61 "Lên xe đi, đi ăn tối với anh" Thẩm Hiên Bạch bước xuống xe, trên gương mặt nở nụ cười trong sáng. "Em. . . . " Doãn Băng Dao đang định từ chối, điện thoại liền vang lên, "Xin lỗi, anh chờ em một chút"Cô lấy điện thoại từ trong túi xách, người gọi tới là Ngự Giao.
62 "Hoan Hoan, sao em lại đến đây?" Doãn Băng Dao kinh ngạc nhìn người đứng ngoài cửa, là cô em gái cùng cha khác mẹ, Doãn Hoan Hoan. "Chị, em đến thăm chị và Lăng Diệc"Doãn Hoan Hoan năm nay mười bảy tuổi, không chán ghét chị em Doãn Băng Dao giống mẹ cô bé.
63 Doãn Băng Dao không hiểu ý của anh, chỉ cho rằng có lẽ anh ta muốn giới thiệu bạn bè gì đó cho cô làm quen. Nhưng trong lòng, có một bỗng có một cảm giác bất an.
64 Thấy vẻ mặt Doãn Băng Dao có chút khác thường. Ngự Giao cúi người, hôn lên trán cô, động tác rất mờ ám: "Hiên Bạch, cậu đừng nhìn như vậy, làm Băng Dao xấu hổ rồi"Thẩm Hiên Bạch nở nụ cười yếu ớt nói: "Đâu có".
65 Những giọt rượu cay nồng mát lạnh từ từ được rót vào trong miệng cô, chảy xuống yết hầu, vào trong bụng. Doãn Băng Dao dùng hết sức đẩy anh ta ra. Một tay anh ta tóm lấy cô, ánh mắt đột nhiên trở nên hung ác, "Tôi nói rồi! Ngoại trừ tôi ra, không được tiếp xúc với bất kỳ người đàn ông nào""Tôi và anh ấy không có gì" Doãn Băng Dao nhỏ giọng quát, ánh mắt quật cường nhìn thẳng vào mắt anh.
66 Doãn Băng Dao nghe thấy tên Tô Y Thu, cả người cứng đờ, hai mắt đang say mê, liền trở nên hoảng sợ. Quần áo trên người cô đã bị Ngự Giao cởi sạch sẽ, giờ phút này nhất thời không biết nên làm thế nào.
67 Băng Dao bị một tát một cái rất mạnh, cô đưa sờ gò má bỏng rát, ngẩng mặt nhìn thấy Vưu Trung Tĩnh tức giận đứng trước mặt. "Tiện nhân! nếu cô không xuất hiện, Thẩm Hiên Bạch làm sao có thể trở thành như vậy" Vưu Trung Tĩnh nhìn chằm chằm Doãn Băng Dao.
68 Không biết do lỗi từ trang web bên Trung Quốc, hay là do tác giả quên không đăng chương 68. Nên trong bản raw và bản convert không chương 68. Mình thông báo thế cho các bạn biết.
69 Nhìn thấy hai người lôi lôi kéo kéo từ trong phòng bếp đi ra, Đồng Bội trợn to hai mắt, vẻ mặt không thể tin. Đứng sau lưng cô, chính là Phương Chính Đông.
70 Một lát sau, Đồng Bội mới xoay người. Cô cần phải sắp xếp lại tình cảm của bản thân, đột nhiên xẩy ra chuyện này, đến nằm mơ cô cũng không ngờ tới. "Băng Dao, tại sao lại như vậy?" Đồng Bội lên tiếng hỏi, trong mắt có chút tức giận"Tớ không biết phải nói với cậu như thế nào, nhưng xin cậu hãy tin tớ, tớ không muốn Y Thu buồn, cũng không muốn sự việc xảy ra như vậy" Doãn Băng Dao nhắm mắt, không còn mặt mõi nhìn người chị em tốt của cô.
71 Hôm nay, dường như anh có rất nhiều lời muốn nói. Trước đây, anh sẽ không nói với cô những chuyện này, cả những chuyện không hay ho trước đây, anh đều nhắc tới.
72 Cúp điện thoại, Doãn Băng Dao nhanh chóng dọn dẹp lại căn phòng, nhìn đồng hồ trên tường. Đã mười giờ!Cô ảo não nhìn xuống phía dưới, chạy xuống lầu: "Lăng Diệc! Lăng Diệc""Chị dậy rồi à?" Doãn Lăng Diệc đứng ở ban công phơi nắng.
73 "Chị, chị sao vậy?" Doãn Lăng Diệc buông đũa, suốt ruột nhìn về phía phòng vệ sinh Băng Dao vừa chạy vào. Đồng Bội giữ vai cậu: "Lăng Diệc, em ăn cơm đi, để chị vào xem"Trong phòng rửa mặt có tiếng nước chảy ào ào, Doãn Băng Dao cúi người xuống bồn rửa tay nôn, Đồng Bội đi vào vỗ nhẹ lên lưng cô: "Sao vậy?"Rửa mặt xong, Doãn Băng Dao yếu ớt ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt.
74 Đồng Bội không trả lời, bực bội vò mái tóc ngắn của mình. Doãn Băng Dao nói tiếp: "Anh ta sẽ không chịu trách với mình, mà mình cũng không cần anh ta phải chịu trách nhiệm.
75 "Tại sao tắt điện thoại cả ngày nay" Ngự Giao bước tới, lật tung chăn ra. Sự ấm áp đột nhiên mấy đi, thay vào đó là cơn gió lạnh lùa vào, khiến Doãn Băng Dao co rúm người lại.
76 Trong văn phòng tầng cao nhất của tập đoàn Thẩm thị"Giao, cậu để Doãn Băng Dao ở trong nhà, không sợ cô ta biết được chuyện trong nhà cậu sao?" Phạm Khiết Phàm bưng một ly cà phê tới cho Ngự GiaoLang Long ngồi trên ghế sofa xem tài liệu.
77 Doãn Băng Dao nhận ra được khi Tiểu Nhã nghe cô hỏi cả người run run, vẻ mặt hốt hoảng. "Cô Doãn, tôi không nghe thấy gì hết""Ừm, Vậy trong nhà họ Thẩm chẳng lẽ chỉ có một mình Ngự Giao thôi sao? sao tôi không nhìn thấy ông chủ bà chủ?""Cô Doãn, cô đừng hỏi tôi, tôi vừa mới tới đây làm việc không lâu, không biết chuyện gì hết.
78 "Ưm. . . . " Doãn Băng Dao nhỏ giọng giẫy giụa, tất cả không khí như bị bàn tay anh chặn lại, "Khụ. . . tôi. . . tôi không hiểu ý anh"Anh ta lại một lần nữa hóa thành một tên ác ma, đôi mắt khát máu tràn đầy lửa giận, nhìn cô.
79 Ánh mặt trời ấm áp chiếu trên người băng dao, một nỗi lo âu từ từ bủa vây người cô. Mấy ngày trước cô tinh thần cô còn vô cùng sa sút, nghĩ tới thai nhi bị giết chết từ trong bụng mẹ, trong lòng đau đớn như bị ngàn nhát dao chém vào.
80 Đợi rất lâu ở nhà họ Thẩm, cho đến khi màn đêm buông xuống, cũng không thấy bóng dáng Ngự Giao. Doãn Băng Dao đứng ở cửa sổ, nhìn ra đường lớn bên ngoài, thi thoảng có một vài chiếc xe chạy qua, nhưng đều không phải xe của Ngự Giao.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50