1 Chương 1 “Bà không cần cãi nhau lớn tiếng như vậy, Tiểu Hàm sẽnghe thấy đó. ” “Làm chi lại lo lắng con gái mình nghe được, ông sợcon gái mình biết ba nó ở bên ngoài ngoại tình sao?” “Bà rốt cuộc muốn tôi nói bao nhiêu lần đây, tôi khôngcó ngoại tình ở bên ngoài.
2 Chương 2 “Chủ Nhật tuần này, ông mời Tín Dân về nhà làm khách,cháu chuẩn bị chiêu đãi người ta tốt một chút. ” Hơn tám giờ tối thứ hai, La Duẫn Hàm ngồi ở trong vănphòng nhớ tới lời ông nội nhắc nhở cô khi vừa mới ra ngoài đi làm vào sáng sớm,tâm tình càng thêm nặng nề.
3 Chương 3 Buổi tối, khi La Duẫn Hàm đi vào trong phòng kháchsạn, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, liền bị người khác ôm chặt lấy. “Thật có lỗi, ngày hôm qua anh phải tham dự một cagiải phẫu kéo dài hơn mười mấy giờ, mãi đến giữa trưa hôm nay mới biết đượcchuyện của chúng ta bị đăng báo.
4 Chương 4 “Nhà của anh chỉ là một gia đình nhỏ ấm áp, thành viêntrong gia đình chỉ có cha mẹ anh cùng với hai anh em. Cha anh trước kia vốn làmột kỹ sư nhưng ông đã về hưu khoảng một năm trước, hiện tại ông đang dạy ngườigià sử dụng máy tính trong khu văn hóa trung tâm nhỏ; mẹ anh là một bà nội trợ,bà cũng là hay thường hoạt động từ thiện trong khu xóm nữa, thường đi thăm hỏinhững người già sống neo đơn, về phần em trai nhỏ hơn anh bốn tuổi, nó trướcmắt là một vị bác sĩ thực tập.
5 Chương 5 “Ông nội, cháu và Diệc Vĩ trở về gặp ông. ” Tề Diệc Vĩ đi theo bà xã vào trong phòng khách, nhìnđến khuôn mặt thoạt nhìn có chút cứng ngắc của lão nhân gia, anh có chút run sợlại có chút đăm chiêu nhưng vẫn bất động thanh sắc miệng cười hỏi.
6 Chương 6 Tiếng nước ầm ầm vang lên. Đứng ở dưới vòi sen, Tề Diệc Vĩ tẩy đi mệt mỏi củangày hôm nay, sau khi tắt nước anh lập tức cầm lấy khăn tắm lau khô đi tóc vàngười, sau đó mặc vào áo ngủ liền mở cửa phòng tắm đi vào trong phòng.
7 Chương 7 “Tề phu nhân, xin chúc mừng cô, cô đã mang thaiđược ba tuần rồi. ” Ngồi trên ghế ở hành lang bệnh viện, vẻ mặt La DuẫnHàm vừa kinh ngạc vừa giật mình lại sửng sốt, đầu óc cô đều trống rỗng.
8 Chương 8 La Duẫn Hàm ngồi ở dưới một gốc cây đại thụ, cô nhìnánh mặt trời đang từ từ lặn xuống. Trước đây cha cô thường mang cô đến công viên này đểtản bộ, tuy rằng tình cảm giữa ông và mẹ cô không được tốt cho lắm nhưng chavẫn rất yêu thương cô.
9 Chương 9: end “Mẹ, mẹ làm sao vậy?” Tề Diệc Vĩ khó hiểu, làm sao mẹcó thể đột nhiên khóc như vậy? “Dì Nhã Lan, dì làm sao vậy? Lại khóc thành như vậy,ông già trên giường vẫn chưa có chết a!” “Mẹ mẹ…… Ô ô……” Trang Nhã Lan vừa mới mở miệng liềnkhóc không thành tiếng.