Lão Bà Bất Kính Nghiệp Chương 6
Chương trước: Chương 5
Chương 6
Tiếng nước ầm ầm vang lên.
Đứng ở dưới vòi sen, Tề Diệc Vĩ tẩy đi mệt mỏi củangày hôm nay, sau khi tắt nước anh lập tức cầm lấy khăn tắm lau khô đi tóc vàngười, sau đó mặc vào áo ngủ liền mở cửa phòng tắm đi vào trong phòng.
Nhìn thấy bà xã đang ngồi đọc sách ở trên giường, côđọc đến nỗi thực chăm chú, anh ngồi xuống bên kia giường người lết qua hỏi:“Emđang đọc cái gì thế?”
“Đây là sách về thiết kế nội thất của Lập Hàn lúctrước cho em mượn, buổi chiều ngày mai anh ấy sẽ đem đồ án thiết kế đến cho emxem, em muốn thuận tiện đem sách trả lại cho anh ấy. Em đã quyết định đi đếnhiệu sách mua quyển sách này trở về.”
Bởi vì cảm thấy hứng thú đối với việc thiết kế nộithất cho nên bao gồm nội thất vip của cửa hàng trẻ em lần trước tạo ra, cô đềuxem qua trước đồ án thiết kế.
“Anh nhớ rõ khi còn học đại học, em cũng rất thích xemloại sách này.”
“Ừ, bởi vì em rất thích thiết kế nội thất nhưng ôngnội lại không đồng ý cho nên em sửa hệ học thành quản lí xí nghiệp. Nhưng làmsao anh lại biết em thường xem loại sách này?”
Kỳ thật vấn đề này trước khi kết hôn cô đã hỏi qua, côvẫn rất thích anh nhưng lại không biết nguyên lai anh cũng chú ý đến chínhmình.
“Đó là bởi vì khi ở thư viện, anh mỗi lần đi qua bêncạnh em đều thấy em ngoại trừ đọc sách khoa hệ chính quy, trên bàn cũng sẽ đểvài bộ sách giống như vậy hơn nữa còn luôn đọc đến thật chăm chú, căn bản làkhông để ý tới chuyện xung quanh mình.”
Nhớ tới bộ dáng cô lúc ấy còn thật sự chuyên chú, anhmỉm cười nhưng trong chốc lát tươi cười lại tắt đi.
Nên nói sự kiện kia cho cô biết sao?
Từ khi nhận được lời mời từ tuần trước, anh mỗi ngàyđều muốn nói đến chuyện này nhưng bà xã làm việc bận rộn nhiều việc, hơn nữangay cả khi anh chưa quyết định được nên làm như thế nào thì nói cho cô biếtchỉ sợ sẽ làm cho cô càng phiền não thêm.
Có thể đi vào trung tâm nghiên cứu y học nổi danhnghiên cứu thuốc trị bệnh tim là giấc mộng của anh từ trước đến nay nhưng nếuanh đồng ý vậy thì bà xã làm sao bây giờ? Anh biết công tác nghiên cứu như vậylần đầu vào cũng phải hơn mấy năm.
Duẫn Hàm có trách nhiệm riêng của mình phải gánh vác,không có khả năng bỏ lại công việc và người thân bên này đi theo anh đến Đức,đương nhiên, anh cũng không có khả năng yêu cầu cô làm như vậy bởi vì anh hiểuđược điều này sẽ làm cho cô thực khó xử, thậm chí rất khó vượt qua.
Nhưng mà muốn anh để cô một người ở Đài Loan, anh nhấtđịnh sẽ không làm được.
Anh đã từng nói sẽ làm đại thụ của cô, vạn nhất về saukhi cô khổ sở, mệt mỏi, đại thụ của cô cũng không còn ở bên người cô vậy thì cônên làm cái gì bây giờ? Có thể biết được, cô nhất định sẽ càng bất lực khổ sởchỉ cần nghĩ đến như vậy, trái tim của Tề Diệc Vĩ không khỏi gắt gao thắt lại.
Anh chưa từng nghĩ tới sẽ tách ra với cô nhưng khi đốimặt với giấc mộng đời này của mình, cả hai thứ anh đều không muốn buông thacho……
Hơn nữa nếu Duẫn Hàm biết được anh muốn đi Đức, bọn họsẽ phải rời xa thật nhiều năm không biết cô sẽ làm như thế nào?
Lần đầu tiên trong cuộc đời có một chuyện khiến choanh không thể lập tức quyết định được.
Từ nhỏ, anh đều rất rõ ràng chính mình nghĩ muốn cáigì bao gồm kết hôn với Duẫn Hàm, anh cũng chỉ suy nghĩ được 1 phút liền quyếtđịnh hướng cô cầu hôn bởi vì anh biết chính mình rất muốn có được cô, muốn cùngcô dắt tay nhau đi đến cả đời.
Nhưng mà giờ phút này, anh lại do dự, quá nhiều cố kỵlàm cho anh không thể dễ dàng hạ quyết định như vậy, tuy rằng hiểu được nênthảo luận chuyện này với cô thật tốt nhưng anh lại thủy chung không có mởmiệng.
La Duẫn Hàm phát hiện ông xã lại lâm vào bên trongtrầm tư, một tuần qua, khuôn mặt anh đều giống như vậy dường như đang suy nghĩviệc gì đó, chẳng lẽ anh đã xảy ra chuyện gì sao?
Cô đưa tay đặt cuốn sách sang một bên.“Ông xã, anh làmsao vậy, có việc gì sao?”
Cô đưa tay vuốt ve lấy khuôn mặt của anh, có lẽ anhkhông hề biết biểu tình trên mặt hiện tại của mình có bao nhiêu ngưng trọng,lông mày đều nhíu lại cùng một chỗ.
Tề Diệc Vĩ kéo lấy bàn tay nhỏ bé ôn nhu của cô đặt nụhôn xuống. “Không có việc gì, anh chỉ là hơi mệt một chút.”
“Thật vậy sao?” Gần đầy anh xác thực về nhà trễ hơn sovới cô.
“Thật sự, anh không sao, không cần lo lắng cho anh.”Anh lại ôm chầm lấy cô, hôn xuống kiều nhan vì anh mà lộ ra biểu tình lo lắng.
“Như vậy có muốn em giúp anh mát xa giải trừ mệt nhọckhông?” Hai đầu gối cô quỳ xuống trên giường, đưa tay muốm giúp anh mát xa bảvai, trước kia đều là do anh giúp cô mát xa hiện tại cô cũng muốn làm như vậy.
“Ông xã, lực đạo như vậy có được không?”
Tề Diệc Vĩ cười gật đầu,“Ừ, không sai, nhưng mà emkhông phiền sao?”
“Không phiền. Còn phải mát xa ở đùi nữa.” Xoa bóp haivai của anh một hồi lâu, La Duẫn Hàm đem hai tay chuyển dời đến trên đùi anh.
“Cơ bắp của anh rất cứng ngắc phải thả lỏng một chút,hôm nay em liền phục vụ cho anh.”
Nhìn đến bộ dáng cô còn thật sự giúp anh mát xa, ýcười trên mặt Tề Diệc Vĩ càng thêm sâu sắc tùy ý để cho cô vì anh mà phục vụ.Giờ phút này cô ngồi chồm hỗm xuống, đường cong ở thắt lưng tinh tế tốt đẹp,đôi mông nhỏ mượt mà hơi nhếch lên, bộ dạng đáng yêu lại gợi cảm.
“Ông xã, anh……” Bỗng dưng bàn tay nhỏ bé của La DuẫnHàm dừng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng bởi vì qua quần ngủ, cô rất rõ ràngnhìn thấy dục vọng đàn ông đã muốn thức tỉnh.
Tề Diệc Vĩ vuốt ve khuôn mặt ửng đỏ kia,“Thật có lỗibởi vì phục vụ của em thật tốt đẹp.” Cô cũng không biết bộ dạng ngước lên nhìnxem của cô có bao nhiêu ngon miệng mê người.
“Anh trước không nên cử động.” Trên mặt cô táo hồngchỉ tăng mà không hề giảm, trong lòng vụng trộm nảy ra một chủ ý.
“Bà xã?” Anh khó hiểu nhìn cô.
“Không phải nói hôm nay để cho em phục vụ anh sao……”Cô tiếp tục thẹn thùng, tim đập rối loạn nhưng La Duẫn Hàm cố lấy dũng khí, dĩnhiên đem khuôn mặt nhỏ nhắn hướng đến bộ vị nóng bỏng gắng gượng kia.
Đối với bà xã chủ động phục vụ, Tề Diệc Vĩ có một chútkinh hỉ không nhỏ, từ trước cho tới nay trong lúc hai người ở trên giường đềulà do anh chủ động nhưng lần này bà xã đại nhân lại lần đầu tiên vì anh phụcvụ, mặc dù hoàn toàn không có kỹ xảo nhưng cái miệng nhỏ nhắn tinh tế ôn nhungậm lấy đã có chút kích thích không giống với lúc trước khiến cho dục vọng củaanh càng thêm bừng bừng phấn chấn to hơn.
Lửa nóng của người đàn ông đã hoàn toàn phấn khởikhiến cho người ta không thể nhìn thẳng, thậm chí ngay cả miệng ngậm vào cũngthực khó khăn……
“Duẫn Hàm, được rồi.”
Tề Diệc Vĩ kéo cô lên chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn kiamột mảnh ửng hồng, kiều diễm ướt át. Anh nhẹ nhàng chạm vào cánh môi đỏ bừngkia sau đó nhẹ nhàng duyện lấy, đầu lưỡi tiến vào thật sâu hôn lấy đôi môi cô,như đang muốn cho cô biết anh yêu cô sâu đến bao nhiêu, đem tất cả tình cảm từtrước đến nay đều trút xuống nụ hôn tràn ngập nùng tình mật ý lại thêm khiêukhích nồng nhiệt, không ngừng mà duyện cuốn giao triền miên, không thể tách rờiđược……
Anh ôm cô vào lòng, một cái xoay người liền đem thânhình mềm mại kia đặt ở dưới thân chính mình, vẫn như trước hôn sâu triền miênsau đó một bên đưa tay cởi bỏ quần áo trênngười cả hai.
Hai thân hình trần trụi dính sát vào nhau, anh cũngkhông hề vội vã tiến vào bên trong cơ thể cô mà là hưởng thụ cảm giác kíchthích khi da thịt thân mật chạm nhau, hưởng thụ làn da mềm mại của cô, bàn tayto lần lượt phủ lấy thân thể tuyết trắng mềm mại, đôi môi nóng rực cũng từ từthân duyện mỗi một tấc trên người cô.
……
Tương Lập Hàn cầm đồ án thiết kế của cửa hàng trẻ emvội vàng chạy tới chỗ La Duẫn Hàm, nói thực ra, tuy cô không phải chính quy tốtnghiệp nhưng anh không thể không thừa nhận ánh mắt cô gái nhỏ này thật sự rấttốt.
“Lập Hàn, em cảm thấy đồ án thiết kế anh sửa chữa lúcsau thực hoàn mỹ.”
“A, khó khi đại tổng tài chúng ta lần này cư nhiên lạikhen thưởng anh, ha ha.” Tương Lập Hàn hay nói giỡn nói. Cùng cô hợp tác với nhau khiến cho anh hiểu được cô làm việc khôngnhững yêu cầu phải cẩn thận mà còn phải nghiêm túc, tuy rằng đồ án thiết kế nàysửa chữa không ít lần nhưng chính anh cũng hiểu được thành phẩm sửa chữa lúcsau xác thực rất tốt.
“Thiết kế hoàn mỹ đương nhiên phải khen thưởng anhchứ.” La Duẫn Hàm cũng nở nụ cười theo.
“Nếu đại tổng tài thưởng thức thiết kế của anh nhưvậy, vậy thì có muốn giao cho anh thêm vài cái công trình được không? Tốt nhấtlà lần này có thể làm một công trình thật lớn, ha ha ha.”
“Được, nhưng mà cho dù có chia cho anh thì anh sẽ nhậnsao?” La Duẫn Hàm cũng rất nhiều khi vui đùa với anh bởi vì nói chuyện với anhcảm thấy thực nhẹ nhàng vui vẻ. Tuy rằng cô và Tương Lập Hàn quen biết khôngđược bao lâu, số lần gặp mặt cũng không nhiều lắm nhưng không biết vì sao anhlại cho cô một loại cảm giác thực thân thiết tựa như lời Diệc Vĩ nói, giống nhưlà người nhà vậy.
“Em giao cho, anh liền tiếp nhận.” Tương Lập Hàn mộtbộ dáng thản thiên trả lời như không có gì làm khó được anh.
“Đúng rồi, anh có hay không nghĩ tới mở rộng trụ sở?”
“Đương nhiên là có nhưng trước mắt lượng khách hàngcủa anh vẫn không đủ, hiện tại nếu mà mở rộng thì chỉ biết tăng thêm phí tổngia tăng nhân sự mà thôi cho nên bây giờ không phải là thời điểm tốt. Chờ thêmvài năm nữa đạt được thành tích tốt rồi mới suy nghĩ.”
La Duẫn Hàm thật kinh ngạc bởi vì nhìn vẻ mặt luônluôn cười hì hì của anh, cô còn nghĩ rằng anh chưa từng nghĩ đến vấn đề nàynhưng kỳ thật theo đồ án thiết kế của anh liền không khó nhìn ra anh là mộtngười có tâm tư kín đáo.
“Đúng rồi, Duẫn Hàm, em có thể kêu cô bạn kia của emđừng có tới trụ sở của anh nữa được không?” Biểu tình Tương Lập Hàn đột nhiêntrở nên thực buồn rầu.
“Anh nói là Tử Thiên sao?” Cô ngạc nhiên hô lên mộttiếng, đoán nói.
“Đúng, chính là cô ấy, Uông Tử Thiên. Cô ấy mạc danhkỳ diệu nói muốn làm công ở trụ sở anh, sau khi bị anh từ chối còn nói cái gìcó thể trước dùng thử không cần trả tiền sau đó liền chính mình mỗi ngày đến đilàm nhưng mà cô ấy thật sự thực sự rất vụng về, thường xuyên đem trụ sở loạnthành một đống, anh nhìn cô ấy căn bản là không phải đến làm công mà là đếnquấy rối.”
Tử Thiên chạy tới vừa làm vừa thực tập ư? Nhưng cô vẫnchưa nghe cô ấy nhắc tới mà.
Lập Hàn có khả năng không biết Tử Thiên từ nhỏ đã đượcnuông chiều tuy rằng sau đó bản thân lại chuyển đi ra ngoài ở nhưng nhà trọ nhỏkia cô dùng để đánh chữ sáng tác kì thật vẫn là do người hầu trong nhà theođịnh kỳ đến giúp cô ấy quét tước, năng lực làm việc nhà của cô ấy căn bản chínhlà không có cho nên cô có thể tưởng tượng được Tử Thiên đi làm công ở trụ sởnhất định sẽ làm cho Lập Hàn thực đau đầu.
Chính là người chưa bao giờ đi làm việc cư nhiên lạichủ động chạy tới làm công, còn không cần trả tiền lương?! Xem ra, Tử Thiên cólẽ so với suy nghĩ của cô còn thích Lập Hàn nhiều hơn.
“Em nghĩ Tử Thiên cô ấy có khả năng là muốn thưởngthức…… tài hoa của anh.” Cô không dám nói thẳng việc Tử Thiên thích anh dù saoloại sự tình này cần phải từ bản thân Tử Thiên nói có vẻ tốt hơn.
“Cô ấy có phải hay không thích anh?” Tương Lập Hàn lạihỏi thẳng.
“Ách, có lẽ có một chút.” La Duẫn Hàm chỉ có thể hàmhồ đáp lại.
“Nếu cô ấy thích anh, em có thể kêu cô ấy hết hy vọngđi.”
“Vì sao?”
“Bởi vì thời điểm khi anh học đại học liền thích mộtngười con gái tuy rằng trước mắt anh chỉ xem như đơn phương nhưng chỉ cần cô ấycần đến, anh sẽ đến bên cạnh người cô ấy.”
“Thời điểm đại học anh liền thích đối phương vậy thìvì sao đến bây giờ vẫn còn đơn phương? Chẳng lẽ anh muốn thầm mến, đối phươngkhông biết anh thích cô ấy?” Từ đại học đến bây giờ, ít nhất cũng hơn mười năm.
Tương Lập Hàn cũng không biết vì sao đề tài lại vòngđến trên người anh, hơn nữa còn nói đến vấn đề tình cảm của anh, cảm thấychuyện có điểm kỳ quái, dù sao việc này ngay cả bọn họ Diệc Vĩ cũng không biếtnhưng nếu muốn nói thì cũng không có chuyện gì cần giấu diếm.
“Anh hiện tại cùng cô ấy chính là bạn tốt bởi vì cô ấyđã có vị hôn phu rồi nhưng hình như người nhà chồng cô ấy tựa hồ rất soi mói côấy cho nên đôi lúc cô ấy sẽ đến tìm anh tố khổ. Thật là, người thiện lương nhưvậy, đơn giản chỉ là hoàn cảnh gia đình không được tốt sẽ bị xem thường sao?Cho nên anh mới nói anh thực chán ghét kẻ có tiền nhưng em là ngoại lệ, ha ha.”
“Trong nhà vị hôn phu của cô ấy có rất nhiều tiền đi?”
“Đúng vậy, cho nên mới xem thường người nghèo.”
“Nếu cô bạn kia của anh thật sự không chịu nổi thái độngười nhà vị hôn phu đối với cô ấy thì tại sao cô ấy lại không hủy bỏ hôn ướcđi?” Thật không hiểu, cô đối với cô gái kia có một chút ác cảm không tốt.
“Cô ấy yêu vị hôn phu của mình.” Tương Lập Hàn bất đắcdĩ nói.
La Duẫn Hàm lại tuyệt không cảm thấy người phụ nữ kiathiện lương thậm chí còn cảm thấy đối phương tâm cơ rất nặng, rõ ràng khôngthích người nhà vị hôn phu có tiền nhưng lại không chịu hủy bỏ hôn ước, vềphương diện khác lại tìm đến Lập Hàn tố khổ…… Cô ta là đang lợi dụng tình cảmLập Hàn đối với mình phải không?
Tuy rằng còn muốn tiến thêm một bước hỏi cho rõ ràng,cô không hy vọng anh ngây ngốc bị người ta lợi dụng, xem nhẹ hạnh phúc theođuổi thứ vốn không thuộc về chính mình nhưng đột nhiên thư ký lại thông báo lão tổng tài đến đây, ngay cả Tương Lập Hàncòn chưa kịp rời khỏi văn phòng của cô, ông nội cô đã mở cửa đi vào, Cảnh thúccũng đi theo ở phía sau.
“Ông nội, sao ông lại đột nhiên đến công ty vậy?” LaDuẫn Hàm từ trên bàn công tác hướng đến ông nội mới xuất hiện.
La Dung Tam nhìn thấy cháu gái cũng bất chấp bên cạnhcó những người khác liền trực tiếp hỏi: “Ông nghe nói ngân hàng trung tâmthương mại cho vay có vấn đề, là thật sao?”
Cô chần chờ một hồi mới gật đầu. Không nói ra khôngphải là vì muốn giấu diếm ông nội mà là không muốn lão nhân gia ông lo lắng, côđang cố gắng tìm phương pháp giải quyết.
“Chuyện lớn xảy ra như vậy sao cháu không nói vớiông!” La Dung Tam sinh khí không thôi.
“Ông nội, ông trước đừng nóng giận, cháu đang tìmphương pháp giải quyết.” Cô đành phải trấn an.
“Cháu muốn giải quyết như thế nào đây?” La Dung Tamnhìn cháu gái.
“Cháu……”
“Lúc trước nếu cháu ngoan ngoãn nghe lời ông gả choTín Dân, hiện tại sẽ không xảy ra vấn đề này.”
La Dung Tam đối với chuyện không thể đám hỏi cùng ngânhàng Đông Tín vẫn như trước canh cánh trong lòng.
Đối mặt với chỉ trích của ông nội, La Duẫn Hàm cũngchỉ có thể không nói gì cúi đầu xuống.
“Ông thấy cháu nên đi ngân hàng Đông Tín xin lỗi vớiLương chủ tịch, có lẽ ông ta sẽ đáp ứng đầu tư.”
La Duẫn Hàm kinh ngạc ngẩng đầu lên, không dám tin ôngnội lại nói như vậy.
“Ông nội……”
“Bằng không chẳng lẽ cháu muốn bán đi cổ phần tài chính công ty kia sao?”
“Cháu sẽ không làm như vậy.” Vô luận như thế nào, vậnchuyển buôn bán của công ty chính bên này không thể bị ảnh hưởng.
“Vậy thì cháu muốn làm như thế nào đây? Mọi việc sẽkhông biến thành cái dạng này!”
Một bên Tương Lập Hàn thật sự nhìn không được.
“Này, ông già, tại sao ông lại mắng cô ấy như vậy chứ,ông không nhìn thấy Duẫn Hàm cũng thực cố gắng suy nghĩ biện pháp giải quyết sao?”Tuổi đã to một bó, cơn tức giận lại lớn như vậy.
La Dung Tam nhìn người trẻ tuổi trước mắt này, giận dữhỏi:“Cậu là ai?”
“Tôi là Tương Lập Hàn, người phụ trách thiết kế nộithất của trụ sở Lập Hàn.” Tương Lập Hàn không một chút sợ hãi giới thiệu tênbản thân.
“Ông già, tôi nói với ông, cháu gái của ông so với bấtluận kẻ nào đều có năng lực, cũng thực cố gắng làm việc, chẳng qua là một ngânhàng nho nhỏ không chịu đầu tư, có nhất thiết phải tức giận lớn như vậy sao?”
“Lập Hàn –” Tuy rằng La Duẫn Hàm thực cám ơn anh đãgiúp cô nói chuyện nhưng cô không muốn làm cho ông nội kích thích.
Nhưng cô còn chưa kịp nói cái gì, La Dung Tam đã giậndữ đến nỗi không thể kiềm chế rống lên,“Xú tiểu tử! Cái gì cũng không hiểu thìđừng ở trong này mạnh miệng nói.”
“Xú lão đầu, ai nói tôi cái gì cũng không hiểu chứ!”Nếu ông già này ngoan cố như vậy, anh cũng không cần khách khí.
“Cậu!” La Dung Tam chán nản la lên.
“Ngân hàng này không đầu tư vậy tìm thương nhân khácđến đầu tư, mặc dù bán cho người ta một chút cổ phần nhưng La gia vẫn là cổđông lớn nhất cùng với chính sách giải quyết, quyền lực nhất định không có tổnthất quá lớn.” Thật là nực cười, nếu cái gì cũng đều không hiểu, anh như thếnào tranh với người ta chứ.
“Cậu cho là chiêu thương như vậy tốt lắm sao?”
“Không làm thì làm sao có thể biết?! Tóm lại cứ thửxem, chỉ cần thả ra chiêu thương tiếng gió, có tiền kiếm vào còn sợ người takhông đến đầu tư sao?”
La Duẫn Hàm lúc trước không phải không nghĩ tới biệnpháp anh đề ra nhưng cô và ông nội đều giống nhau ôm ý tưởng tiêu cực, kỳ thậtLập Hàn nói cũng đúng, không làm thì làm sao mà biết kết quả chiêu thương chứ.
“Ông nội, cháu cảm thấy đề nghị của Lập Hàn có thể sửdụng được.” Cô hiện tại liền quyết định tích cực một chút.
La Dung Tam liếc mắt nhìn Tương Lập Hàn một cái.
“Lời nói của một thiết kế sư nho nhỏ có thể sử dụngđược sao?”
“Ông già, tin tôi đi, đây là biện pháp giải quyết tốtnhất. Chủ động phóng ra, ra sức chống lại căn bản là không cần đi xin lỗi đểxin người khác giúp đỡ.”
Ông già trước mắt này thật sự là người có tính tìnhngoan cố cứng rắn nhất mà anh đã từng gặp qua.
“Xú tiểu tử, không biết trời cao đất rộng, vạn nhấtchiêu thương không giống như mong muốn, ngược lại tổn thất càng nhiều, cậu cóbiện pháp phụ trách sao?” La Dung Tam chất vấn.
Bị ông ta nhanh chóng làm cho tức chết! Tương Lập Hànbắt gãi đầu, ông già này thật đúng là có biện pháp chọc giận người khác.
“Được rồi, liền nói những lời này cho xú lão đầu ôngnghe, tôi sẽ phụ trách chiêu thương! Ông yên tâm, tôi nhất định sẽ làm bọn họngười người đều bỏ tiền đi ra đầu tư!”
Nhìn người phẫn nộ trước mắt này, La Duẫn Hàm thực bấtđắc dĩ, cô căn bản không nói được một lời.
“Xú tiểu tử, cậu chỉ có thời gian một tháng.” La DungTam tức giận trừng mắt nhìn anh.
“Được, xú lão đầu, một tháng sau gặp lại, nếu tôikhông làm được, từ nay về sau tôi không mang họ Tương.” Tương Lập Hàn cũng nóira lời lẽ hùng hồn.
La Duẫn Hàm vốn đang muốn cự tuyệt ý tốt của Lập Hàn,cô biết anh chính là đang muốn giúp cô nhưng không nghĩ tới ông nội cư nhiênđồng ý?! Cô thật sự rất kinh ngạc, ông nội lúc làm việc luôn luôn không dám tínnhiệm người khác quá nhiều bao gồm cả đứa cháu gái như cô đây.
Sau khi ông nội rời đi, cô lo lắng nói:“Lập Hàn, anhkhông nên cùng ông nội em đấu khí.” Cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có ngườidám cùng ông nội cô lớn tiếng nói chuyện như vậy.
“Nếu tôi bại bởi xú lão đầu kia nhất định sẽ nôn đếnchết!”
“Nhưng mà anh giúp em bày ra kế chiêu thương đầu tư,chuyện trụ sở anh phải làm sao bây giờ?”
“Em cứ yên tâm, trước mắt bọn anh không có nhận dự ánlớn nào, án kiện tiến hành trên tay đều có thiết kế sư khác, sau khi thiết kếsư dưới nhận công tác, anh cũng sẽ quan sát bọn hắn cẩn thận, không có vấn đềgì đâu.”
“Khả năng chiêu thương đầu tư nhất định sẽ có khókhăn.”
“Khó khăn lớn như thế nào anh cũng không sợ, anh từkhi còn nhỏ đã bắt đầu làm công, em biết không, tất cả các công việc cơ hồ việcnào anh cũng đều làm qua, cho nên không có vấn đề gì đâu.” Anh vỗ vỗ ngực, mườiphần tin tưởng nói.
Nghe qua dường như anh từ nhỏ đã phải làm việc vất vả,lần trước nghe nói gia đình anh là mồ côi cha nhưng biểu hiện “anh dũng” vừarồi của anh làm cho cô thật khâm phục.
Tuy rằng cô không biết ông nội vì sao lại đồng ý nhưngcó thể hay không là vì anh không hề giống như cô, cảm thấy anh ấy thật đáng tincậy?!
“Lão gia, ngài không có việc gì đi?”
Sau khi lên xe, Cảnh thúc lo lắng hỏi, vừa rồi lão giaphát hỏa thật lớn, kia không biết là từ đâu toát ra một người trẻ tuổi, cưnhiên không úy kỵ lão gia còn dám cùng ông nói chuyện lớn nhỏ nữa.
“Ta không sao.” Ánh mắt La Dung Tam trầm đến run sợ.
“Lão gia, người trẻ tuổi kia thật đúng là làm cho tôiđại giới mở mắt, cảm giác giống như khi ngài còn trẻ vậy.”
Ông nghĩ đến chỉ có lão gia mới có quyết đoán mạnh mẽnhư vậy, không nghĩ tới vừa rồi trên người thằng nhóc kia lại cũng thấy được,ngay cả một cỗ khí thế không chịu thua kia cũng rất giống.
“Phải không? Rất giống ta khi còn trẻ ư?”
“Dạ.” Như là không bao giờ có chuyện không làm được vậy,mặc kệ như thế nào nhất định phải làm cho bằng được, cho dù gặp phải khó khăncũng tuyệt đối sẽ nghĩ biện pháp giải quyết. Lão gia chính là như vậy, đốiphương cũng làm cho người ta cảm thấy loại cảm giác này.
La Dung Tam nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt lóe lên hưngphấn.
Ông hiểu được lời A Cảnh nói. Có lẽ chính là bởi vìcảm thấy tiểu tử kia cùng thời điểm chính mình khi còn trẻ rất giống, ở trênngười cậu ta thấy được chính mình cho nên ông mới chịu đồng ý để cho cậu tathử xem.
“Lão gia, ngài cảm thấy Tương tiên sinh có thể làmđược sao?”
“Ông không có nghe cậu ta nói sao, làm không được cậuta sẽ không mang họ Tương.”
Ân…… Cảm giác được lão gia tựa hồ thực chờ mong, bộdáng cũng cho rằng cậu ta nhất định sẽ hoànthành được a……
Không biết có phải hay không bởi vì ông nội vừa mớiđến công ty khiến cho La Duẫn Hàm lập tức cảm thấy áp lực rất lớn, bụng bỗngnhiên không được thoải mái có điểm muốn nôn.
Ác! Lại muốn ói ra……
Cô không thể không đứng dậy đi đến toilet, lại cái gìcũng không nôn được.
Nữ thư ký thấy sắc mặt tổng tài tái nhợt liền nhanhchóng lo lắng đi theo vào toilet.
“Tổng tài, ngài không có chuyện gì chứ?”
“Tôi, tôi không sao, chỉ là ói ra có điểm chua mộtchút.”
La Duẫn Hàm rút khăn giấy ra lau tay.
“Phiền toái cô giúp tôi đi mua một chút thuốc, bằngkhông tôi sợ cả buổi chiều hôm nay đều không thoải mái.”
“Mua thuốc?”
“Có vấn đề gì sao? Không phải lúc trước cô từng giúptôi nhiều lần đi mua thuốc sao.” Đôi lúc công việc của cô áp lực quá lớn, bụngcũng sẽ không thoải mái như vậy.
“Cái kia……” Nữ thư ký muốn nói lại thôi.
“Ừ?”
“Tổng tài, cái kia…… Tôi cảm thấy ngài hẳn là đi bệnhviện kiểm tra đi.” Nữ thư ký vốn đang có chút chần chờ nhưng cuối cùng vẫn nóira.
“Không cần chuyện nhỏ xé ra to, chỉ là bụng của tôi cóđiểm không thoải mái mà thôi, lúc trước không phải tôi thường bị như vậy sao?”La Duẫn Hàm lơ đễnh.
“Tổng tài, trước kia là trước kia, bây giờ không giốngnhư vậy.”
“Làm sao không giống chứ?”
“Bởi vì hiện tại ngài đã kết hôn cho nên mới có thểmang thai, tôi cũng không chắc chắn lắm.” Nữ thư ký đã có hai đứa con cho nêncô cảm thấy tình trạng bệnh tổng tài rất có thể là mang thai.
“Cô nói mang thai?” La Duẫn Hàm sửng sốt lặp lại lờicủa cô.
“Đúng vậy, tôi lúc đầu mang thai cũng thường muốn nôn.Tổng tài, thời gian hành kinh lần trước của cô là khi nào?”
“Là khi nào? Tôi cũng không biết bởi vì thời gian hànhkinh của tôi luôn luôn không đúng ngày.” Bị thư ký nhắc cho tỉnh táo, La DuẫnHàm cũng có chút không xác định.
“Như vậy cô hẳn là nên đi bệnh viện kiểm tra đi, nếu không phải mang thai thì có thể nhờ bác sĩgiúp cô lấy một ít thuốc.”
Cô thật sự mang thai sao?
Chỉ cần nghĩ đến bản thân có khả năng mang thai, LaDuẫn Hàm không hiểu vì sao lại cảm thấy khẩn trương bởi vì cô vẫn còn chưachuẩn bị tốt tâm lí mang thai, chuyện công ty cần xử lý còn rất nhiều, hiện tạicô căn bản không rảnh để mang thai.
Không, nhất định không phải mang thai bởi vì cô vàDiệc Vĩ đều có tránh thai, cô là không có khả năng mang thai.
La Duẫn Hàm hít một khẩu khí thật sâu bảo chính mìnhkhông nên khẩn trương quá, cô quyết định đi bệnh viện kiểm tra xác định mộtchút.
Xem tiếp: Chương 7