1 Một tiếng động nhỏ phát ra từ căn phòng tối trên tầng 35 của khách sạn nổi tiếng thế giới này. Căn phòng rộng rãi, cửa sổ là một miếng thuỷ tinh chống đạn lắp từ trần nhà đến mặt sàn, có thể thoải mái ngắm khung cảnh thành phố về đêm.
2 Trời mờ mờ sáng, gió nhẹ thổi. Giữa rừng lại có cả một tòa phủ đệ rộng lớn thực khiến cho người người tò mò. Ở một viện nhỏ nào đó có tiếng chim hót. Vào lúc 4 giờ sáng lại có chim hót thì thật bất thường, hai con chim nhỏ đậu trên cây lớn trong viện hót ríu rít.
3 Nhớ lại sau khi uống lọ dược thủy lão ăn mày cho thì cô dần thấy đầu choáng váng, khi tỉnh dậy chỉ thấy vị nữ tử áo trắng đang ôm mình nhưng không bao lâu lại bắt đầu mơ hồ , lúc đó cô nghe thấy loáng thoáng:“Long Tử Vân…đứa bé đáng thương…nhận nuôi…”“Không được…con người…thú…”“Mặc kệ…nhận nuôi…rời đi…chăn đơn gối chiếc…”“Hảo hảo hảo…nhận nuôi…đừng đi”Rồi lại chìm vào trong bóng tối vô tận.
4 Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, một đôi nam nữ tiến vào, Hồng Tước đang bế Niệm Phi Đình cũng vội vã quỳ xuống, hô“Tham kiến đại vương, vương hậu”“Thế nào rồi?” Nam tử áo tím khẽ phất tay, ý bảo Hồng Tước đứng lên, giọng lạnh lùng“Chàng cũng thật là, định dùng mặt lạnh dọa ai?” Vị nữ tử áo trắng véo hông nam tử, trừng mắt hỏi.
5 Nhớ lại khoảng thời gian đó thực sự rất phấn khích a, Niệm Phi Đình siết chặt eo của Hồ Bạch Ly, nở một nụ cười hạnh phúc. Trong lòng thầm hứa sẽ bảo vệ “người nhà” vô cùng trân quý này.
6 Một ngày thường như bao ngày khác, hôm nay, Niệm Phi Đình theo lệ sang nhà Liên Bạch cữu cữu chơi đồng thời cũng để Liên Bạch cữu cữu kiểm tra mắt luôn một thể.
7 Sáng hôm sau, hắn mơ mơ màng màng tỉnh dậy, còn chưa nhìn rõ đã cảm thấy một cái gì đó ấm áp đặt lên trán hắn. Hình dạng của thứ đó giống như một bàn tay nho nhỏ vậy, giọng nói trong trẻo như chuông bạc mang vẻ non nớt cũng theo đó mà vang lên“Ngươi thấy đỡ hơn chưa?”Hắn mở mắt nhìn người đang nói chuyện với mình.
8 Trong những ngày dưỡng thương, Vũ Văn Tư suy nghĩ đủ mọi tình huống để thuyết phục bên nhà cô, còn nhà hắn á! Quan tâm làm gì, không đồng ý thì uy hiếp, đe dọa,…chứ tuyệt đối không cầu xin hay làm những việc tương tự.
9 “Phụ thân, mẫu thân” Vừa vào phòng, Niệm Phi Đình liền nhào tới trong lòng của Hồ Bạch Ly, Long Tử Vân ngồi bên cạnh cũng nhích tới xoa đầu cô, hành động này thành thói quen của Long Tử Vân rồi.
10 Mặc dù có không gian nghịch thiên như thế nhưng Niệm Phi Đình không hề ghét bỏ thứ mà Vũ Văn Tư tặng, đây là món quà đầu tiên mà cô được nhân từ hắn mà, cô đương nhiên phải trân trọng.