng không thể chịu được.
45 Editor: SendyleAnh ta vĩnh viễn cũng không thể quên được một màn kia tận mắt nhìn thấy. Vì sao chỉ có một mình anh ta khổ sở?Anh ta muốn tiểu Phong Nhi cũng nếm thử một chút tư vị khổ sở!"Mặc, em không có phản bội anh! Người em yêu là anh a! Anh không cần phải làm như thế, em về sau sẽ không bao giờ để cho người khác hôn em, có được hay không, Mặc, anh để cho cô ta đi đi.
46 Không!!!Tiểu Phong Nhi, em sao có thể rời khỏi anh!Giờ phút này, Lâm Vũ Mặc tựa như một con bọ không đầu, không ngừng đi lòng vòng trong phòng Tần Phong, tay dùng sức gõ đầu mình.
47 “Cô bị viêm phổi, té xỉu trên đường, mấy ngày trước một người lao công phát hiện cô đang nằm trên đường nên đưa cô đến bệnh viện. Nếu chậm một bước, có lẽ đã nguy hiểm đến tính mạng rồi.
48 “Phong lão đại. ” Trần Bưu khua khua tay hai cái trước mặt Tần Phong, nhưng không thấy cô có động tĩnh gì. Xem ra bài báo vừa rồi đã làm Tần phong đau lòng.
49 Editor: SendyleTần Phong đẩy lồng ngực Đường Chá ra, dùng đôi tay lau khô nước mắt trên má, ép buộc mình lộ ra một khuôn mặt mỹ lệ cười lúm đồng tiền: "Đường Chá, em không sao rồi.
50 Editor: SendyleĐường Chá a, Đường Chá,Anh yêu Phong nhi đến như vậy, nhưng tiểu Phong nhi lại không có cách nào đáp lại tình cảm của anh, không thể làm gì khác hơn là đợi kiếp sau sẽ báo đáp tình cảm kia.
51 Editor: Sendyle"Cái gì con gái nuôi? Làm sao anh biết nhất định là con gái? Lại nói vừa mới ba tháng, anh liền muốn làm cha nuôi sao?" Tần Phong dí dỏm cười lên.
52 Chuyện cũ như ngày hôm qua, như hiện rõ mồn một trước mắt, tất cả những gì đã trải qua, hạnh phúc, ngọt ngào, khổ sở, bi thương, tựa như một cuốn phim quay chậm thoáng qua trước mắt cô.
53 Thật may là lúc Tần Phong đến, cuộc phỏng vấn vẫn đang được tiến hành. Trải qua vòng viết hồ sơ, từng vòng phỏng vấn, chọn lựa kĩ càng, dựa vào kiến thức phong phú và khả năng tiếng Anh lưu loát, Tần Phong cuối cùng cũng thành công, được tuyển làm thư ký tổng giám đốc.
54 “Được rồi, anh sẽ toàn lực phối hợp. ” Trần Bưu bất đắc dĩ nhìn cô, chỉ có thể đồng ý. “Bưu ca. ” Tần Phong đột nhiên ngẩng đầu lên, hỏi Trần Bưu: “Anh có muốn tẩy trắng nghiệp vụ của Thanh Phong Bang không?”“Tẩy trắng? Tẩy trắng thế nào?” Trần Bưu bồn chồn hỏi.
55 Mới vừa nghe tổng giám đốc Thẩm nói, buổi tối còn có bữa tiệc?Thế nhưng giám đốc lại để cô đi cùng!Rốt cuộc đây là người khách như thế nào?Mà lại khiến giám đốc cẩn thận như vậyXem ra, cô cũng phải chuẩn bị một chút, không thể để mình phá hư bữa tiệc của ông ấyTần Phong lấy đồ trang điểm ra, trang điểm thêm cho khuôn mặt, lập tức từ một cô gái có khuôn mặt vốn thanh tú nay thành một cô gái xinh đẹp động lòng người.
56 Một lần nữa Lâm Vũ Mặc nhìn thẳng vào Tần PhongSuy nghĩ chợt loé, khuôn mặt Phong Nhi tươi cười hiện ra trong đầu anhThật sự rất giống nhau!Thì ra trên người cô gái này có mùi hương như trên người Phong Nhi, mặc dù bộ dạng hai người không hề giống nhauLâm Vũ Mặc không nhịn được mà cười khổKể từ sau khi Phong Nhi đi, bất kể ai chỉ cần nhìn thấy giống Phong Nhi anh đều sinh ra mộng tưởng, xem ra tật xấu của anh lại tái phátTiểu Phong Nhi, rốt cuộc em đã trốn đến nơi nào? Thế nhưng để anh tìm khắp nơi vẫn không thấyMà bây giờ khi Tần Phong ngồi đối diện anhTrong lòng cô tràn đầy lo lắng, tầm mắt cô tránh né ánh mắt của Lâm Vũ Mặc, rồi thời điểm anh quay đi, cô lại nhìn anh thật chăm chú.
57 Ngồi trên xe, trong đầu Tần Phong tràn ngập hình bóng của Lâm Vũ Mặc, đụng chạm vào nỗi đau kia. Đã qua lâu như vậy, nhưng vừa nghĩ tới sự phản bội lúc trước, lòng cô lại đau đớnRất hận anh, nhưng cũng rất nhớ anhNhưng không thể mãi như vậy, nhớ anh sẽ chỉ làm tim mình đau đớnVẫn là đem tâm trí tập trung vào việc trả thù mà thôiVừa về đến nhà, Tần Phong liển mở máy vi tính ra, nói với trần Bưu “Hôm nay tôi ngẫu nhiên nghe lén được tổng giám đốc Thẩm và tổng giám đốc Tề nói chuyện, biết được bọn họ có món hàng ở Canada sẽ lên đường vào ngày mai, hai ngươi ngày sau lúc rạng sáng sẽ đến bến cảng.
58 “Chất phác cũng là một loại đẹp nha. ” Tần Phong lắc đầu nhỏ, cười nói. “Mau ăn sáng đi cô, đừng để tiểu bảo bảo đói bụng. ” Vương tỷ đặt bữa sáng lên bàn, dịu dàng nói với Tần Phong.
59 “Là Kiệt!” Tần Phong có chút kích động nhìn nam nhân tuấn mĩ trong hình trên báo, kinh hô: “Kiệt quay quảng cáo ở thành phố A. ”“Kiệt, hắn là ai?” Trần Bưu quan tâm hỏi.
60 Tần Phong bị đám người chen lấn nghênh đón Thẩm Kiệt đẩy ra xa, cho nên cô chỉ có thể xa xa nhìn Kiệt ngày một thành thục, lặng lẽ rơi nước mắt. Kiệt là người thân nhất của cô trên thế giới này a, nhưng cô lại không thể tiến lên ôm hắn.