1 Một chiếc du thuyền cập bến cảng. Một cô gái quỳ gối trên boong thuyền dọn dẹp, mái tóc đen tuyền trên đầu được búi gọn gàng bằng một chiếc đũa. Những giọt mồ hôi chảy dọc theo khuôn mặt, như những giọt mật được tiết ra từ làn da trắng nõn.
2 "Đồng Đồng, cậu làm sao vậy?"Doãn Băng Dao thở hổn hển, ngồi xuống một chiếc ghế trong quán bar xa hoa trụy lạc, lo lắng nhìn Đồng BộiTrong cặp mắt đen láy của Đồng Bội tràn đầy tức giận, đột nhiên vỗ bàn một cái, khiến Doãn Băng Dao và Tô Y Thu đứng bên cạnh giật nảy mình.
3 Cả cơ thể người đàn ông được bao bọc trong bóng tối mờ mờ, chỉ hơi lộ ra khuôn mặt góc cạnh cương nghị, và đôi môi mỏng khẽ nhếch lên. Mặc dù bóng tối chen hầu hết gương mặt, nhưng khí chất vương giả bẩm sinh của anh ta khiến người ta không thể không chú ý.
4 Bên trên quán bar là khách sạn năm sao cao cấp, quán bar bên dưới chuyên dành cho những nhân vật nổi tiếng tới vui chơi giải trí, cực kỳ bí mật, nơi này tuyệt đối không xuất hiện đội chó săn.
5 Người đàn ông không hề quan tâm, tiếp tục thân mật ân ái cùng Doãn Băng Dao. Trong đôi mắt nham hiểm cháy rực ngọn lửa tình dục. "Đồng Đồng, đừng uống nữa, để tớ đưa cậu về nhà" Tô Y Thu cầm ví đứng dậy, đi tới đỡ Đồng Bội đã uống say đến chân nam đá chân chiêu.
6 Buổi sáng bầu trời vẫn còn cao trong ánh nắng rực rỡ, thế mà đến gần tối mây đen đã kéo đến khiến bầu trời trở nên âm u. Hình như tâm trạng của ông trời cũng giống tâm trạng của Băng Dao lúc này, lòng cô nặng trĩu lo lắng áp lực, sắc trời cũng bắt đầu trở nên u ám nặng nề.
7 Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô em gái Doãn Hoan Hoan, Băng Dao vội vàng kéo áo che kín những dấu hôn xấu hổ trước ngực. Thi Lục Đình cũng trố mắt nhìn giây lát, sau đó bà ta từ từ đứng lên, đáy mắt dần dần hiện lên ý cười châm chọc"Tôi còn tưởng cô trong sáng thuần khiết đến đâu, không ngờ cô cũng dâm đãng như vậy"Doãn Băng Dao nắm chặt cổ áo, chỉ im lặng nghe những lời nói có gai đầy nhục nhã.
8 Vào lúc này, cô không thể tìm thấy sự giúp đỡ của bất kỳ ai, kể cả hai người chị em tốt luôn quan tâm cô. Nhưng Băng Dao biết, con người sống trên đời này, có một số việc, phải tự mình đối mặt.
9 Đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, khiến tất cả mọi người đều đề phòng, toàn bộ rút súng ra, hướng về phía Doãn Băng Dao và Doãn Lăng Diệc. "Doãn Lăng Diệc! Doãn Lăng Diệc!" cô ôm chặt Doãn Lăng Diệc vào lòng, phát hiện cậu đang lên cơn sốt cao cả người mê man, nóng rực.
10 Mưa to gió lớn vẫn chưa dừng lại, hơn nữa còn có xu hướng mạnh hơn. Băng Dao và em trai cô bị đưa đến một biệt thự xa hoa tráng lệ cổ kính theo kiến trúc châu Âu, cả căn biệt thự đều toát lên sự rực rỡ hoa lệ.
11 Đột nhiên một tiếng súng vang lên trong đêm mưa. Người đàn ông đè trên người Băng Dao giở trò, ngẩn ra, trợn to hai mắt nhìn, vẻ mặt đau đớn, một dòng máu đỏ tươi từ trên trán hắn chảy xuống.
12 Nhờ ánh sáng trên hành lang, có thể lờ mờ nhìn thấy cách sắp xếp đồ vật trong căn phòng, đây là một căn phòng làm việc. Nhưng hình như bên trong không có người, chỉ có bầu không khí lạnh lẽo và một hương thơm thoang thoảng.
13 Vốn dĩ quần áo đã rách nát, khó khăn lắm mới che được cơ thể cô, hai tay Băng Dao ôm thật chặt ngực mình, trong ánh mắt chỉ là sự tuyệt vọng. "Nếu. . .
14 "Chị, chúng ta đang ở đâu vậy, bao giờ thì về nhà?"Doãn Lăng Diệc ngồi trên giường, tò mò nhìn xung quanh, "Căn phòng này thật là đẹp. Rất giống với những gì miêu tả trong tiểu thuyết"Doãn Băng Dao đưa tay sờ tràn em trai, cơn sốt cao cuối cùng cũng hạ nhiệt, "Đây là nhà bạn chị, chúng ta sẽ ở lại đây một thời gian ngắn"Doãn Lăng Diệc nhìn ra phía ngoài cửa sổ, "Oa, bên ngoài có ánh nắng mặt trời kìa, chị em mình ra ngoài phơi nắng đi""Ừ.
15 Chiếc xe dừng lại trước một câu lạc bộ tư nhân cao cấp. "Mời cô đi theo tôi" Người lái xe xuống xe, mở cửa xe cho Băng Dao, sau đó dẫn cô đi vàoĐi đến trước cửa một căn phòng người lái xe mở cửa, Băng Dao đứng ở cửa, nhìn thấy trong phòng có một nữ ba nam, tất cả đều có khí chất phi phàm hơn người.
16 Cuối cùng chủ đề nói chuyện cũng không xoay quanh Doãn Băng Dao nữa. Cô thở phào nhẹ nhõm. Trong lúc những người khác nói chuyện trên trời dưới đất. Doãn Băng Dao nhỏ giọng nói bên tai Ngự Giao: “Không phải anh nói tôi không thể ra ngoài, ra ngoài sẽ gặp nguy hiểm sao? Vậy tại sao bây giờ lại để tôi tới đây.
17 Không ngờ lại có người phụ nữ giám nói chuyện như vậy với Ngự Giao!Rõ ràng Ngự Giao cũng có chút bất ngờ, anh cười gượng hai tiếng, gật đầu một cái, "Rất tốt, cô không sợ tôi đúng không?""Tại sao tôi phải sợ anh?" Mặc dù trong lòng có hơi sợ sệt, nhưng bản tính kiên cường khiến Băng Dao nói ra những lời này.
18 Lang Long đi lấy xe đậu ở bãi đỗ xe tầng hầm. Phương Chính Đông ở lại với Doãn Doãn Băng Dao. Cô kéo chặt chiếc áo khoác, cúi đầu vừa bước chân ra cửa, liền va phải một người.
19 Doãn Băng Dao đi vào phòng tắm tắm rửa, từ đầu tới cuối đông tác đều chậm rì. Cô không ngốc, hoàn toàn có thể hiểu được nghĩa vụ của người tình là cái gìĐứng dứoi vòi hoa sen, dòng nước ấm xả lên người, nghĩ đến người đàn ông anh tuấn tà mị kia sắp sửa chạm vào cơ thể mình, trái tim cô không kìm được đập loạn nhịp.
20 Nhìn xuống phía dưới theo hướng ngón tay anh chỉ. . . . Vật nam tính đại diện của đàn ông ở bên dưới chiếc quần đang rục rịch ngóc đầu dậy. Băng Dao liền co người lại phía sau, vội vàng nhìn đi chỗ khác, gương mặt đỏ ửng.